Lửng Mật
" Em Không sao. Thật ra cũng không phải chuyện gì lớn, sau đó suy nghĩ một chút, là do em quá xúc động rồi."
Anh đã từng nói với cô cho dù thế nào cũng không nên đánh nhau, mà hôm nay cô lại không nhịn được.
Phó Cảnh Ngộ không trả lời.
Yên lặng một lúc lâu làm cho Diệp Phồn Tinh có chút không quen, " Anh vẫn còn nghe đấy chứ?"
"Có, anh đang nghe em nói đây." Phó Cảnh Ngộ an ủi, " Em không cần phải suy nghĩ quá nhiều, nghỉ ngơi cho khỏe, buổi tối đi ngủ sớm một chút."
"Ừm." Hoạt động trưa mai mới diễn ra, đến lúc đó Diệp Phồn Tinh còn phải dậy sớm hơn. Cô nói với Phó Cảnh Ngộ: "Nếu anh có ở đây thì tốt quá."
Trong điện thoại truyền tới tiếng cười thật thấp của anh, " Vừa đi mới một ngày mà đã nhớ anh rồi à?"
...
Nói chuyện điện thoại với Phó Cảnh Ngộ xong, Diệp Phồn Tinh lên giường, chị cùng phòng cười hỏi, "Bạn trai em gọi à?"
"Chồng em gọi."
"Em còn trẻ như vậy mà đã kết hôn rồi cơ à?"
Diệp Phồn Tinh gật đầu, " Chị ngạc nhiên lắm à?"
"Đâu có,em làm cho bà cô già như chị hâm mộ chết đi được."
Diệp Phồn Tinh cười một tiếng, nằm xuống giường.
Nói chuyện với Phó Cảnh Ngộ xong cô cảm giác tâm tình đều buông lỏng không ít.
Hoạt động ngày hôm sau, Diệp Phồn Tinh không nhìn thấy Tú Uyên, ngày hôm qua cô ta chật vật như vậy, hôm nay phỏng chừng cũng tới không tham gia được hoạt động.
Chỉ có điều, Diệp Phồn Tinh vẫn mơ hồ có chút lo lắng, nhớ tới lúc mình xảy ra va chạm với Tú Uyên đã bị bạn của cô ta quay video lại, nếu như bị phát lên mạng, lại là một trận phong ba.
Cô gọi về cho Tô Tề, bảo Tô Tề giúp mình chuẩn bị phòng ngự, tránh tình huống xấu nhất.
-
Buổi chiều hoạt động kết thúc, Lão thủ trưởng gọi Diệp Phồn Tinh đi qua Ngôn gia ăn cơm.
Khi cả thế giới đang chuẩn bị bão chương mà Mật thì lại đăng hết cho mn đọc hết rồi, chẳng còn chương để bắt chước người ta bão chương nữa, thôi thì mn cứ bỏ phiếu đi nhé, chương thì Mật sẽ cố gắng ra thật đều cho mn tiện theo dõi!