Hô hấp của anh giống như đã phải nhẫn nại kiềm chế rất lâu.
Diệp Phồn Tinh dừng một chút, không nghĩ tới anh lại đột nhiên ôm cô như vậy.
Biết rõ hiệu quả cách âm của cánh cửa rất tốt, nhưng Diệp Phồn Tinh vẫn bất an, sợ bị chị Chung bắt gặp.
Cô dừng mấy giây, một hồi lâu mới phản ứng được, nhỏ giọng nói với anh, " Anh làm cái gì thế?"
Nơi này chính là phòng làm việc.
Anh làm vậy chẳng may có ai đi vào nhìn thấy cảnh tượng này thì sao?
Hơn nữa, Phó Cảnh Ngộ lại không phải là kẻ háo sắc, ở những nơi như trong phòng làm việc này anh đều vô cùng đứng đắn.
#( Mẹ vợ buồn cười nhể? đứng đắn cho ai xem, đứng đắn có ăn được " thịt "con gái của mẹ không? - Ngộ said)#
Phó Cảnh Ngộ ôm chặt cô vào lòng, âm thanh đè nén, " Sao vừa rồi em cứ quyến rũ anh thế hả? "
Đã đánh hơi thấy mùi gì chưa hả mọi người, ai đang chuẩn bị nướng thịt thế