Editor: Bông Béo
Beta: Stuki^^
Tiểu Q..
Ôn Hướng Dương ngồi dậy, lúc này mới thấy rõ ràng là con chó to bên cạnh Mộ Lăng Khiêm, một hình thể to lớn, ngoại hình tuyệt đẹp, đường cong lưu loát, t.
Phần đầu hơi to, nhưng 2 tai vẫn là đứng thẳng.
“Đây là Tiểu Q, chó nước Đức, quân khuyển.” Mộ Lăng Khiêm ngồi xổm xuống, sờ sờ đầu Tiểu Q, trong mắt không có vẻ lạnh nhạt mà hắn thường xuyên mang theo, thay thế đó chính là một loại tín nhiệm cùng thưởng thức.
“Từ hôm nay trở đi, nó sẽ tới bảo vệ em.”
Chó to?
Ôn Hướng Dương không hiểu biết nhiều về quân khuyển lắm, càng không biết là quân khuyển không phải ai đều có thể mang về nhà được, cô chỉ biết là Mộ Lăng Khiêm mang theo một con chó to trở về, còn tính toán để con chó to này làm trức trách bảo vệ cô.
Bất quá, con đại cẩu này, thoạt nhìn bộ dáng thực thông minh.
Mộ Lăng Khiêm xem ánh mắt của nó, giống như đang xem 1 người bạn của chính mình, ánh mắt xem ra còn thân thiện hơn khi nhìn cô.
Nguyên lai, cô ở trong lòng hắn còn không bằng một con chó.
Ôn Hướng Dương trừng mắt nhìn Tiểu Q, liếc mắt một cái.
Tiểu Q thấy Ôn Hướng Dương trừng chính mình, tựa hồ là cảm thấy Ôn Hướng Dương muón cùng nó chơi, nó lại hướng tới Ôn Hướng Dương nhào tới, rất là thích bộ dáng của Ôn Hướng Dương.
Ôn Hướng Dương lại 1 lần nữa bị như vậy, bị 1 con chó liền chạy như bay nhào vào lồng ngực.
Tiểu Q đạp lên trên người Ôn Hướng Dương, phun đầu lưỡi, liền muốn liếm mặt Ôn Hướng Dương.
Còn chưa liếm được mặt Ôn Hướng Dương, đã bị một tiếng mắng của Mộ Lăng Khiêm lập tức dừng động tác, lại chạy về bên chân Mộ Lăng Khiêm.
“Lại có lần sau, ta liền cho ngươi về quân doanh đấy!” Mộ Lăng Khiêm lãnh mắt quét Tiểu Q một cái.
Tiểu Q ủy khuất ô ô hai tiếng, ghé vào trên mặt đất, thẳng lỗ tai, đôi mắt ướt dầm dề nhìn Ôn Hướng Dương.
Ôn Hướng Dương bị ánh mắt của Tiểu Q nhìn, tâm đều đã trở lên mềm nhũn.
Thật là 1 con đại cẩu đáng yêu, Mộ Lăng Khiêm cư nhiên còn nổi nóng như vậy, mệt cô còn cảm thấy hắn đối với Tiểu Q không giống người thường đâu.
“Mộ thiếu, anh để Tiểu Q bảo hộ em, có phải hay không nói, anh đem Tiểu Q tặng cho em?” Đang xem thái độ lúc sau của Mộ Lăng Khiêm đối với Tiểu Q, Ôn Hướng Dương một chút đều không có ghen ghét Tiểu Q, thậm chí còn cảm thấy Tiểu Q chính là cùng cô đồng bệnh tương liên.
Mộ Lăng Khiêm nhìn Tiểu Q trên mặt đất, mắt lại nhìn Ôn Hướng Dương đứng ở cách đó không xa thử tính dò hỏi chính mình.
Tiểu Q vốn dĩ chính là hắn bảo người ta mua mang lại đây, đưa cho Ôn Hướng Dương.
Nhưng,lúc sau nhìn đến Ôn Hướng Dương cùng Tiểu Q lần đầu tiên gặp mặt,ánh mắt hắn nhăn lại, có loại cảm giác dẫn sói vào nhà.
Năng lực trinh thám của Tiểu Q rất xuất chúng, từ trước đến nay đều rất lạnh lùng, quân doanh bao nhiêu người muốn lấy lòng nó, nó nhìn đều không liếc mắt một cái mà đi qua, như thế nào vừa mới đến nơi này,lập tức liền biến thành một con trung khuyển bán manh.
Mộ Lăng Khiêm cũng không biết, Tiểu Q là nửa đường bị Hoa Úc tiếp nhận mà mang đến, Hoa Úc đối với Tiểu Q lải nhải, lải nhải, lải nhải suốt dọc đường.
Tiểu Q mặt khác cái gì cũng chưa nhớ kỹ, cũng chỉ nhớ kỹ một câu: Nếu muốn ở lại, liền phải lấy lòng cô gái nhỏ trước mặt này.
Vị tẩu tẩu nhỏ này là ai?
Vị tẩu tẩu nhỏ này vế sau chính là vợ lão đại, là nữ nhân quan trong trong lòng lão đại.
Ôn Hướng Dương nhìn thấy Mộ Lăng Khiêm lại bắt đầu nhíu mày, trong lòng cô có chút thấp thỏm, hoàn toàn không rõ, người nam nhân này lại bị làm sao vậy. Chẳng lẽ là hắn không nghĩ đem Tiểu Q đưa cho cô, là cô tự mình đa tình?
“Tiểu Q, ngươi theo ta ra ngoài.” Mộ Lăng Khiêm cuối cùng cũng không có trả lời vấn đề của Ôn Hướng Dươn, ngược lại kêu Tiểu Q một tiếng, đi ra ngoài.
Tiểu Q trước khi đi,mỗi bước đi đều tội nghiệp cùng lưu luyến nhìn Ôn Hướng Dương.
Ôn Hướng Dương bị ánh mắt của Tiểu Q nhìn, trong lòng một trận không đành lòng, thậm chí cảm thấy cô không mau đi cứu nó, là tội tày trời.