Lục Tân Bắc còn chưa nói hết, cửa phòng cấp cứu đã mở ra, một người y tá nam đi ra, có chút nóng nảy: "Người thân của bệnh nhân đâu rồi! Có tới không!"
Lục Tân Nam từ trên ghế đứng lên, cánh môi lúng túng nhưng không có mở miệng
Tố Tâm vội vàng tiến lên, mở miệng nói nhưng giọng nói đã quá run rẩy: "Là tôi! tôi là em gái của cô ấy!"
"Ký tên! Ký vào giấy cam kết này, nhanh lên một chút!"
Tố Tâm tiếp nhận bút từ tay y tá, tay đều đã run rẩy, khi y tá giục phải ký tên vào giấy cam kết mới được tiến hành phẫu thuật, cô mới run rẩy viết từng chữ, chữ cái cũng trở nên siêu vẹo
Ký tên xong, y tá nam kia quay đầu muốn đi,
"Cô ấy sao rồi!" Tố Tâm kéo tay y tá kia lại, hỏi, "Cô ấy thế nào rồi!"
"Não của bệnh nhân có máu tụ cần nhanh chóng được lấy ra, hơn nữa âm đ*o bị tổn thương, nơi màng trong của phụ nữ bị xé rách, nếu như người nhà chưa biết chuyện gì xảy ra thì hãy nhanh chóng báo cảnh sát "
Y tá nói xong lại vội vã đi vào bên trong phòng cấp cứu
Lục Tân Bắc cũng là một mặt trắng bệch, bất động trợn tròn mắt
âm đ*o bị tổn thương, chỗ màng trong bị xé rách! Làm sao có thể chứ!
Lục Tân Bắc đem Bạch Hiểu Niên tới chỗ đó, chính là dự định dùng sức mạnh để đe dọa Bạch Hiểu Niên, làm cho cô đồng ý cùng với chính mình, nhưng mà dùng sức mạnh với Bạch Hiểu Niên, Lục Tân Bắc lại đau lòng, cho nên sẽ không thật sự xuống tay ác độc!
Lục Tân Bắc bị Hiểu Niên cào vào mặt, đá một cước vào hạ bộ, cho nên Lục Tân Bắc mới buồn bực đem người ném vào trong xe lái đi!
Đầu óc Tố Tâm "Vù ——" một tiếng, sau đó chỉ còn lại trống rỗng
âm đ*o bị tổn thương, màng trong bị xé rách! Té lầu
Liên hệ với nhau, trong đầu Tố Tâm đã phác hoạ ra một bộ hình ảnh chính là Bạch Hiểu Niên không chịu khuất nhục cho nên
Lại nghĩ tới vừa nãy Lục Tân Bắc nói anh ta đem Bạch Hiểu Niên mang đi, lại nghĩ đến vết cào trên mặt Lục Tân Bắc, Tố Tâm xoay người mang theo túi xách mạnh mẽ nện ở trên mặt Lục Tân Bắc, dùng sức đến nỗi túi xách đều bật khoá ra, điện thoại ví tiền đều bay thật xa ra ngoài
Túi xách nện một cái lên mặt Lục Tân Bắc, vô tình để lại một vệt máu
Lục Tân Bắc đã hoàn toàn bối rối, đứng ở nơi đó tùy ý để Tố Tâm đánh, nhìn xem cửa phòng cấp cứu vẫn đóng lại, cả người anh ta như là bị lấy hết linh hồn
Anh ta không có làm như vậy!
Lục Tân Bắc yêu Bạch Hiểu Niên, làm sao có thể đành lòng khiến Bạch Hiểu Niên chịu một chút tổn thương nào, làm sao sẽ cưỡng bức Bạch Hiểu Niên!
Không phải anh ta! Thật không phải là anh ta!
Nhưng cổ họng Lục Tân Bắc như là bị cái gì gắt gao ngăn chặn, đau nhức không nói ra được một chữ
"Lục Tân Bắc, anh thật khốn nạn! trước đây Hiểu Niên yêu anh như vậy, anh lại cùng nhau lên giường cùng Cố Nhan! Cố Nhan là bạn tốt nhất! Tốt nhất của Hiểu Niên! Anh và Cố Nhan làm ra chuyện tổn thương Hiểu Niên như vậy mà sau này còn cưỡng bức Hiểu Niên! Bạch Hiểu Niên đời trước thiếu nợ anh cái gì chứ! Tên khốn nạn này! sao anh không nói gì hả! Hiện tại Hiểu Niên bị anh hại thành bộ dáng này rồi mà anh còn giả câm giả điếc sao! mẹ của Hiểu Niên chết như thế nào anh không biết có đúng không! Trong lòng cô ấy có bóng tối anh không biết có đúng không! Sao anh có thể tàn nhẫn dùng sức mạnh với cô ấy như vậy!"
Lục Tân Nam nghe lời nói của Tố Tâm, huyết dịch toàn thân hầu như ngưng kết thành mảnh vụn
Cái chết của mẹ của Bạch Hiểu Niên! Lẽ nào cũng là do bị cưỡng bức!
Nghĩ đến Bạch Hiểu Niên ở dưới người mình tuyệt vọng hoảng sợ gào khóc, trái tim Lục Tân Nam quặn đau
Ở lúc bạt tai lần nữa rơi trên gương mặt tê dại của Lục Tân Bắc, Lục Tân Nam đột nhiên giữ lấy cổ tay Tố Tâm, chắn ở trước mặt em trai mình