Ngày hôm sau Hứa Từ tỉnh lại, nhìn thấy cô còn đeo chiếc vòng nhạt kia.
Màu ngân bạch rất cao cấp, không có hoa văn hoa lệ hoặc là điểm xuyết gì khác, đeo lên ngón tay tinh tế trắng nõn của cô lại xinh đẹp như vậy.
Việc hai người sau khi gặp lại hết sức hoang đường, chín năm trước Tống Lê cũng may mắn đã lĩnh giáo sự hung ác trên giường của anh một lần nhưng tối hôm qua cô được hầu hạ rất thoải mái, bởi vậy thái độ tốt hơn nhiều so với lần trước.
Nhưng cô không từ chối cũng không đồng ý.
Hứa Từ có chút buồn bực, rồi lại cảm thấy hợp lý.
Cô vốn chính là hồ ly khó thuần, nhưng cũng may anh rất có kiên nhẫn, cho dù bao lâu, bao nhiêu lần, anh cũng có kiên nhẫn chờ cô buông ra.
Sau khi thời tiết hạ nhiệt độ áo ngủ mà Tống Lê đều là vải miên cùng quần dài, cô muốn mặc đai đeo tiếp nhưng Hứa Từ không cho, anh vẫn luôn quản rất nghiêm ở phương diện này, sợ cô ngủ không thành thật thì bụng sẽ cảm lạnh.
Khi Tống Lê tình lại, Hứa Từ đã dùng hàm răng cắn cúc áo của cô ra, bên trong không mặc gì, anh duỗi tay là có thể nắm lấy đoàn nhu nị no đủ kia.
"Mười phút." Không đợi cô mở miệng, Hứa Từ đã hôn lấy môi cô: "Rất nhanh là được."
Tống Lê vừa mới tỉnh ngủ còn mơ mơ màng màng, lực đạo nụ hôn của anh không nặng nhưng bàn tay khi thu nạp nộn nhũ dùng chút lực, âm thanh vừa mới hừ ra đã thay đổi.
Quần bị người kéo xuống dưới gần như thô bạo, đầu gối Hứa Từ đâm vào giữa hai chân, xoay người đè trên người cô, dương vật cương cứng đến mức phát đau, anh dùng tay loát động hai cái mới đặt ở giữa chân cô.
Cô ướt rất nhanh, quy đầu cọ hai cái là có thể chọc vào.
Khoái cảm chiếm lĩnh đại não trước lý trí một bước, Tống Lê tràn ra âm thanh hừ kêu: "Hu... Chậm một chút..."
Cách thời gian đi làm còn 50 phút, mỗi buổi sáng hàng ngày Hứa Từ đều phải nấu cháo cho cô, thời gian còn lại cũng không phải rất nhiều.
Anh trấn an hôn hôn khóe môi cô: "Chậm một chút không bắn ra được."
Rất nhiều thời gian Hứa Từ cũng muốn chậm một chút nhưng hoa huyệt kiều nộn của cô quá mức câu nhân, dương vật còn chưa cắm vào hoàn toàn đã bị gắt gao hút vào bên trong, chẳng biết xấu hổ mà mút côn thịt như muốn hút khô tinh huyết của anh.
Hoa huyệt ấm áp cuốn lấy anh làm anh mất hết lý trí, trong đầu đều là chơi cô, căn bản không chậm xuống được.
Tống Lê như một miếng bánh, được chiên mặt A lại chiên mặt B ở trên giường, cuối cùng còn bị túm đến mép giường.
Hai đùi đặt ở trên vai anh, Hứa Từ đứng trên mặt đất mạnh mẽ đâm chọc, làm cho lòng bàn tay tuyết nhũ của cô đều là mồ hôi.
Mười phút sớm đã trôi qua nhưng anh còn chưa bắn, Tống Lê bị xoay người ghé vào mép giường, anh tiến vào từ phía sau, tư thế này sâu đến mức giống như muốn cạy trong huyệt ra một khuôn miệng nhỏ khác.
Cửa huyệt nhục bích gắt gao cắn quy đầu, dương vật ở bên trong khai thác đất mạnh đấu đá lung tung, mặt Tống Lê vùi vào trong chăn đệm, tiếng khóc cũng dần dần nghẹn ngào.
"Hứa Từ......"
"Anh đây." Anh cúi người, đẩy sợi tóc phía sau ra hôn vành tai phiếm hồng của cô: "Không thoải mái sao?"
Tống Lê không có sức lực lắc đầu, khoái cảm trải rộng ra toàn thân, lỗ chân lông thư giãn, tất cả các tế bào đều đang kêu gào.
"Ưm..."
Cô rên rỉ như khóc, Hứa Từ nghe thấy giọng này đã biết cô thoải mái. Đôi tay bắt lấy mông đụng vài cái, sợ cô buồn hỏng mất nên lôi kéo khuỷu tay cô, kéo người từ đệm xuống.
Tống Lê bị bắt ngẩng người, thịt mông gắt gao dán trên xương hông của anh, xúc cảm nóng bỏng làm cô run lên, dương vật nhân cơ hội cắm càng sâu hơn.
Quá sâu... Hu...
Tống Lê bị ép đến mức khóe mắt ướt át, đại não còn chưa thanh tỉnh hoàn toàn nhưng khoái cảm thân thể thừa nhận lại vô cùng rõ ràng, cô khóc nức nở trong tiếng va chạm lạch cạch.
"Sắp xong rồi." Hứa Từ nhìn xương bướm tinh xảo ở phần lưng cùng với eo tuyến gần như hoàn mỹ, âm thanh bắt đầu khàn đến phát run: "Nhịn thêm một chút."
Hứa Từ kiên nhẫn dỗ dành, dương vật thô đỏ lại đánh vào nộn huyệt của cô trong sự vận động của phần eo kiên cường dẻo dai, hoàn toàn chính là hai gương mặt.
Lúc này Tống Lê mới biết được sự dịu dàng của đàn ông đều là biểu hiện giả dối.
Sự chọc vào rút ra với tần suất cao làm cho đầu vú cô đều đau, rên rỉ bị lặp lại mà nuốt trong yết hầu, Hứa Từ không hài lòng, lại dùng sức đâm chọc cửa tử cung của hoa huyệt.
Quy đầu lặp lại phá ra, cô bị ma sát đến toàn thân đều không nhịn được mà run rẩy.
"Kêu lên đi."
Hứa Từ buông khuỷu tay cô ra, thân hình nóng bỏng dán sát ở phía sau lưng kéo hai người vào trong chăn đệm, Hứa Từ khép chân cô lại, dương vật thô dài còn đang chôn sâu bên trong tiếp tục thẳng tiến.
Cảm giác cắn chặt đạt đến đỉnh.
Cô khóc rất nhiều, nhưng không kêu một tiếng nào như mang theo chút tâm lý phản nghịch trả thù anh sáng sớm đã ức hiếp cô như vậy.
Hứa Từ bất đắc dĩ muốn cười, thanh tuyến đã không ổn lại mang theo tư tâm cố tình trì hoãn xúc động bắn tinh.
Anh ấn ở đôi tay cô, thân trên dán sát lưng cô luật động, Hứa Từ cúi đầu hôn bả vai cô, nụ hôn ướt nóng dọc theo đường cong đi vào sau tai cô: "Ngoan, kêu một tiếng."
Cả người cô đều bị giữ trên giường làm anh làm ở bốn phía, ngay cả hai chân cũng bị kẹp lấy.
Tống Lê khóc đến mức đầu gối đều ướt, hạ thân càng thêm chật vật, khăn trải giường màu xám đậm đã ướt hơn phân nửa.
Cô chịu đựng không kêu, Hứa Từ càng đâm càng mạnh, cuối cùng cô bị bắt lên tiếng: "Ha a... Không cần... A..."
"Không nghe cái này." Hứa Từ bóp cổ cô, nụ hôn dừng trên khóe môi lại là sự dịu dàng không tầm thường: "Gọi tên của anh."
"Hứa Từ... Hu...... Từ bỏ... Được..."
"Thật ngoan. Lần sau còn không nghe lời nữa không?"
"Hu hu..." Cô chứa nước mắt lắc đầu.
Hứa Từ vui lòng thu tay lại, lật cô qua hôn nước mắt trên khóe mắt, có chút mặn, không ngọt bằng phía dưới.
Một tay Hứa Từ ôm lấy một chân cô, một cánh tay khác dính chút dâm thủy lại đi xoa âm đế của cô. Dưới hai sự kích thích cô đã cao trào hai lần, Hứa Từ cuối cùng cũng bắn ra trong tiếng gầm nhẹ của anh.
Không đạt được sự đồng bộ hoàn toàn trong dự đoán, cô luôn yếu hơn một chút, mỗi lần đều đầu hàng trước.
Hứa Từ dùng ngón tay lau chút mật hoa bôi lên đầu vú của cô, hôn hôn lỗ tai cô mới bế người lên: "Đi tắm rửa."
Ở trên giường hung dữ thế nào, sau khi làm xong vẫn đến hầu hạ cô, Tống Lê sau khi ăn xong cơm sáng còn chưa hoãn lại, ngồi trên sô pha chờ Hứa Từ dọn dẹp xong phòng ngủ hỗn độn mới đi ngủ nướng.
Anh muốn hôn mắt cá chân của cô, cuối cùng bị cô đá văng ra: "Anh mau đi làm đi."
Đã muộn mười phút.
Trước khi Hứa Từ đi đắp chăn đàng hoàng cho cô, luyến tiếc đi nhanh như vậy, lại ngồi thêm một lát.
"Hôm nay lại giảm nhiệt độ, nhưng chắc không mưa, nếu có chỗ không thoải mái thì gọi điện thoại cho anh."
Hôm nay Tống Lê nghỉ ngơi, cô sẽ không nấu cơm trên cơ bản cũng sẽ không vào phòng bếp, Hứa Từ sợ một mình cô ở nhà lại gọi đồ ăn ngoài: "Còn có..."
"Còn không thể ăn gà rán, coca, khoai tây lắc, calories cao, không tốt với thân thể." Tống Lê không nhịn nổi mỉm cười, giơ tay véo gương mặt gần ngay trước mắt: "Những lời này đã nghe ngán rồi, làm sao anh giống một người cha già thế, mẹ em còn chưa lải nhải như anh."
Hứa Từ cong môi theo: "Giữa trưa anh về ăn cơm với em, em mệt mỏi thì nằm một lát, mở mắt là có thể thấy anh ở nhà."
"Nếu chút dịu dàng này của anh chia đến trên giường một ít, em cũng không mệt mỏi như vậy."
"Cái này có chút khó khăn." Hứa Từ thấp giọng nói bên tai cô: "Em quá biết hút, luôn làm anh muốn dùng lực thử xem sâu bao nhiêu, dễ dàng không nhịn được."