Chương 878TỐI NAY NƯƠNG NƯƠNG ĐỂ ANH NGỦ TRÊN GIƯỜNG.
Y
ến Thanh Ti nghe thế mới từ từ để chân xuống, giơ tay ra véo cằm anh: “Coi như anh biết nịnh nọt.”
Nhạc Thính Phong nói cực kì nghiêm túc: “Đó không phải anh biết nịnh nọt, những gì anh vừa nói lúc nãy, từng câu từng chữ đều là suy nghĩ thật lòng của anh đấy.”
Anh len lén vuốt mồ hôi, ôi má ơi, may mà nói nhanh, bằng không lại bị đá xuống giường, thật sự quá nguy hiểm.
Thích một cô gái hơi một chút là lại thích đá người, chỉ cần một câu làm mích lòng thôi là bị đá xuống ngay.
Yến Thanh Ti nhướng mắt: “Thật không?”
Nhạc Thính Phong gật đầu lia lịa: “Còn thật hơn cả vàng.”
Khoé môi của Yến Thanh Ti cong lên: “Ngoan, tối nay nương nương cho anh ngủ trên giường đấy.”
Nhạc Thính Phong giật giật khoé miệng, nói: “Đa tạ nương nương ban thưởng.”
“Ngủ đi, trời sáng em chưa tỉnh thì đừng gọi em nhé!”
“Nhất định rồi.”
…
Sáng hôm sau, Nhạc Thính Phong xuống nhà với tinh thần sảng khoái, Nhạc phu nhân nhìn anh cười đầy đen tối.
Nhạc Thính Phong cười hì hì, vuốt vuốt sống mũi, ăn xong bữa sáng anh nói: “Con đến công ty một chuyến đã. Nếu Thanh Ti chưa xuống thì mẹ cũng đừng đánh thức cô ấy nhé, để cô ấy nghỉ ngơi thoải mái.”
Nhạc phu nhân xua tay: “Biết rồi, biết lâu rồi, không cần nói đâu, đi đi.”
Mười giờ trưa, Yến Thanh Ti bị đánh thức bằng một cú điện thoại, cô nhìn số lạ trên màn hình, do dự một lúc rồi mới nghe: “A lô?”
Giọng nói già nua trầm khàn vang lên từ đầu bên kia: “Cô Yến, đã quấy rầy cô rồi, tôi là Diệp Kiến Công. Tôi gọi cuộc điện thoại này là vì muốn thông báo cho cô về việc tham gia tang lễ của Diệp Linh Chi. Cô là con riêng của chồng, đến tham dự tang lễ của mẹ kế, việc này rất nên làm đúng không?”
Yến Thanh Ti vốn còn thấy hơi buồn ngủ, nhưng nghe được giọng nói đó lập tức tỉnh táo lại, ánh mắt của cô loé lên sự hận thù. Cô nói: “Không sai, việc này rất nên làm.”
“Tang lễ được tổ chức vào sáng ngày mai, hy vọng cô Yến có thể đến đúng giờ.”
Yến Thanh Ti nói: “Nhất định sẽ đúng giờ.”
Cúp điện thoại, Yến Thanh Ti chẳng còn chút buồn ngủ nào.
Tang lễ của Diệp Linh Chi…
Diệp Linh Chi chết do bị mưu sát, nếu như không phải biết rõ chân tướng cái chết của bà ta, phía cảnh sát không thể nào để người nhà đưa xác chết của bà ta đi.
Xem ra, Diệp Kiến Công gọi cú điện thoại này cho cô là đang muốn khoe khoang, nói cho cô biết phía cảnh sát đã có khẳng định về vụ án mưu sát của Diệp Linh Chi rồi ư? Nếu như đã kết án, vậy có nghĩa là tội danh giết người của Diệp Thiều Quang được thành lập?
Yến Thanh Ti không nằm yên được nữa, cô ngồi dậy, choàng cái áo lên người.
Cô xuống nhà trước, không thấy Nhạc phu nhân đâu liền hỏi thím Ngũ: “Mọi người đâu cả rồi?”
“Phu nhân và Miên Miên đã đi mua sắm rồi ạ.”
Miên Miên không có ở đây, Yến Thanh Ti liền gọi điện cho Nhạc Thính Phong hỏi: “Vụ án của Diệp Thiều Quang tiến triển đến đâu rồi?”
Nhạc Thính Phong nói: “Tạm được, Hạ Lan Phương Niên nói rằng có 70% nắm chắc, mấy ngày nữa có thể bảo lãnh anh ta ra ngoài rồi, làm sao thế?”
Yến Thanh Ti nói cho anh biết chuyện Diệp Kiến Công vừa mới gọi điện cho cô: “Tang lễ của Diệp Linh Chi diễn ra vào sáng mai, em lo là bên phía cảnh sát đã kết án rồi. Nếu đúng như thế thật, một khi tội danh giết người của Diệp Thiều Quang được thành lập thì sẽ là một rắc rối lớn.”
Nhạc Thính Phong nghe vậy, vẻ mặt có đôi chút khó nhìn, anh nói: “Cái này anh biết, so với chúng ta Hạ Lan Phương Niên biết rõ hơn nhiều. Cậu ta nói, tuy rằng hình huống bất lợi với Diệp Thiều Quang nhưng cũng không phải là có chứng cứ rõ rang, trực tiếp chứng minh Diệp Thiều Quang giết người. Nhiều nhất Diệp Thiều Quang chỉ phải ngồi trong trại tạm giam thêm vài ngày nữa, đến cuối cùng khi ra trước toà án, anh ta có năng lực có thể tẩy sạch tội danh cho Diệp Thiều Quang.”
Yến Thanh Ti gật đầu: “Thế thì tốt rồi, vụ án của Diệp Thiều Quang bây giờ như thế, có phải là chúng ta không thích hợp để…”
Còn chưa nói hết, đằng sau lưng cô đột nhiên vang lên tiếng động, Yến Thanh Ti quay lại thì nhìn thấy Quý Miên Miên và Nhạc phu nhân đang đứng đằng sau lưng mình.