Editor:Bông Béo
Beta: Stuki
Ôn Hướng Dương nhìn thấy hai người đồng thời đi tới, cô liền cười cười, đi lên trước nói: “Tôi mới đi ra ngoài một chuyến. Tôi không có việc gì, các cậu đừng lo lắng.”
Ôn Hướng Dương nói xong, xoay người nhìn về phía Nghiêm Hân, đem người Nghiêm Hân tỉ mỉ sờ soạng từ đầu đến chân.
Ôn Hướng Dương xác định được Nghiêm Hân rất tốt, nhưng thanh âm của cô vẫn là nghẹn ngào, cô liền ôm chặt lấy Nghiêm Hân: “Tiểu Hân, cậu không có việc gì là tốt rồi. Nếu không phải bởi vì tớ,cậu cũng sẽ không bị Lâm Hạo cùng Trần Vân Hi trói đi.”
Nghiêm Hân phe phẩy cái đầu, ôm lấy Ôn Hướng Dương nói: “Không phải, Hướng Dương. Là tớ khờ, là tớ không hỏi rõ ràng mọi chuyện liền chạy tới, còn liên luỵ cậu. Còn bảo cậu gọi điện cho anh trai tớ, may là anh ấy tới kịp thời, bằng không nếu cậu xảy ra cái gì ngoài ý muốn, tớ cả đời này đều sẽ không tha thứ cho chính mình.”
Nếu có kiếp sau hai người nhất định gắt gao ở cùng nhau! Hai cô gái chỉ kém ôm đầu khóc rống.
“Tiểu Hân ngu ngốc.” Ôn Hướng Dương nhịn xuống nước mắt,lại nhịn không được lại mắng một câu.
“Cũng là tại di động của tớ có vấn đề.” Ôn Hướng Dương nghĩ đến Thiệu Kiệt cùng Thiệu Tuấn mua cho cô cái di động kia nhưng cô lại làm hỏng, cô ít nhiều cũng có chút khó chịu, nhưng như vậy cũng tốt: “Tớ về sau nhất định sẽ đổi cái di động mới, 24 giờ đều mở máy. Nếu là gặp được việc quan trọng liên quan đến tớ, tớ liền gọi điện thoại cho cậu, tớ cam đoan sẽ không còn xuất hiện tính huống di động không khởi động được.”
“Hướng Dương, tớ……” Nghiêm Hân xấu hổ cúi đầu, trong lòng rất chi là khó chịu, cô biết là Ôn Hướng Dương đổi di động là có nguyên nhân, vì cứu cô, cái di động bảo bối kia của Hướng Dương liền bị hỏng.
Ôn Hướng Dương thấy bộ dáng xấu hổ này của Nghiêm Hân, cô lập tức đỡ bả vai của Nghiêm Hân, không muốn làm cho trong lòng Nghiêm Hân áy náy với cô liền nói: “Nếu không, tiểu Hân, cậu đưa tớ cái di động mới đi?”
Nghiêm Hân nghe như thế, liền ngẩng đầu lên, thanh âm nghẹn ngào lẩm bẩm ra tiếng: “Hướng Dương……”
“Này, các cậu có phải hay không đem đại mỹ nữ như tôi quên rồi hả?” Lý Lam Hi cũng có chút cảm động, dù sao cũng là sống sót sau tai nạn, chính là, sao lại có thể đem cô ném ở một bên?
Cô cố ý xụ mặt, không vui mà tách hai người ra, khoanh tay trước ngực che ở trước mặt hai người kia nói: “Các cậu làm trò như là 2 người yêu nhau xa lâu rồi mới gặp, còn làm lơ một đại mỹ nữ như tôi, đây quả thực là hành vi không chấp nhận được!”
Quan hệ bạn bè chỉ có thể đến một mức độ nhất định. Quan hệ chưa đến mức bạn thân, tiền bạc sẽ gây chia rẽ. Quan hệ ba người bọn họ tốt như vậy “một chút tiền ấy” không hề gây ảnh hưởng đến tình cảm, Ôn Hướng Dương một tay kéo lại một người, cười nói: “Vậy các cậu cùng nhau mua cho tớ, được không?”
Lý Lam Hi trên mặt có ý cười, ngẩng đầu đầy kiêu ngạo mà nói: “Đây là do cậu nói, tớ nhưng chưa nói là muốn mua cho cậu.”
“Được, được. Các cậu mua cho tớ cái di động đi?” Ôn Hướng Dương trấn an cảm xúc của Nghiêm Hân cùng Lý Lam Hi, sau đó ba người liền tiến vào phòng bệnh, Lý Lam Hi đem thuốc mỡ đưa cho Ôn Hướng Dương, tuy rằng vết sưng trên mặt Ôn Hướng Dương đã tiêu giảm không ít, nhưng, vẫn làm cho người khác nghi ngờ.
Ba người ở lại trong phòng hàn huyên một trận, Lý Lam Hi thấy đã muộn rồi, cô đứng lên: “Hướng Dương, vị hôn phu của tớ còn ở nơi này, tớ đi xem hắn trước. Chờ cậu cùng hắn đều tốt lên rồi, tớ sẽ giới thiệu cho các cậu.”
Ôn Hướng Dương thấy Lý Lam Hi vô điều kiện mà tín nhiệm cô, áy náy trong lòng cô lại 1 lần nữa xuất hiện, nhưng là, cô nên tin tưởng Mộ Lăng Khiêm, Mộ Lăng Khiêm không có lý do gì mà lại thương tổn Tiểu Lam, cô nghe hắn, chờ Tiểu Lam giới thiệu vị hôn phu cho bọn họ.
-“Được, cậu đi trước đi.”
-“Tiểu Hân, cậu trước tiên bồi Hướng Dương, tớ giờ phải đi xem vị hôn phu của tớ.”
-“Được.”
Lý Lam Hi nói xong, đi ra ngoài.
Cô ấy mới vừa đi không bao lâu, ngoài cửa lại 1 lần nữa truyền đến tiếng đập cửa, Ôn Hướng Dương liền nói: “Mời vào.” Hoa Úc một thân áo blouse trắng lại 1 lần nữa xuất hiện ở cửa.
Hoa Úc thấy phòng bệnh còn có thêm một người, hắn ho khan một tiếng, lấy ra tố chất bác sĩ chuyên nghiệp, nói: “Bệnh nhân phòng 314, đi làm kiểm tra.”
Hắn là cái người xui xẻo, lại bị lão đại gọi tới.
Ôn Hướng Dương nhìn đến Hoa Úc, liền biết khẳng định là Mộ Lăng Khiêm phân phó, nam nhân kia, có đôi khi đối cô như muốn đòi mạng đến nơi, có đôi khi lại đối với cô tốt muốn chết, thật sự làm cô không biết hắn thật sự đối với cô như thế nào.