Ôn Hướng Dương có chút không rõ lời nói của Lý Lam Hi.
Lấy cái gì ra? Chẳng lẽ cô ta còn biết cô, biết Mộ Lăng Khiêm đang bao dưỡng cô?
Liền ở thời điểm Ôn Hướng Dương cái biết cái không nhìn Lý Lam Hi, Lý Lam Hi trên mặt đã xuất hiện tia không vui, “Loại người giống như cô, tôi đã thấy nhiều. Cô canh giữ trong WC chờ tôi, còn không phải là muốn tôi ký tên sao? Nếu muốn ký tên, thì hãy mau chóng lấy bút vở ra, đừng ở chỗ này làm chậm trễ thời gian của tôi.”
Ôn Hướng Dương nghe nói như thế, nhưng thật ra nhịn không được nở nụ cười.
Vị đại minh tinh này không khỏi quá tự kỷ đi?
Lý Lam Hi thấy Ôn Hướng Dương cư nhiên đang cười, còn tưởng rằng Ôn Hướng Dương là đang cười nhạo cô ta.
Khuôn mặt cô ta cũng hoàn toàn trầm xuống dưới, nếu không phải người quản lí của cô ngàn dặn dò vạn dặn dò, tuyệt đối không thể lại ra mặt trái tin tức, cô hiện tại thật muốn cho Ôn Hướng Dương một cái tát, làm cái dã nha đầu không biết trời cao đất dày này quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.
Lý Lam Hi cuối cùng chỉ là hung tợn trừng mắt nhìn Ôn Hướng Dương một cái, dẫm đôi giầy cao gót hơn mười centimet, rời khỏi WC.
Ôn Hướng Dương nhìn bóng dáng rời đi của Lý Lam Hi, tươi cười trên mặt cô dần dần tan đi. Cô không biết chính mình muốn làm cái gì, chỉ là cô thế nhưng lén lút đuổi kịp Lý Lam Hi, một đường phía trước đuổi theo cô ta.
Thẳng đến nhìn đến Lý Lam Hi vòng qua bình phong, ngồi vào trên vị trí kia, nhìn đến người đàn ông ngồi ở đối diện Lý Lam Hi kia.
Hai lần trước đều chỉ là ở trên báo chí nhìn thấy chứng cứ hai người ở bên nhau, tuy rằng Mộ Lăng Khiêm thừa nhận, nhưng là Ôn Hướng Dương cũng không có nhiều ít cảm giác, nhưng lần này là ở trong hiện thực nhìn đến hai người ở bên nhau, Ôn Hướng Dương trong lòng lại là tư vị nói không nên lời.
Mộ Lăng Khiêm an vị ở đối diện Lý Lam Hi, hắn nói hắn không uống rượu, chính là trên bàn bày hai cái cốc có chân dài, bên trong chính là một nửa ly rượu vang đỏ vẫn còn sót lại.
Mộ Lăng Khiêm đang vì Lý Lam Hi lột tôm, ánh mắt gian như vậy chuyên chú một biểu tình ôn nhu, là ánh mắt cô chưa bao giờ gặp qua.
A……
Nhìn đến biểu tình chuyên chú như vậy của Mộ Lăng Khiêm trong người cô giống như bị trúng độc dược làm cho người ta hít thở không thông, nghĩ đến thái độ lạnh nhạt thô bạo kia của Mộ Lăng Khiêm khi cùng cô ở bên nhau, Ôn Hướng Dương tự giễu cong cong khóe miệng, thu hồi tầm mắt.
Cô cùng hắn vốn dĩ chính là quan hệ bao dưỡng và bị bao dưỡng, hắn là kim chủ của cô, hắn muốn ăn cơm cùng người phụ nữa nào, cùng cô một chút quan hệ đều không có, một chút đều không có.
Ôn Hướng Dương trở về trước bàn ăn của chính mình, La Phong nhìn rõ ràng không phải đặc biệt cao hứng, Ôn Hướng Dương còn chưa có ăn uống gì, hắn buông xuống dao nĩa trong tay, nhìn Ôn Hướng Dương dò hỏi, “Chính là đồ ăn không hợp khẩu vị ăn uống của cô sao?”
Ôn Hướng Dương lắc lắc đầu, cũng buông xuống dao nĩa trong tay.
“La tiên sinh, thời gian không còn sớm, tôi cần phải trở về, cám ơn anh đêm nay khoản đãi.” Ôn Hướng Dương nói, nhìn phía tiểu Loli, mỉm cười nói, “Viên Viên, cô giáo đi về trước, con trở về phải thật ngoan ngoãn nghe daddy của con nói, biết không?”
Tiểu Loli liếc mắt nhìn Ôn Hướng Dương một cái, lại nhìn phía La Phong, ngoan ngoãn gật gật đầu, “Cô Dương Dương, lần sau học bổ túc, cô sẽ đến đúng giờ sao?”
Ôn Hướng Dương trầm mặc một lát, không đành lòng cự tuyệt, đành gật gật đầu nói, “Đương nhiên.”
“Cô giáo Ôn, tôi đưa cô đi.” La Phong nhìn ra Ôn Hướng Dương không vui, hắn cũng có chút bất đắc dĩ, thật sự hắn cũng không biết là phải ăn cơm ở chỗ này, thật sự là hắn không hiểu cùng các cô gái ăn cơm bên trong này sẽ thành ý tứ méo mó vậy, nơi này là do trợ lí hắn chọn, hắn nếu là sớm biết rằng nơi này là như vậy, hắn quả quyết sẽ không mang Ôn Hướng Dương tới.
Hắn đối Ôn Hướng Dương là có chút hảo cảm, rốt cuộc người có thể đem tiểu ác ma nhà hắn dạy dỗ thành tiểu thiên sứ, trên đời này chỉ có Ôn Hướng Dương mà thôi, hiện giờ xảy ra chuyện như thế, hắn cũng không biết phải làm thế nào để cùng Ôn Hướng Dương hòa thuận một chỗ