Diệp Phồn Tinh nói, "Nghe nói cô đi nói xấu tôi với chồng của tôi?"
Triệu Gia Kỳ không có chút chột dạ nào, vênh mặt đáp trả " Tôi cũng chẳng bịa đặt gì, làm sao, cô chột dạ à? Tại sao Ngôn Triết lại giúp đỡ cô, chảng lẽ không nên giải thích một chút sao?"
"Coi như tôi giải thích, cũng không phải giải thích với cô chứ?" Diệp Phồn Tinh nhìn chằm chằm cô ta, "Không biết chuyện gì mà đã đi nói linh tinh, có tính là đang khích bác ly gián hay không?"
"Tôi chẳng làm gì thẹn với lòng hết." Triệu Gia Kỳ nói: " Chú Phó tốt với cô như vậy, cô lại dám cùng người đàn ông khác dây dưa không rõ, có gì mà không thể nói chứ? Diệp Phồn Tinh, nếu không muốn người ta nói thì trừ khi mình đừng làm, coi như cô tìm đến tôi thì sao nào? Cô dám " mèo mỡ " vụng trộm mà không dám thừa nhận à? Làm sao, bởi vì tôi cáo trạng, lại muốn bảo Ngôn Triết đến gây phiền toái cho tôi sao? Cô dám làm gì tôi thì cứ chống mắt lên mà nhìn, nhìn xem chú Phó sẽ dậy dỗ cô như thế nào."
Diệp Phồn Tinh đến tìm mình chắc chắn đã bị Phó Cảnh Ngộ cảnh cáo nên mới tức giận tìm mình tính sổ.
Triệu Gia Kỳ nhìn Diệp Phồn Tinh như vậy, trực tiếp công kích cô.
Cô ta cũng không tin, Diệp Phồn Tinh còn dám để cho Ngôn Triết tìm đến mình.
Triệu Gia Kỳ chính là muốn để cho chuyện của Diệp Phồn Tinh và Ngôn Triết ầm ĩ lên, để cho hai người kia không được yên.
Dựa vào cái gì mà dám làm khó mình?
Đúng là không biết trời cao đất dầy.
Nghe đến đây Diệp Phồn Tinh vừa tức vừa buồn cười.
" Cô cảm thấy chồng tôi sẽ vì cô mà làm gì tôi sao?"
Triệu Gia Kỳ lấy đâu ra tự tin mãnh liệt đến vậy?
Triệu Gia Kỳ nói, " Lúc trước tôi vào giới giải trí, là chú ấy giúp tôi, sao cô không động não mà suy nghĩ xem tại sao chú ấy phải giúp tôi?"
Ruột mật lộn tùng phèo hết cả lên rồi, tức quá đi mất