Theo như Diệp lão phu nhân nói, một năm 365 ngày hầu như 300 ngày Diệp lão gia đều bận rộn chuyện của công ty, còn dư lại sáu mươi lăm ngày không phải mệt mỏi chính là mệt mỏi, không muốn đem tinh lực lãng phí ở trên người Diệp lão phu nhân cùng những người phụ nữ khác!
Khi còn trẻ, quan hệ giữa Diệp lão gia cùng Diệp lão phu nhân không tốt, cho nên Diệp lão phu nhân cũng không quan tâm nhiều.
Nhưng mà mọi chi tiêu ăn mặc Diệp lão gia cũng không để cho Diệp lão phu nhân thiếu thốn cái gì, cho nên nếu như người con trai duy nhất này không phải con đẻ của ông ta, thì Diệp lão gia thật là phải giận điên lên.
Mà cha của Diệp Tử Kỳ càng là lo sợ bất an hơn, từ nhỏ cha của Diệp Tử Kỳ đã cảm giác bản thân mình không hề giống cha mẹ, không biết có phải là ở bệnh viện ôm sai rồi hay không...
Nếu như thực sự là ôm sai ở bệnh viện rồi cũng còn tốt, còn nếu như ông ta là con hoang của Diệp lão phu nhân với người đàn ông khác, cái kia mới đáng sợ!
Diệp lão phu nhân đã tạ thế mồ yên mả đẹp, nếu như cha của Diệp Tử Kỳ là con hoang, lấy sự hiểu biết của cha Diệp Tử Kỳ đối với Diệp lão gia, nhất định sẽ đem tất cả lửa giận rơi ở trên người ông ta, đến lúc đó xui xẻo chính là ông ta!
Nhưng mọi chuyện trên thế giới này đều là như thế này, người càng sợ cái gì, cái đó lại càng đến!
Hôm qua Diệp lão gia cho người làm giám định ADN, đã hao tâm tổn sức đi tìm di vật của Diệp lão phu nhân để tìm tóc... để kết cùng nhau làm giám định.
Tất cả mọi người, bất kể là một nhà Diệp Tử Kỳ đang lo sợ bất an, hay là người hầu Diệp gia chờ xem náo nhiệt, hầu như đều tỉnh dậy từ sớm.
Sáng sớm hôm nay, hầu như tất cả mọi người đều dậy rất sớm để chờ kết quả, kết quả giám định đi ra, quả nhiên không để cho người xem thất vọng...