Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em

Chương 2082: Em không nỡ để anh rời đi



Thanh Ti chan hòa hai hàng nước mắt: “Thật sao... Thật sự là như thế được ạ?”

Du Dực gật đầu lia lịa: “Thật mà, lời nói của ba mà con cũng không tin sao?”

Đến lúc đó anh sẽ cố gắng tìm biện pháp để Nhạc Thính Phong có thể trở về một lần vào đêm giao thừa là được, dù sao... anh cũng chỉ đáp ứng Thanh Ti là Nhạc Thính Phong sẽ về nhà ăn cơm tất niên thôi, đâu có đáp ứng điều gì khác đâu.

Du Dực thấy trên mặt nong nóng, anh làm thế này... có tính đang lừa con gái mình không nhỉ?

Thanh Ti nhăn nhó gương mặt nhỏ nhắn, khiến người khác nhìn thấy cô bé như vậy đều đau lòng không thôi.

Tiểu Ái do dự rồi nói với Du Dực: “Cũng sắp tới lễ mừng năm mới rồi, hay là... để sang năm sau được không anh?”

Cô thật sự không ngờ tới rằng chuyện thần thần bí bí mà hai người đàn ông trong nhà mình đang rủ rỉ suốt hai ngày nay lại là chuyện này. Nếu ở đây không có ai thì Tiểu Ái đã sớm véo tai Du Dực hỏi tội, hỏi xem rốt cuộc anh muốn làm gì đây? Nếu chị dâu mà gọi điện thoại tới, kết quả lại nghe tin con trai mình bị đưa tới doanh trại huấn luyện dành cho thanh thiếu niên, thì cho dù ngoài miệng chị ấy không nói gì, nhưng chắc chắn trong lòng vẫn sẽ tức giận. Dù sao đó cũng là con trai của chị ấy, Thính Phong cũng là theo quan hệ hôn nhân của anh chị mà tới đây, thằng bé cũng không phải con trai ruột của cô.

Du Dực cứ thế mà đưa thằng bé đi, ngay cả cha mẹ nó cũng chưa hề thương lượng gì, chuyện này không phải là vượt quyền quá mức sao!

Thanh Ti liên tục gật đầu: “Đúng rồi, để năm sau, năm sau đi... Để anh con ở nhà, sang năm hẵng đi!”

Du Dực thở dài: “Chuyện này là không được, năm sau mới đi thì còn ý nghĩa gì nữa?”

Thanh Ti lại òa khóc, ôm chặt lấy cổ Nhạc Thính Phong: “Thế thì không được, anh không được đi, anh mà đi, thì em phải làm sao bây giờ... Em không thể không có anh ở bên được...”

Du Dực thấy thế thì cảm thấy vô cùng chua xót trong lòng. Con gái Thanh Ti của anh sao lại có thể ôm Nhạc Thính Phong khóc lóc như bị cha mẹ ngăn cấm, chia uyên rẽ thúy thế này hả trời? Nói cái gì không nói, sao lại bảo em không thể không có anh? Không có nó thì con vẫn còn có ba, có mẹ, có em trai con cơ mà?

Du Dực day day trán, anh biết việc mình để Nhạc Thính Phong đi thế này đối với Thanh Ti sẽ không dễ dàng gì, nhưng anh không nghĩ mọi chuyện sẽ khó khăn thế này.

Thanh Ti bình thường rất ít khóc, chưa nói là khóc lóc thảm thiết đến như vậy, giọng nói cũng khàn cả đi rồi. Nhạc Thính Phong vô cùng đau lòng mà dỗ dành cô bé nhưng đều vô dụng.

May mà ông bà Hạ không ở nhà. Lúc nói chuyện này, Tiểu Ái đã đưa con trai cho cha mẹ, để bọn họ đưa thằng bé đi, tránh để Thanh Ti khóc lóc làm Tiểu Trạm sợ hãi. Bằng không, nếu hai ông bà thấy cháu gái mình khóc lóc thành thế này thì chắc chắn sẽ rất đau lòng. Hạ lão gia chắc chắn sẽ dạy dỗ Du Dực, có khi còn ra mặt ngăn cản, không để Nhạc Thính Phong đi.

Du Dực nháy mắt với Nhạc Thính Phong, ý nói mau dỗ dành con bé đi. Nhạc Thính Phong xoay người xem thường, không phải cháu đang một mực dỗ dành cô bé sao?

Du Dực dịu dàng nói: “Thanh Ti, con đừng khóc nữa được không? Chúng ta bàn bạc lại chuyện này một chút.”

Thanh Ti khóc thút thít nói: “Vậy ba đừng để anh con đi được không ba, để... để anh họ đi một mình là được rồi.”

Ái chà chà, lời này của cô bé khiến trong lòng Nhạc Thính Phong bỗng nhiên sảng khoái hẳn luôn. Cậu bé không nhịn được mà nở nụ cười. Quả nhiên là trong lòng Thanh Ti vẫn vô cùng để ý đến cậu mà. Trong lòng cô bé, cậu mới là quan trọng nhất. Nếu Tô Trạm mà nghe được lời này của Thanh Ti còn không khóc lóc sướt mướt sao?

Nhạc Thính Phong vỗ lưng Thanh Ti: “Thanh Ti ngoan, đây là do anh tự mình muốn đi mà, em đừng trách chú Du.”

Thanh Ti thút tha thút thít đáp lại: “Vậy… vậy anh đừng đi có được không... Anh nỡ rời bỏ em sao?”

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv