Nó là heo, vậy em gì?
Lửng mật
Tưởng Sâm gật đầu, " Chào cô."
Từ khi Diệp Phồn Tinh sinh con, Tưởng Sâm cũng không dám coi cô là đứa trẻ nữa rồi.
Phó Cảnh Ngộ giúp Diệp Phồn Tinh mở cửa xe, để cho Diệp Phồn Tinh lên xe, mình cũng đi theo lên, ngồi ở bên cạnh Diệp Phồn Tinh.
Diệp Phồn Tinh nói với Phó Linh Lung: "Chị ơi, chị đưa bảo bảo cho em đi."
Phó Linh Lung đưa bóng đèn nhỏ tới, Diệp Phồn Tinh ôm lấy tiểu bảo bối nhà mình, giờ phút này, tiểu tử đang ngủ rất say.
Diệp Phồn Tinh nói: " Em phát hiện nó rất thích ngủ nha."
"Thằng bé vừa mới sinh mà, thích ngủ là bình thường." Phó Linh Lung giải thích.
Diệp Phồn Tinh nhìn lấy tiểu bảo bối nhà mình, ánh mắt rất là ôn nhu, "Cái con heo lười này."
Phó Cảnh Ngộ ngồi ở bên cạnh, nhìn lấy Diệp Phồn Tinh,tình yêu trong mắt không giấu được, " Nó là heo, vậy em gì?"
Diệp Phồn Tinh trừng mắt về phía anh " Em đương nhiên là vợ của anh! Anh cảm thấy em là cái gì?"
Nếu như cô là cái gì thì anh cũng là cái đó.
Heo ba heo mẹ, lại cộng thêm heo Bảo Bảo, quả thực là một nhà ba người.
Bọn họ về nhà, Phó Cảnh Ngộ đem Bóng Đèn Nhỏ lại cho bà nội, mang Diệp Phồn Tinh trở về trên lầu.
Diệp Phồn Tinh đứng ở trước mặt anh, Phó Cảnh Ngộ cẩn thận giúp cô cởi bớt khăn quàng xuống, Diệp Phồn Tinh nói với Phó Cảnh Ngộ: " Em muốn gội đầu."
Tiến vào phòng tắm, Phó Cảnh Ngộ để cho Diệp Phồn Tinh ngồi xuống chỗ trống trong bồn tắm, ở bên cạnh giúp cô gội đầu.
Cô mới vừa sinh con xong, bây giờ Phó Cảnh Ngộ không để cho cô làm bất cứ chuyện gì, liền ngay cả bế Bóng Đèn Nhỏ cũng không cho cô ôm lâu, chỉ sợ tiểu tử kia làm cô mệt.
Diệp Phồn Tinh dựa vào vách tường bồn tắm, hưởng thụ cảm giác chính được chồng chăm sóc, hạnh phúc nổi bọt!
Có ông xã phục vụ, thật là sướng mà!
Diệp Phồn Tinh dính người mà gọi anh, " Ông xã."
Phó Cảnh Ngộ nghiêm túc giúp cô sửa sang lại tóc, chỉ sợ làm đau cô, nghe cô gọi, âm thanh lập tức trở nên vô cùng ôn nhu, "Sao thế?"
Có Ông xã thật sướng quá mà, hâm mộ nổ mắt luôn rồi
Thế này thì ai chẳng muốn lấy chồng cơ chứ!