(243 nhả chương)
Bầu không khí lúc này khá yên tĩnh, Trương Thanh Vân và Chu Tử Hằng đều không nói lời nào, rõ ràng Chu Tử Hằng đang tiêu hóa những gì Trương Thanh Vân vừa nói, đang suy đoán ý đồ bên trong.
Sau khi suy tính một lúc lâu thì rõ ràng những tình cảnh vừa qua chỉ là vẻ bề ngoài, cũng rất khó phân biệt, nhưng nếu nhìn vào ý đồ cuối cùng thì người mà Trương Thanh Vân muốn đối phó chính là Lưu Tài Đức và Đan Kiến Hoa.
Còn mình thì sao? Vẻ mặt Chu Tử Hằng chợt biến đổi, hắn dùng ánh mắt cực kỳ phức tạp nhìn Trương Thanh Vân, trong lòng cũng hiểu rõ ngọn nguồn của những lời nói của Trương Thanh Vân. Cuối cùng thì Trương Thanh Vân muốn Chu Tử Hằng hắn phải cúi mình xưng thần, dù sao mục đích cuối cùng của Trương Thanh Vân cũng chính là khống chế toàn bộ cục diện huyện Tang Chương.
- Bí thư Trương, việc đã đến nước này thì tôi muốn hỏi anh một câu, anh có lòng tin với huyện Tang Chương chúng tôi hay không?
Một lúc lâu sau Chu Tử Hằng mới nói.
Trương Thanh Vân mỉm cười uống trà, hắn nhìn về phía Chu Tử Hằng, trong mắt lộ ra mùi vị không thể xem xét. Những lời nói của Chu Tử Hằng giống như có ý xin thua, thực tế không phải là uy hiếp sao?
Ý của Chu Tử Hằng chính là hắn và Lưu Tài Đức có thể hợp sức đối phó với Trương Thanh Vân, nhưng hơn một trăm ngàn dân huyện Tang Chương có thể đối phó được sao? Không thể không nói ánh mắt của Chu Tử Hằng rất độc, cũng hiểu rõ tình hình hiện nay của huyện Tang Chương. Nếu muốn giải quyết tất cả các vấn đề của Tang Chương một cách xác đáng thì không phải dễ dàng.
Mà quan trọng hơn chính là Chu Tử Hằng cùng Lưu Tài Đức cùng suy sụp thì chính Trương Thanh Vân hắn sẽ đối diện với hổ dữ, chức chủ tịch huyện chắc chắn sẽ rơi vào trong tay người Cao gia hoặc Triệu gia.
Nếu Tang Chương muốn phát triển thì không thể không dựa vào tài chính trợ cấp của chính phủ, tình hình bên trong quá mỏng. Trương Thanh Vân biết rõ dù chính mình xác lập quyền lực bao trùm huyện Tang Chương thì mọi chuyện chỉ mới là bắt đầu, đằng sau còn có rất nhiều thứ cần phải lo lắng, khó khăn nối tiếp khó khăn.
- Phát triển kinh tế ở mỗi địa phương đều là việc làm chủ đạo của tất cả chính quyền, anh là người Tang Chương, có lòng tin hay không phải hỏi ngược lại anh mới đúng.
Trương Thanh Vân cười nói.
Chu Tử Hằng cảm thấy tay mình run lên, hắn kìm lòng không được phải dịu mắt. Lần đầu tiên hắn cảm thấy chính mình căng thẳng, vừa rồi hắn vừa làm một phép thử, không ngờ lại chạm vào vách tường.
Chu Tử Hằng cảm thấy chính mình không nên ngồi đối diện với Trương Thanh Vân, đối phương biết rõ mình như lòng bàn tay, tất cả mọi biểu cảm và hành động đều thấy rõ mồn một, mình thì không biết gì về hắn. Trương Thanh Vân đang suy nghĩ điều gì thì chính mình không thể biết, chỉ cần mình mở miệng thì sẽ rơi ngay vào thế bị động.
- Tút, tút!
Điện thoại của Trương Thanh Vân chợt vang lên, hắn vung tay bảo Chu Tử Hằng dừng lại, sau đó bấm nút nghe.
Trương Thanh Vân mở lời, hắn chỉ nói tốt, khoảnh khắc sau đã cúp điện thoại, sau đó lại cười nói: Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
- Bí thư Tạ gọi điện thoại, Lưu Tài Đức làm việc bừa bãi, ngăn cản phóng viên phỏng vấn, hơn nữa còn dùng những lời nói thiếu suy nghĩ nên đắc tội với hàng loạt truyền thông. Phóng viên cho anh ấy một ngoại hiệu là Lưu ỉu xìu, hiện nay anh ấy là người được bàn tán sôi nổi nhất trên thegioitruyen.com.
Chu Tử Hằng chợt chớp mắt, mãi đến lúc này hắn mới hiểu được nguyên nhân lôi kéo của Trương Thanh Vân. Chu Tử Hằng và Trương Thanh Vân cùng nhau đến Vũ Lăng, quan trọng là để kẻ gây họa ở lại Tang Chương.
Chu Tử Hằng không cần nhìn cũng biết tình hình những ngày vừa qua ở huyện ủy Tang Chương, chắc chắn sẽ có rất nhiều phóng viên, dù kẻ nào ra giải thích cũng bị yêu ma hóa. Một huyện nghèo cấp quốc gia mà có những chín vị phó chủ tịch huyện, điều này có nghĩa là gì? Còn phù hợp với nguyên tắc của tổ chức hay không?
Nhưng Lưu Tài Đức là phó bí thư phụ trách công tác đoàn thể, hắn có thể nói những lời lung tung được sao? Trương Thanh Vân ra tay quả nhiên rất độc, có thể nói là giết người không thấy máu, Lưu ỉu xìu trở thành kẻ phải đứng ra phân bua với truyền thông, thị ủy không coi hắn là người chịu tội thay sao? Dù kẻ thế tội này có chút gượng ép nhưng Lưu Tài Đức chỉ là một phó phòng, là một trò cười rất tốt.
Có trò cười này thì truyền thông cần gì phải xem xét chi tiết phòng tổ chức làm thế nào để chọn ra chín phó huyện trưởng? Lưu Tài Đức đã trở thành một bộ thi thể, đã có tiếng xấu, sở tuyên truyền sẽ đi xuống rất nhanh, sẽ xào nấu Lưu Tài Đức thành ma quỷ, xú danh của hắn sẽ vang ra khắp đất nước.
- Anh Chu, còn có một vấn đề cần nói với anh, hai ngày trước công an thành phố Vũ Đức đã truy tìm được một án sòng bạc du mục rất đặc biệt, nghe mà cảm thấy giật mình. Vụ việc này rất có thể sẽ liên quan đến Đan Kiến Hoa, chúng ta nhân cơ hội này ngồi lại bàn bạc để chuẩn bị đối sách thôi.
Trương Thanh Vân nói, hắn lại ném ra một quả bom tấn.
Chu Tử Hằng đột nhiên đứng dậy, vẻ mặt chợt phát lạnh, sau đó nhanh chóng chuyển sang sắc trắng, vẻ mặt như tro tàn. Nếu như trước đó hắn còn ảo tưởng thì bây giờ đã hoàn toàn tan vỡ, đã đặc biệt tan vỡ, nghe được tin tức này như sấm sét phủ xuống đầu, không còn gì để tránh né.
Em trai của Đan Kiến Hoa là Đan Kiến Quân làm sòng bạc du mục, không phải hắn và Chu Tử Hằng cũng hay qua lại với nhau ở Vũ Lăng sao? Lúc này Đan Kiến Quân đã bị bắt, nếu chuyện này cùng gộp lại với vụ việc phó chủ tịch huyện thì đừng nói là lãnh đạo tỉnh, chắc chắn lãnh đạo trung ương cũng cảm thấy chấn động.
Bên trên cảm thấy tức giận thì sẽ lập tức đánh mạnh xuống với quy mô lớn, chính Chu Tử Hằng hắn sẽ là Lưu Tài Đức thứ hai, thậm chí còn bết bát hơn. Lưu Tài Đức thanh minh đống bừa bộn chín phó chủ tịch huyện, tội không đáng chết nhưng chính Chu Tử Hằng tổ chức sòng bạc riêng, hơn nữa còn có án mạng treo lơ lửng, sẽ có hậu quả gì đây?
Chu Tử Hằng vừa nghĩ đến đây thì lập tức đi đến trước mặt Trương Thanh Vân, hai mắt hắn trở nên vô thần:
- Bí thư Trương, đại ân không nói lời nào để cảm tạ, cám ơn anh đã cùng tôi thương lượng vụ án này. Anh yên tâm, cục công an thành phố chúng ta sẽ lập tức nối liền với công an Vũ Đức để giải quyết vụ việc này.
Chu Tử Hằng biết Trương Thanh Vân đã nói ra như vậy thì không có ý đánh chém sạch sẽ, hắn mượn tay mình làm chuyện này thì rõ ràng không mượn cớ, sau này việc của mình cũng không ảnh hưởng quá lớn đến hắn. Chu Tử Hằng chỉ là một con tôm trong mắt xích sòng bạc du mục, nếu kéo lưới lên thì cả Vũ Lăng sẽ bị bao phủ trong mây đen, với thế lực của Chu Tử Hằng thì chưa kịp hành động đã bị kẻ khác bóp chết, vì vậy hắn rất hiểu ý nghĩ của Trương Thanh Vân.
Trương Thanh Vân không biết rõ sòng bạc du mục có bao nhiêu ô dù, nhưng hắn đã truyền đạt một tin tức quan trọng với Chu Tử Hằng, chính là cục công an khẳng định có ô dù, cấp cao hơn cũng có. Điều này không phải Chu Tử Hằng có thể hiểu được, Trương Thanh Vân nói như thế rõ ràng bắt Chu Tử Hằng xưng thần, giai đoạn phá băng ở huyện Tang Chương đã hoàn toàn kết thúc.
Khi Trương Thanh Vân và Chu Tử Hằng quay về huyện Tang Chương thì ủy ban kỷ luật thị ủy, cục công an thị ủy đã sớm khống chế tất cả. Lưu Tài Đức, Đan Kiến Hoa bị bắt, Đan Kiến Quân và những thế lực hắc ám đều bị công an nhân dân bắt gọn.
Trương Thanh Vân quay về huyện Tang Chương thì lập tức mở hôi nghị thường ủy, hắn nghiêm lệnh cho bộ tuyên truyền nhanh chóng hành động, lập tức tuyên truyền cho tất cả nhân dân huyện Tang Chương về thành quả đánh phá các thế lực đen, liệt kê những tội ác mà Đan Kiến Quân đã làm nhiều năm nay. Điều này làm kinh sợ tất cả các phương thế lực, làm thức tỉnh quần chúng, sau đó huyện ủy sẽ bắt đầu chú tâm vào vấn đề xây dựng kinh tế huyện Tang Chương.
Phòng tuyên truyền hành động, ủy ban kỷ luật, phòng giám sát huyện ủy cùng liên hợp tạo thành tổ kiểm tra xuống các thôn xóm xem xét các cán bộ có tư tưởng đoan chính, xét xử những cán bộ có vấn đề. Đây chính là bước thứ hai trong kế hoạch của Trương Thanh Vân, cải tạo lại bộ máy hành chính tuyến dưới, thổi một làn gió mới qua bầu trời huyện Tang Chương.
Ngay sau đó Trương Thanh Vân đến thị sát trường đảng, thị sát tất cả các phòng ban và hiệp hội trực thuộc huyện ủy, hắn lầm nổi bật tổ chức và đề cao những cán bộ có tư tưởng giác ngộ, đẩy mạnh tổ chức học tập, ra một vài văn kiện liên quan...
Đối với phương diện phòng tổ chức thì Trương Thanh Vân đã ra chỉ thị gia tăng những cán bộ thanh niên, khảo sát cán bộ thôn xã trong phạm vi toàn huyện để chuẩn bị cho nhân tuyển, cũng bắt đầu tiếp đón tất cả các bí thư và chủ tịch xã. Phòng tổ chức phải thăm dò được con đường của bọn họ, làm cho tư tưởng của mọi người được đả thông.
Về vấn đề tư pháp thì Trương Thanh Vân tích cực hoạt động đưa Trần Mại tiến vào huyện Tang Chương đảm nhiệm chức vụ cục trưởng công an. Trương Thanh Vân cử Chu Tử Hằng đi triển khai hoạt động thị sát viện kiểm sát, tòa án nhân dân huyện...Đây cũng là các công tác khá trọng yếu.
Trương Thanh Vân thông qua những công tác liên tục này để nói cho tất cả nhân dân huyện Tang Chương biết hắn đã nắm giữ được tất cả cục diện. Hành động lần này đã tạo ra chấn động, thì ra tiểu tử hậu sinh đến nhận chức bí thư huyện ủy cũng không phải kẻ yếu ớt, ra tay quyết đoán, nhanh chóng và sấm sét. Những chấn động trong huyện Tang Chương lần này đều do Trương Thanh Vân khơi mào, vì hắn là người chiến thắng nên mới tạo ra những hành động dữ dội như vậy. Lúc này toàn bộ huyện Tang Chương rõ ràng đều nằm trong quyền khống chế tuyệt đối của bí thư huyện ủy trẻ tuổi Trương Thanh Vân.
Trong nhà Chu Tử Hằng, hôm nay Chu Tử Hằng mời khách, tất nhiên bữa tiệc dùng để cảm tạ Trương Thanh Vân đã mở một mặt lưới bỏ qua cho đám anh em của mình.
Khi sự việc vừa mới xảy ra thì Chu Tử Hằng ở Vũ Lăng đã gọi điện thoại về nhà, hắn nói đám người Lưu Tài Đức đã bắt đầu ra tay, bắt đầu quấy phá tất cả, đề nghị anh em về Tang Chương khống chế tình hình. Nào ngờ đám anh em này vừa đi được nửa đường đã bị bộ đội vây quanh ở Hoàng Lĩnh, tất cả đều bị bắt, tất cả anh em hảo hán đều biến mất.
Sau này Chu Tử Hằng mới biết được việc này do bộ đội làm, trong lòng lại càng sợ hãi Trương Thanh Vân, không dám dây dưa trên phương diện công tác, biểu hiện mức độ phối hợp vô cùng tốt.
Trương Thanh Vân sở dĩ có thể khống chế thế cục được nhanh như vậy cũng có công lao lớn của Chu Tử Hằng.
Sau khi tan việc thì Trương Thanh Vân cùng Cảnh Chiến phóng xe về phía khách sạn Vọng Giang, nhà của Chu Tử Hằng nằm ở phía sau khách sạn Vọng Giang.
- Anh à, sao hôm nay trời lại lạnh như vậy nhỉ? Bí thư Trương hôm nay sẽ đến nhà chúng ta dùng cơm sao?
Điền Gia Mỹ và Chu Tử Hằng đều đứng ở cửa ra vào, nàng cau mày nói. Sau khi nàng biết rõ mọi chuyện thì cảm thấy rất sợ Trương Thanh Vân.
Lưu Tài Đức phối hợp với Đan Kiến Hoa đã bị Trương Thanh Vân đập tan, hơn nữa lão Chu nhà mình lại không dám làm gì, hở ra là chết ngay, cũng vì vậy mà Điền Gia Mỹ run như cầy sấy. Mỗi đêm nàng đều gặp ác mộng, sợ mình sẽ gặp phải đại họa, sợ rằng sẽ là Lưu gia thứ hai.
- Đến rồi, đến rồi!
Điền Gia Mỹ đột nhiên nói, nàng chỉ chỉ chiếc xe đang chạy đến, nàng hơi lùi về phía sau, vẻ mặt càng trắng bệch.
Một tiếng két vang lên, xe dừng lại, Chu Tử Hằng vội vàng tiến lên chào đón. Trương Thanh Vân mỉm cười bước xuống xe, hắn nói:
- Làm phiền mọi người rồi, trời lạnh thế này sao không vào nhà? Sao lại để cả chị dâu đi ra thế này?
- Không có gì, không có gì!
Chu Tử Hằng chà xát hai bàn tay rồi cười nói, Điền Gia Mỹ cũng đứng bên cạnh nở nụ cười nhưng trong lòng thầm mắng Trương Thanh Vân âm hiểm, nhìn tuổi tác thì khá trẻ, không ngờ hành động lại dữ dội như vậy.
- Làm khổ cho chị dâu rồi! Nghe nói nhà máy gỗ của chị đã khôi phục sản xuất phải không? Chị và anh Chu một võ một văn, đúng là càng kết hợp càng tăng thêm sức mạnh.
- Cám ơn bí thư khen ngợi!
Trương Thanh Vân càng khách khí bao nhiêu thì trong lòng Điền Gia Mỹ càng thấy lạnh bấy nhiêu, cảm tình với Trương Thanh Vân cũng ngày càng kém, trên mặt không thể lộ ra nụ cười, nói chuyện cũng mất tự nhiên.
Sau khi nhiệt tình chào đón vào nhà thì Trương Thanh Vân chợt kinh ngạc, khách chỉ có một mình hắn, trong phòng khách chỉ còn lại một cô gái mười bảy mười tám tuổi, có vẻ mặt khá giống Điền Gia Mỹ, chắc chắn là con gái của Chu Tử Hằng.