Chương 761 Anh zai à, đừng vội
N
ói rồi, hai người đổ xuống giường, người phụ nữ còn lại đi tới quầy bar, liếc vội hai người phía sau rồi nhanh chóng lấy một viên thuốc trong túi ra, bỏ vào ly rượu.
Viên thuốc được thả vào trong rượu, sủi bọt lên rồi nhanh chóng bị hòa tan trong nước.
Cô ta cầm ly rượu lên lắc vài cái, sau đó lắc hông đi tới bên giường, ỏn ẻn nói: "Anh zai, đừng vội, uống ly rượu kích thích chút đã nào..."
Diệp Vỹ Quang cười ha hả, vươn tay vỗ lên mặt cô ta: "Tôi còn lạ gì kiểu tình thú của em."
Người đó nằm xuống giường, chặn Diệp Vỹ Quang lại: "Aizz, đừng vội, mình nói chuyện khác đi."
Quần áo trên người cô ta đã lột sạch, nằm ngang trên giường, cầm lấy ly rượu, nghiêng cổ tay, rượu từng chút từng chút đổ lên ngực, chảy dọc xuống theo đường nét cơ thể.
Cô ta nũng nịu nói: "Anh Diệp, còn không mau lên, sắp chảy hết rồi..."
Diệp Vỹ Quang mắt híp tịt, cười lớn: "Hai em biết chơi thật, ha ha, tối này hầu hạ ông đây cho tốt, hai em sẽ không thiệt đâu."
Thân thể to mập của Diệp Vỹ Quang nhào tới, húp một ngụm lớn rượu trên người cô ta.
Trước màn hình, Nhạc Thính Phong liếc nhìn Yến Thanh Ti, cô hoàn toàn không có bất cứ phản ứng gì, cũng chẳng thấy xấu hổ.
Nhạc Thính Phong che mắt Yến Thanh Ti: "Thôi đừng xem nữa, nhìn con lợn đó cay hết cả mắt, em nhìn anh này."
Yến Thanh Ti liếc một cái: "Nhìn một con lợn mà cũng cay mắt à? Thế thường ngày anh không ăn thịt lợn chắc?"
"Đây không phải là..."
Yến Thanh Ti vỗ lên mặt anh: "Xem tiếp đi, đây chẳng phải là trò hay mà anh sắp xếp cho em sao? Tất nhiên là em không thể bỏ lỡ rồi, anh nói đi, bỏ thuốc gì vào rượu vậy?"
Nhạc Thính Phong nhìn gã đàn ông đang lăn lộn, nói: "Em sẽ biết ngay thôi."
Quả nhiên chỉ một lát sau, Diệp Vỹ Quang đã dừng lại vì hắn phát hiện mình… không lên được?
Hai tiểu yêu tinh trước mắt rõ ràng là loại hắn thích, người nào cũng đều rất cuồng nhiệt, vậy tại sao hắn lại không cương lên được? Chẳng lẽ vì khoảng thời gian gần đây tiêu hao quá độ?
Diệp Vỹ Quang nôn nóng tới nỗi toát hết mồ hôi, sao lại không được nhỉ?
Người phụ nữ bỏ thuốc Diệp Vỹ Quang áp ngực lên cánh tay hắn: "Diệp đại gia, sao thế?"
Diệp Vỹ Quang vừa sốt ruột vừa cáu, hắn hất người phụ nữ kia ra: "Các người đi tắm đi, cả người toàn mồ hôi, hôi chết đi được..."
Hai người phụ nữ bĩu môi: "Xì, thật là, sao lúc nãy ôm người ta vừa hôn vừa sờ mó thì không nói..."
Có điều, hai người vẫn uốn éo, cùng đi vào nhà tắm.
Sau khi hai người vào, Diệp Vỹ Quang vội thử mấy lần nhưng vẫn không được. Hắn thấy thuốc kích thích để ở trên bàn thì mắt sáng lên, lập tức bổ nhào tới, mở hộp rồi bẻ hai viên thuốc ra nhét vào miệng. Sợ không được, hắn lại bóc thêm hai viên nữa, kết quả bị nghẹn lại giữa họng, hắn vội chạy tới quầy bar, mở nút chai rượu vang rồi cầm cả chai lên tu ừng ực.
Uống vào rồi, hắn cảm thấy cơ thể mình nhanh chóng có phản ứng, mặt cũng đỏ lên.
"Khách sạn này được lắm, thuốc rất hiệu quả..."
Diệp Vỹ Quang vui mừng nói, sau đó liền xông thẳng vào nhà tắm.
Trong phòng tắm truyền ra tiếng kêu của hai người phụ nữ, sau đó là một trận rung chuyển như “binh hoang mã loạn”, âm thanh của cả ba người hòa vào nhau vang lên, tục tĩu vô cùng.
Nhạc Thính Phong thở dài, may mà không phải tận mắt chứng kiến cái cảnh “cay mắt” đó, nếu không chắc người anh sẽ khó chịu lắm.