Edit-er: Alissa
- Mọi người sau này sẽ là đồng nghiệp của nhau, xin hãy chỉ giáo nhiều hơn.
Chu Lệ vẫn xa cách lạnh lùng, không động. Vương Soái cảm thấy bầu không khí không đúng lắm, vội vàng bắt tay với Hứa Ninh.
- Hoan nghênh, hoan nghênh, tôi gọi là Vương Soái, đây là Chu đội của chúng ta, bên cạnh là Tiểu Triệu, sau này là đồng nghiệp rồi không cần khách sáo.
Tiểu Triệu suy nghĩ, sao cái tên Hứa Ninh lại nghe quen quen thế nhỉ? Rồi cô từ từ mở to hai mắt, kiềm lại vui mừng ở trong lòng.
Cô lặng lẽ đến bên cạnh Chu đội và nói nhỏ:
- Chu đội, là Hứa Ninh đó.
Nhìn vào ánh mắt mê mang của Chu đội:
- Chu đội, chính là vị đại thần đó đó. Nghe nói anh ấy chính là Đại Thần nổi tiếng từng phá nhiều vụ án kỳ lạ. Không ngờ có thể làm đồng nghiệp với anh ấy, anh ấy đẹp trai quá. (Hoa si, mắt đầy sao)
Thì ra là anh ta, còn tưởng anh ta có ba đầu sáu tay, lời đồn phóng đại như vậy, nhưng cũng chỉ có vậy (Trong lòng Chu đội lại âm thầm khinh bỉ anh ta)
- A! Hóa ra là Hứa đại thần, tôi thất lễ rồi, ngại quá, thành phố Thanh Hải chúng tôi như miếu nhỏ, sợ là để cho anh chịu khổ rồi.
Hứa Ninh cũng nghe ra hàm ý, anh nghĩ thầm quả nhiên tin đồn vẫn đáng tin, đúng là cọp cái! Nhưng anh ta vẫn giả bộ nghiêm túc nói:
- Tổ quốc ở đâu cần tôi, tôi không thể từ chối. (Chu đội lại khinh thường)
- Nghe đồn Hứa đại thần lợi hại như vậy, vậy anh dùng phương diện tâm lý học của anh để phân tích cho chúng tôi đi!
Ngửi ra mùi thuốc súng nồng nặc từ hai người bọn họ, Vương Soái và Tiểu Triệu im lặng ngậm miệng, hai vị thần này, ai, cũng không thể trêu vào!
Hứa đại thần cũng không biết khiêm tốn.
- Vậy tôi đành thể hiện sự chút tài mọn của mình, sau khi phân tích hiện trường, thì khả năng lớn nhất là do người quen làm. Hơn nữa, có nhiều dấu vết khác nhau để lại tại hiện trường, cho thấy hung thủ là một người đàn ông đã làm việc vất vả nhiều năm. Nhìn cách ông ta chặt xương cốt ra thành thế này, chứng tỏ người này rất là mạnh.
- Cho nên, tôi kết luận là, hung thủ khoảng bốn mươi hoặc năm mươi tuổi, cao lớn, quanh năm lao động chân tay, sống không được như ý, thù đời, có ý chí trả thù rất mạnh.
- Mà những người như vậy hẳn là những người không có tinh thần xã hội, quanh năm trong bụng toàn chứa bực tức, tính tình không được tốt, thường nghĩ rằng mình có tài nhưng không gặp thời.
- Đây là phân tích của tôi, thế nào Chu đội? Cô nghĩ sao? (Này thì coi thường tôi)
- Cũng bình thường thôi, là người thì đều có thể phân tích ra, đúng không? Tiểu Triệu, lão Vương. (Vịt chết mà mỏ còn cứng)
Tiểu Triệu cùng lão Vương nhìn trần nhà tiếp tục giả làm chim cút, thần tiên đánh nhau tiểu quỷ gặp nạn! (Trong lòng đau khổ)
Tất cả những điều này là do Hứa đại thần phỏng đoán ra nhưng nó cũng cung cấp một ý nghĩ mới cho Chu Lệ.
- Chúng ta cần phải xác nhận lại những người trước đây có liên quan đến Vương Đông, bây giờ chúng ta chú trọng điều tra lại những đồng nghiệp cũ của ông ta.
Lần này, chúng tôi không thể đi sai nữa, nhất định phải lật ngược những có người có quan hệ với ông ta, hy vọng Hứa đại thần không để cho chúng tôi đi đường vòng ở lần hợp tác đầu tiên này! (Ha ha)
- Lão Vương, cậu cũng nên để ý điều tra giám sát gần đó xem có người nào khả nghi hay không, người đến thành phố Thanh Hải vào dịp Tết Nguyên Đán là rất ít, cũng phải chú trọng điều tra các tuyến giao thông quan trọng, tôi không tin ông ta có thể trốn đi đâu. (Nghiến răng nghiến lợi)
- Hứa đại thần, anh còn có cái gì bổ sung không? Không có thì tranh thủ thời gian hành động đi!
- Không có, cứ làm theo phân phó của Chu đội đi! (Có cũng không dám nói, nhún nhún vai)
Mọi người hành động!
Lão Vương cùng Tiểu Triệu như trút được gánh nặng, bọn họ chỉ muốn nghe câu này rồi vội vàng rời khỏi nơi thị phi này a! (Vui vẻ)