Tử Châu nhìn Alex.
Alex nhìn Will.
Will nhìn Ninh Trạch.
Ninh Trạch lại nhìn Dịch Hạo Phong.
Dịch Hạo Phong ôm Hoa Từ Vũ trong lòng mặt liệt ngẩn ra vì vui sướng.
Hoa Từ Vũ ngồi trong lòng Hạo Phong, cầm cái dũa móng tay bắt đầu dũa móng cho anh.
Tử Châu há hốc mồm, tức giận hỏi.
"Gọi chúng tôi đến để xem cảnh dũa móng tay này à?"
Ma cà rồng có tốc độ phát triển móng tay rất nhanh, cứ cách hai ba ngày là dũa một lần để nó ngắn lại, nếu không sẽ gây bất tiện.
Thông thường thì chuyện dũa móng tay này sẽ do quản gia của nhà Dịch Hạo Phong đến đưa cơm cho anh rồi tiện thể làm luôn, nhưng vấn đề hôm nay cần hỏi là...Vì sao lại là Từ Vũ làm loại chuyện này?
Thật ra cũng không khó hiểu lắm, đơn giản là Dịch Hạo Phong muốn bé con quan tâm mình. Chuyện này dĩ nhiên bé con nên làm.
Nhưng nội tâm của Từ Vũ lại gào lên : Là học trưởng ép tui làm...
Ninh Trạch liếc nhìn khuôn mặt của Từ Vũ đang đau khổ dũa móng có chút buồn cười, rồi lại nhìn Dịch Hạo Phong đang thỏa mãn hỏi.
"Thành công ở bên nhau rồi sao?"
Tất nhiên là Dịch Hạo Phong gật đầu đáp.
"Bé con ngoan lắm, từ ngày mai sẽ đến phòng kí túc xá của tôi ở!"
Hoa Từ Vũ tiếp tục gào thét trong lòng: Là tui bị bắt ép.
Will tất nhiên đọc được suy nghĩ này, cậu ta che miệng cười cười. Nghĩ thầm thằng nhóc này cũng xui rủi quá rồi.
Dịch Hạo Phong vẫn ngây ngô tin rằng Từ Vũ thích mình, còn gằng giọng hung dữ hỏi.
"Bé con có thích anh không ?"
Tất nhiên là Từ Vũ dám nói không sao? Trước mặt cậu là "quỷ hút máu" đó...
Hoa Từ Vũ gật đầu khổ sở đáp.
"Rất...rất thích.
Dịch Hạo Phong : (つ✧ω✧)つ
Đám bạn của anh.
"Rõ ràng là trả lời miễn cưỡng!"
Dịch Hạo Phong cảm thấy chưa thỏa mãn, lại hỏi tiếp.
"Bé con hạnh phúc chứ!"
"Tất...tất nhiên là không... À tất nhiên là có rồi ạ"
Hoa Từ Vũ tuyệt vọng đáp.
Dịch Hạo Phong thì khỏi phải bàn rồi, được sự chấp thuận của cậu. Anh chính thức ôm người ta vào lòng, thỉnh thoảng dùng mặt mình dụi dụi vào cổ cậu.
"Này, cậu gọi chúng tôi đến đây để thấy cảnh hai người ân ái thôi sao?"
Alex giậm chân chỉ trỏ chất vấn, Dịch Hạo Phong mặt liệt rất bình thản trả lời.
"Bé con là của tôi, sau này không ai được ăn hiếp bé con!"
Tất nhiên là sẽ chẳng ai dám chạm vào Hoa Từ Vũ, dù sao sức mạnh của Hạo Phong không phải dùng để trưng.
Đám bạn xem ra cũng đã quá quen với việc hành động tùy ý của Hạo Phong, đợi anh thỏa mãn khoe bé con xong rồi thì cả đám ma cà rồng trèo qua cửa sổ. Biến mất trong đêm tôi.
Trong màn đêm u uất, một thân ảnh bốn con ma cà rồng đi cạnh nhau. Ninh Trạch cúi mặt không nói gì.
Alex và Will lại cãi nhau, cuối cùng là hai kẻ đó vừa đánh nhau vừa chạy về kí túc xá.
Chỉ còn lại Tử Châu đi bên cạnh Ninh Trạch, nhìn dáng vẻ suy ngẫm của anh. Tử Châu huých vai cười nói.
"Bị động tâm nhưng không thể nói tiếng yêu khó chịu lắm đúng không ?"
Ninh Trạch giật mình quay sang Tử Châu, không tin được hỏi.
"Làm sao cậu biết"
Tử Châu chắp hai tay ra sau lưng, bình thản nói.
"Vì tớ là con gái nhìn rõ chuyện tình cảm tốt hơn các cậu nhiều!"
Ninh Trạch không nói gì nhiều, chỉ lắng lẽ cuối đầu không đáp.
Tử Châu lại nói tiếp.
"Thật ra lúc Dịch Hạo Phong bị động tâm, tớ thấy mắt cậu chuyển màu không những thế cậu còn lén hít thở mùi máu của cậu ấy. Lúc Từ Vũ vào kí túc xá của chúng ta bị đám ma cà rồng tấn công, cậu là kẻ sử dụng siêu năng lực đầu tiên để bảo vệ cậu ấy."
Ninh Trạch cúi đầu cười trừ không đáp, Tử Châu vỗ vai anh an ủi.
"Động tâm rất khó dứt ra. Hơn nữa người cậu thích lại là người của Hạo Phong, Will vừa thấy tương lai của bọn họ...là một đám cưới, cậu nhóc kia cũng sẽ thành ma cà rồng mà thôi"
Ninh Trạch gật đầu đã hiểu, Tử Châu lại nói thêm.
"Nếu như không phải là Dịch Hạo Phong mà là kẻ khác, cậu sẽ chắc chắn không nhận thua đúng không?"
"Đúng vậy! Nhưng Hạo Phong thì lại khác. Cậu ấy một trăm năm qua chưa từng có một cuộc vui trọn vẹn, tôi sẽ bảo vệ bọn họ đến khi bọn họ yên ấm bên nhau"
Trong con đường tôi, hai đôi mắt màu đỏ dần dần tiến về phía trước.
Số phận đã an bài Ninh Trạch chỉ có thể ở phía sau Hạo Phong, âm thầm bảo vệ Từ Vũ...vậy thì vì sao anh phải chối bỏ nó! Ninh Trạch này sẽ dùng sức mạnh của mình để làm lá chắn cho bọn họ vậy.
-----***-----
Ở bên Ninh Trạch thì đang rơi vào trầm tư, vậy mà ở phía kí túc xá của Hoa Từ Vũ cũng không mấy khá hơn. Dịch Hạo Phong đang quấn mình trong chiếc chăn bông, cứng đầu cứng cổ nói.
"Không thích! Anh không thích, anh muốn ngủ ở đây. Anh muốn xem thử có kẻ nào dám sàm sỡ bé con của anh không?"
Dịch Hạo Phong kiên quyết muốn ngủ lại trong phòng của Từ Vũ, Từ Mộ ở bên ôm gối than thở.
"Xem ra đêm này mình đi sang phòng khác ngủ nhờ vậy. Chỉ tội nghiệp cho Từ Vũ..."