Editor: Hyna Nguyễn
--------------------------------------------
Lý Lam Hi là mở Maserati ra, chỉ là đeo kính râm, khăn quàng cổ che mặt Ôn Hướng Dương căn bản không nhận ra. Lý Lam Hi nhìn thấy Ôn Hướng Dương, trộm chạy đến sau lưng Ôn Hướng Dương, chụp bả vai Ôn Hướng Dương, rất là cao hứng nói, “Hải, Hướng Dương, thế nào? Nhận không ra đi?”
Ôn Hướng Dương bị Lý Lam Hi làm cho hoảng sợ.
Lý Lam Hi nhìn đến bộ dáng Ôn Hướng Dương bị dọa đến sợ hãi, cô nhịn không được cười to nói, “Cậu thực sự có ý sợ vậy ư.”
“Đi thôi, chúng ta vào chơi đi.” Lý Lam Hi lôi kéo Ôn Hướng Dương đi mua vé, căn bản không cho Ôn Hướng Dương đường để cự tuyệt, “Cậu cũng không biết là tớ đã bị đội paparazzi đuổi giết đến mức không có bằng hữu. Công viên trò chơi loại địa phương này, càng không có người nguyện ý đi tới với tớ.”
Ôn Hướng Dương nhìn sườn mặt của Lý Lam Hi, không khỏi hỏi, “Nếu không thích, vì cái gì còn muốn tiếp tục?”
“Không thích? Tớ không có không thích a. Tớ thực thích diễn kịch, huống chi, tớ đã đáp ứng với một người, tớ sẽ dành lấy cúp nữ chính xuất sắc nhất tại lễ trao giải.” Lý Lam Hi bĩu bĩu môi nói, “Tớ chỉ là không thích sinh hoạt cá nhân của mình bị đội paparazzi cầm đi bán kiếm tiền.”
“Được rồi, không nói nữa. Hôm nay cậu phải hảo hảo chơi với tớ một ngày nha, tớ là mỹ nhân lớn lên đẹp như vậy đứng ở trước mặt cậu, cậu không thể không cho tớ ít mặt mũi đi?”
“Nhưng tớ chỉ có thể ở với cậu đến trước 4h chiều, có được không?” Ôn Hướng Dương thương lượng dò hỏi. Cô không chán ghét Lý Lam Hi, mặc dù lần đầu tiên gặp mặt cũng không vui vẻ gì, nhưng mạc danh, cô chính là không chán ghét cô ấy.
“Ân, hảo.”
Lý Lam Hi thấy Ôn Hướng Dương đáp ứng rồi, cao hứng liền lôi kéo cô đi mua vé, nhưng vấn đề là Lam Hi không mang tiền mặt, mà ở công viên trò chơi chỉ có thể thu tiền mặt.
Ôn Hướng Dương thấy Lý Lam Hi nóng nảy, cô đi lên trước, thanh toán tiền, “Tớ đây thanh toán cho.”
“Ai, như thế nào có thể lại làm cậu trả tiền chứ?” Lý Lam Hi duỗi tay phải ngăn trở, Ôn Hướng Dương cười liền nói, “Cậu có thể ký tên nhiều một chút, tớ cầm đi bán, vẫn là tớ kiếm lời mà.”
Lý Lam Hi nghe nói như thế cao hứng nói, “Hảo.”
Hai người mua vé, vào công viên giải trí. Lý Lam Hi có lẽ là có áp lực lớn, cần giải tỏa, nên đều chọn tàu lượn siêu tốc chơi trò kích thích để chơi. Ôn Hướng Dương gần đây đối với Mộ Lăng Khiêm, lại yêu cầu kiếm tiền, áp lực tâm lý của cô cũng thật lớn. Hai người nhưng thật ra ăn nhịp với nhau, đem những trò khủng bố trong công viên trò chơi chơi hết mấy lượt.
“Ai u, má ơi, quá sung sướng.” Lý Lam Hi dựa trên vai Ôn Hướng Dương, ha ha ha cười.
“Tiểu Lam, cậu khát không? Tớ đi mua cho cậu ít nước? Cậu muốn uống cái gì?” Hai người từ trên xe bay tận trời mới xuống dưới đất, Ôn Hướng Dương cười dò hỏi.
“Nước khoáng là được rồi.”
“Ân, hảo, cậu chờ tớ tí nha.” Ôn Hướng Dương hướng quầy bán quà vặt đi qua.
Chờ Ôn Hướng Dương cầm hai bình nước khoáng đi trở về, thời điểm chuẩn bị tìm Lý Lam Hi, cô vừa nhấc mắt, cư nhiên ở bên người Lý Lam Hi, thấy được…… Mộ Lăng Khiêm! Lý Lam Hi tựa hồ muốn nói. Mộ Lăng Khiêm khuôn mặt âm trầm, nhìn cô. Hai người không biết nói gì đó.
Mộ Lăng Khiêm duỗi tay giữ chặt cánh tay Lý Lam Hi, liền đem Lý Lam Hi mang theo đi ra ngoài. Ôn Hướng Dương xoay người, đưa lưng về phía hai người, bình nước khoáng trong tay bị cô nắm có chút biến dạng. Cô thở dài một hơi, xoay người ngồi xe điện ngầm hồi biệt thự. Nhưng cô không nghĩ tới, trên đường trở về còn nhận được điện thoại của Lý Lam Hi.
Điện thoại tựa hồ như là trốn đi gọi, Lý Lam Hi đem thanh âm rsất thấp nòi, “Uy, Hướng Dương sao? Vị hôn phu của tớ cư nhiên tìm tới nơi này. Tớ bị hắn bắt được nên phải đi về trước. Chúng ta lần sau lại gặp nhau nhé, bái ~”
Ôn Hướng Dương nhìn di động trong tay, hơn nửa ngày không thể phục hồi lại tinh thần.
Vị hôn phu……