Chương 792Cách xử lý kẻ khốn nạn
H
ạ Lan phu nhân nghe thế thì đắc ý cực kì, nhất là khi tất cả mọi người nhao nhao lên “chúc mừng” Nhạc phu nhân, bà ta cho rằng Nhạc phu nhân chỉ có hai con đường để lựa chọn. Một là làm ầm ĩ lên cho tất cả mọi người đều biết, để Nhạc gia mất mặt, để chuyện xấu của Nhạc gia phơi bày trước tất cả toàn dân thiên hạ. Hai là ngậm bồ hòn làm ngọt. Nếu Tô Ngưng Mi không muốn chuyện xấu của Nhạc gia được truyền khắp Lạc Thành, không muốn con trai phải khó xử nhất định sẽ nuốt “cục xương” này xuống.
Nhìn tình này thì chắc có lẽ bà ta định nuốt cục xương này rồi... Hai phương án, phương án nào cũng khiến Hạ Lan phu nhân hài lòng. Bởi vì chọn cái nào thì Nhạc phu nhân cũng sẽ rất thảm. Vũ khí lợi hại nhất để đối phó Nhạc phu nhân cũng chỉ có Nhạc Bằng Trình mà thôi, đáng lẽ ra bà ta phải đem ông ta về sớm hơn.
Ngón tay Yến Thanh Ti khẽ động, cô không tin Nhạc phu nhân sẽ không để yên chuyện này xuống như vậy. Cho dù bà có là người hay nhân nhượng vì đại cục thì cục xương này cũng không thể nuốt xuống một cách dễ dàng được, không chỉnh chết bọn họ thì mấy năm nay đúng là sống vô ích.
Hạ Lan phu nhân tiến đến trước mặt Nhạc phu nhân cách khoảng một mét thì dừng lại. Thực ra bà ta vẫn có chút kiêng kị Nhạc phu nhân nên không dám đứng gần bà, niềm nở nói: "Anh Nhạc về nước cũng một khoảng thời gian rồi. Anh ấy nói chị mãi không chịu tha thứ cho anh ấy nên anh ấy cũng không dám quay về Nhạc gia, anh ấy cầu xin em thuyết phục chị. Hai chúng ta quan hệ tốt như thế, chẳng lẽ em lại mặc kệ sao? Em thực lòng hi vọng hai vợ chồng chị hòa hợp, sum vầy với nhau, như em với Minh Đức ấy, thường ngày cũng hay cãi nhau, nhưng mà bảo tách nhau ra mấy chục năm thì đúng là không làm được."
Hạ Lan phu nhân dường như sợ người khác không biết được tình cảm vợ chồng bà ta luôn tốt đẹp, cố ý đem chuyện này ra để so đo với Nhạc phu nhân.
Hai người bọn họ có thể so với nhau sao?
Bà ta và Hạ Lan Minh Đức làm vợ chồng với nhau ba chục năm, còn Nhạc phu nhân và Nhạc Bằng Trình kết hôn chưa được một năm đã phân li rồi. Bà ta cố ý nói như thế để làm cho Nhạc phu nhân thấy khó chịu hơn.
Nhưng Nhạc phu nhân chẳng những không tức giận mà cười càng lúc càng dịu dàng, đoan trang, ung dung, cao quý!
Đến Yến Thanh Ti nhìn thấy cũng có chút rung động, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy bà giống một phu nhân quyền quý đến thế, cao cao tại thượng không cách nào với tới.
Nhạc phu nhân gật gật đầu, cười nói: "Ai nói... không phải cơ chứ? Bà đúng là có lòng rồi."
"Chị khách khí quá rồi, chỉ cần hai người tốt là em..."
Hạ Lan phu nhân còn chưa nói xong, Nhạc phu nhân đã đưa tay bắt lấy tay phải của bà ta, dùng lực kéo qua, còn chưa phản ứng lại thì Nhạc phu nhân đã cầm bát mù tạt ở trên bàn hất thẳng vào mặt bà ta.
Động tác của Nhạc phu nhân rất dứt khoát, trong nháy mắt đã thực hiện xong.
Tất cả mọi người đều choáng váng, ngay cả Nhạc Thính Phong và Yến Thanh Ti cũng không nghĩ Nhạc phu nhân sẽ đột nhiên ra tay. Hai người còn nghĩ bà sẽ không làm những hành động kinh người như thế này ở trước mặt nhiều người như thế.
Mù tạt cay nồng xộc thẳng vào mũi Hạ Lan phu nhân, còn văng một ít vào mắt bà ta. Lúc iếng la hét, kêu gào thảm thiết của Hạ Lan phu nhân vang lên cũng là lúc Yến Thanh Ti hoàn hồn, cô đạp bà ta một phát rồi đưa tay tóm hai tay của bà ta lại, dùng sức vặn một cái.