Đinh Phỉ Phỉ tiếp tục hướng về phía Diệp Phồn Tinh bát quái: "Cố Vũ Trạch cô, không phải là bởi vì biết chuyện nhà cô rất nghèo chứ?"
Diệp Phồn Tinh: "..."
Đang lúc này, Triệu Gia Kỳ cuối cùng mở miệng, cô ta nhìn Diệp Phồn Tinh, "Chuyện học phí của cậu xong rồi sao? Mẹ cậu không có bắt cậu lập gia đình chứ?"
"Lập gia đình?" Đinh Phỉ Phỉ kinh ngạc trợn to hai mắt, "Diệp Phồn Tinh, cô tốt nghiệp cấp ba liền phải lập gia đình rồi hả? Cô không lên đại học?"
Cô ta kinh ngạc, âm thanh cũng rất lớn, người chung quanh cũng có thể nghe thấy.
Diệp Phồn Tinh nhìn Triệu Gia Kỳ, chỉ sợ là cô ta chỉ mong cô không đi học, trực tiếp lập gia đình đi!
Diệp Phồn Tinh cũng không đề cập tới chuyện của cô với Phó Cảnh Ngộ, nói: "Đúng vậy, tôi chuẩn bị lập gia đình! Không lên đại học."
Triệu Gia Kỳ nói: "Thật ra thì kết hôn sớm một chút cũng không có cái gì không được, lúc bọn mình tốt nghiệp đại học, khéo khi còn của cậu còn biết đánh nhau rồi cũng nên! Thật để cho người hâm mộ."
Cô ta nói những lời này rõ ràng có ý chế giễu.
Đinh Phỉ Phỉ là một cái người thành thật, cho là Triệu Gia Kỳ thật sự là đang khen Diệp Phồn Tinh.
Nhổ nước bọt nói: "Có cái gì hâm mộ? Phụ nữ một khi sinh con, liền sẽ già rất nhanh, không được bao lâu, liền sẽ biến thành bà cô, nếu bố mẹ tôi hiện tại bắt tôi kết hôn, tôi đây tình nguyện đi chết!"
Triệu Gia Kỳ ha ha mà nở nụ cười, "Phỉ Phỉ cậu và cô ấy không giống nhau nha, nhà cậu giàu có, lại có nhiều fan, chắc chắn sẽ không lập gia đình. Bất quá, có rất nhiều cô gái quê mùa, mười sáu tuổi liền sinh con rồi! Đúng không? Tinh Tinh?"
Cô ta nói xong, cố ý nhìn một cái Diệp Phồn Tinh.
Tại Nam Xuyên, quả thực có rất nhiều nữ sinh thôi học sớm, liền lập gia đình, sinh con.
Mặc dù không có đăng ký kết hôn, nhưng, cũng sinh con, chờ đến đến khi đủ tuổi kết hôn, phần lớn đều sẽ bỏ lại đứa trẻ, lựa chọn ly dị.
Diệp Phồn Tinh vẫn đối với hành động như vậy, cảm thấy không có gì để nói.
Cô vẫn cảm thấy, hôn nhân cùng sinh con đều là chuyện thận trọng, không nên tùy tiện như vậy.
Cùng Triệu Gia Kỳ tán gẫu, cũng tán gẫu qua cái đề tài này.
"Mười sáu tuổi liền sinh con? Không thể nào!"
Đinh Phỉ Phỉ cùng một bạn học khác không có chút nào dám tin tưởng.
Bọn họ có chút sùng bái mà nhìn lấy Triệu Gia Kỳ, "Gia Kỳ, cậu biết thật nhiều."
Triệu Gia Kỳ nói: "chuyện Dân quê mình cũng không hiểu, đều là Diệp Phồn Tinh nói với mình."
Diệp Phồn Tinh nhìn lấy hai con người dối trá kia, nửa câu đầu mới là trọng điểm đi!
Dân quê thế nào?
Dân quê ăn gạo nhà cô rồi hả?
"Được rồi!" Đinh Phỉ Phỉ lắc đầu, "Suy nghĩ của mấy người nghèo, mình không hiểu được."
Diệp Phồn Tinh vô cùng giày vò khi nghe bọn họ ở chỗ này nói chuyện, cuối cùng chờ đến Triệu Gia Kỳ gọi xong thức ăn, cầm thực đơn rời đi.
Đinh Phỉ Phỉ nhìn lấy Triệu Gia Kỳ, hỏi: "Gia Kỳ, cậu cùng Diệp Phồn Tinh không phải là bạn tốt sao?"
Mới vừa nhìn thái độ Diệp Phồn Tinh, đối với Triệu Gia Kỳ ôn hoà.
Triệu Gia Kỳ cười nói: "Trước kia là vậy, hiện tại đã không phải."
"Tại sao?" Lúc trước Triệu Gia Kỳ cùng Diệp Phồn Tinh rất thân thiết.
Triệu Gia Kỳ tiếc nuối than thở, "mình vốn là muốn làm bạn thân với cô ấy, đáng tiếc nhân phẩm của cô ấy rất tệ, đặc biệt thích nói xấu sau lưng người khác."
"Không thể nào! Thoạt nhìn không giống a!"
"Lòng người khó dò, cô ấy là hạng người gì, cũng sẽ không viết lên mặt, đúng không! Đúng rồi, cô ấy trước còn nói với mình về cậu!"
"Nói mình?" Đinh Phỉ Phỉ không hiểu hỏi: "Nói mình cái gì?"
Cô ta mặc dù thành tích không hề tốt đẹp gì, nhưng cũng khá là nổi tiếng trên mạng xã hội.
Triệu Gia Kỳ nhìn lấy Đinh Phỉ Phỉ nói, "cô ta nói, cậu phẫu thuật thẩm mỹ. Còn nói cậu rất lẳng lơ...!"
###
Ôi đệch! Bạn với chẳng bè!