Bố Y Quan Đạo

Chương 178: Thế nào được gọi là nữ nhân yêu nghiệt



Trong phòng Vip khách sạn Vienna, Trương Thanh Vân tinh tế thưởng thức cà phê, cũng không nói lời nào. Ngồi đối diện với Trương Thanh Vân đúng là Nghê Thu Nguyệt, nàng đã thay đổi trang phục, nàng mặc một bộ đồ trắng, phía dưới là một chiếc váy rộng, bên trên là một chiếc áo ngắn tay, bàn tay trắng nõn lộ ra ngoài, cực kỳ thu hút ánh mắt.

Buổi tối có vẻ hơi mát mẻ, Nghê Thu Nguyệt còn khoác một chiếc áo choàng ngắn trước ngực, vị trí của chiếc áo chính là bộ ngực cao ngất, rất mê người.

Tối nay Nghê Thu Nguyệt không trang điểm, Trương Thanh Vân lúc này mới phát hiện ra người phụ nữ này không trang điểm còn trưởng thành và quyến rũ hơn rất nhiều. Vẻ quyến rũ này ẩn giấu trong khung xương, nếu chụp ảnh thì nhìn không rõ nhưng nếu đối mặt thì cảm giác này sẽ cuốn đến như nước lũ, điều này làm người khác không tự chủ được phải mê say.

- Trưởng khoa Trương, anh gọi món ăn đi, không cần khách khí!

Nghê Thu Nguyệt nói, vẻ mặt của nàng lúc này không có vẻ gây hấn như hồi chiều, tỏ ra rất hiểu biết và tế nhị.

Trương Thanh Vân cầm lấy thực đơn, hắn cố ý lựa món nhưng lại có chút chán nản, tâm tình của hắn không đặt trên bữa ăn. Một lúc lâu sau Trương Thanh Vân mới nhăn mày nói:

- Tùy tiện thôi, chị gọi gì tôi ăn thứ đó.

Nghê Thu Nguyệt chợt nở nụ cười rất quyến rũ, nàng híp mắt nhìn Trương Thanh Vân, sau đó lại gõ chuông gọi phục vụ.

- Tôi sẽ nói thật với chị, phó biên tập, tôi biết rõ công ty Kim Ảnh giải thể nhưng chuyện này không có gì liên quan đến tôi. Hơn nữa tôi cũng không phải người trong làng giải trí, đồng thời cũng không có lực như vậy.

Trương Thanh Vân đi thẳng vào vấn đề, hắn muốn nhanh chóng làm sáng tỏ mọi chuyện.

Nghê Thu Nguyệt cười cười, nàng nói:

- Người trong phòng giám sát đều gọi tôi là chị dâu, anh không biết sao?

Trương Thanh Vân chợt ngẩn ngơ, hắn ngẩng đầu nhìn Nghê Thu Nguyệt đang cười rộ như đóa hoa bách hợp sơ khai, rất thuần túy, lại chợt sáng hồng rực rỡ làm người khác khó thể mở mắt. Trương Thanh Vân cảm thấy lời nói của Nghê Thu Nguyệt rất đột ngột, nhưng bầu không khí hôm nay quá mẩn cảm, Trương Thanh Vân chỉ hé miệng mà không lên tiếng.

- Nghe nói anh làm việc trong phòng giám sát rất xuất sắc, chủ nhiệm Cao rất tán dương anh, có phải không?

Nghê Thu Nguyệt lại nói.

Trương Thanh Vân thầm cười, công tác trong chính phủ không giống như kinh doanh bên ngoài, chữ công tác xuất sắc cũng không có người dùng, thường đánh giá một cán bộ thường nói về quan điểm tổ chức, biết đại cục...Là sự khen thưởng của lãnh đạo. Những điều này làm người nghe cảm thấy sợ hãi nhưng khốn nổi đó lại là lời khen, đây là thủ đoạn mềm dẻo giết người vô hình.

Trương Thanh Vân nghĩ đến những vấn đề này mà vẻ mặt trở nên thâm trầm, Nghê Thu Nguyệt hỏi liên tục hai câu mà hắn không nói chữ nào, vì vậy bầu không khí có chút tẻ ngắt.

- Sao vậy? Nói chuyện với tôi không thú vị sao?

Vẻ mặt Nghê Thu Nguyệt chợt biến đổi, nàng giận dữ nói.

Trương Thanh Vân lắc đầu nói;

- Không phải, nhưng tôi không biết trả lời thế nào, vấn đề thứ nhất thì tôi không biết, vấn đề thứ hai thì quả thật chủ nhiệm Cao rất quan tâm đến tôi.

Nghê Thu Nguyệt nhìn chằm chằm vào Trương Thanh Vân nhưng trong lòng lại suy nghĩ đến Lăng Tuyết Phi, không biết một người nặng nề như Trương Thanh Vân sao lại gặp mặt Lăng Tuyết Phi? Hay nha đầu Lăng Tuyết Phi đã hồ đồ?

- Quan hệ giữa anh và Uông Phong là thế nào?

Một lúc lâu sau thì Nghê Thu Nguyệt mới mở lời, vẻ mặt rất nghiêm túc, ánh mắt quét qua mặt Trương Thanh Vân.

Trương Thanh Vân cảm thấy đau đầu, không biết rốt cuộc Nghê Thu Nguyệt có ý đồ gì, nàng nói đông một câu nói tây một câu, nếu thật sự muốn kiểm tra cũng đâu cần phải như vậy?

- Nếu tôi nói giữa chính mình và Uông Phong không có quan hệ gì thì chị có tin không?

Trương Thanh Vân nói, hắn không biết ý của Nghê Thu Nguyệt, vì vậy cũng chỉ biết áp dụng phương pháp vu hồi, phải nói rõ sự thật.

Nghê Thu Nguyệt dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Trương Thanh Vân, vẻ mặt Trương Thanh Vân rất thật, không có chút ngụy trang, ít nhất thì chính nàng cũng không thấy sơ hở. Lúc này Trương Thanh Vân cũng mỉm cười nhìn Nghê Thu Nguyệt rồi nói:

- Trước kia tôi công tác ở huyện Ung Bình, đã từng may mắn được hợp tác với công ty Kim Ảnh, nhưng hai bên không được vui vẻ cho lắm. Uông Phong là người giúp tôi nối quan hệ với giám đốc Tiền, tôi xem như thiếu nợ anh ấy một phần nhân tình

- Nhân tình sao?

Nghê Thu Nguyệt thản nhiên cười:

- Anh có biết Uông Phong đã lấy đó làm cớ để tấn công Kim Ảnh hay không? Chính Uông Phong đã cướp đi sạch tất cả ca sĩ trong tay Kim Ảnh, ngay cả cặn bã cũng không còn, chỉ là một nhân tình đơn giản vậy sao?

- Tôi cho rằng chỉ là đơn giản như vậy! Chẳng lẽ chị cho rằng có gì khác à?

Trương Thanh Vân hừ một tiếng nói, trong lòng hắn đột nhiên hiểu rõ một chuyện, Uông Phong đánh tan công ty Kim Ảnh thì rõ ràng năng lực của hắn khủng bố hơn thế lực sau lưng Kim Ảnh rất nhiều. Nghê Thu Nguyệt hôm nay tìm Trương Thanh Vân hắn chất vấn chỉ là giả, mà thám thính thật hư mới là thật, nếu mình là người của Uông Phong thì rất dễ trở thành quân cờ của nàng.

Đáng tiếc là Nghê Thu Nguyệt đã lầm, Trương Thanh Vân hắn và Uông Phong chẳng qua chỉ cảm thấy tính cách hợp nhau, căn bản không có bất kỳ điều gì liên quan, rõ ràng đã uổng phí tâm cơ.

Trương Thanh Vân nghĩ đến đây mà thầm cảm thấy run sợ, người phụ nữ trước mặt quả nhiên không tầm thường, xem ra dù ở trong Cao gia thì Nghê Thu Nguyệt cũng có chút địa vị.

Nghê Thu Nguyệt nhìn chằm chằm vào Trương Thanh Vân một lúc lâu, Trương Thanh Vân cảm thấy có chút xấu hổ, cặp mắt của Nghê Thu Nguyệt giống hệt như tinh linh hóa thân, nàng chỉ nhìn lên mặt mà giống như xuyên thấu vào trong lòng, thậm chí còn trói buộc làm tay chân hắn trở nên cứng đờ.

- Anh rất quen thuộc Lăng Tuyết Phi phải không?

Nghê Thu Nguyệt đột nhiên nói ra một câu, Trương Thanh Vân chợt nhảy dựng lên, trên lưng vã mồ hôi hột. Hắn thầm nghĩ mình và Lăng Tuyết Phi tiếp xúc với nhau rất ít, sao Nghê Thu Nguyệt biết được hắn và Lăng Tuyết Phi rất thân thuộc? Vẻ mặt Trương Thanh Vân trở nên mất tự nhiên, có lẽ Nghê Thu Nguyệt theo dõi hắn, vì vậy mà hắn cảm thấy một áp lực vô hình.

- Không đến mức quen thuộc, ngẫu nhiên có chút liên lạc, gặp mặt vài lần, cùng ăn cơm một lần.

Vẻ mặt Trương Thanh Vân rất bình tĩnh, hắn nói.

Trong mắt Nghê Thu Nguyệt lóe lên cái nhìn phức tạp, rõ ràng nàng giật mình vì sự thẳng thắn của Trương Thanh Vân. Một quan viên, đặc biệt là quan viên có tương lai thì vấn đề quan hệ nam nữ rất kiêng kỵ, hơn nữa cũng rất an phận trong tình cảm. Hơn nữa Lăng Tuyết Phi là một nhân vật không thể an phận, nếu có quan hệ với Trương Thanh Vân, một khi bị đám truyền thông chó má biết được thì sẽ dẫn ra hàng loạt phiền phức.

- Không ngờ anh rất thành thật!

Nghê Thu Nguyệt đột nhiên cười nói giống như đang khen thưởng Trương Thanh Vân, cũng giống như đang giễu cợt Trương Thanh Vân.

- Tôi là người như vậy, thật ra tôi cũng không ưa đám người trong làng giải trí, nhưng Lăng Tuyết Phi lại rất dai, vì vậy tôi và cô ấy cũng có trao đổi với nhau vài lời.

Trương Thanh Vân thản nhiên nói, lúc này nhân viên phục vụ đã bắt đầu dọn cơm, Trương Thanh Vân cũng không khách khí, hắn gật đầu mời Nghê Thu Nguyệt rồi tự mình cầm dao nĩa ăn say sưa.

Nghê Thu Nguyệt quan sát rất kỹ, chốc chốc lại ngẩng đầu liếc Trương Thanh Vân. Rõ ràng Trương Thanh Vân rất quen thuộc dùng cơm tây, không phải như những nhân sĩ giả vờ, những chi tiết này được Nghê Thu Nguyệt quan sát rất cẩn thận.

- Anh không có bạn gái sao?

Nghê Thu Nguyệt đột nhiên hỏi.

Động tác của Trương Thanh Vân chợt khựng lại, ý nghĩ xoay chuyển trong đầu, hắn nói:

- Có!

Trương Thanh Vân nói mà vẻ mặt rất ảm đạm.

- Tôi cũng nói thật với anh, công ty Kim Ảnh giải thể vì nguyên nhân tôi và Uông Phong liên thủ ra tay, anh có cảm thấy kỳ quái hay không?

Trong đầu Trương Thanh Vân chợt nổ ầm một tiếng, trái tim cũng nhảy dựng lên, hắn quả thật không tin vào lỗ tai của chính mình, cũng không biết người phụ nữ trước mặt đang nói tiếng người hay tiếng quỷ. Nếu nói tiếng người thì rốt cuộc nãy giờ nàng muốn gì? Trương Thanh Vân nhạy cảm phát hiện ra tình cảnh rất phức tạp.

Nếu Nghê Thu Nguyệt là cổ đông của công ty Kim Ảnh thì liên thủ với Uông Phong trong lời nói của nàng chắc chắn là nội ứng, rõ ràng hai người Nghê Thu Nguyệt và Uông Phong nội ứng ngoại hợp xé nát Kim Ảnh, nhưng chuyện bí mật như vậy sao nàng ta lại nói cho Trương Thanh Vân hắn biết? Trương Thanh Vân cảm thấy có chút không ổn, người phụ nữ này khôn khéo như quỷ, Nghê Thu Nguyệt nhất định đang chắc chắn ép mình làm việc theo ý của nàng.

- Nghê tiểu thư, chị có gì cứ nói thẳng, tôi là một quan viên, không có hứng thú với công ty Kim Ảnh, chị cũng không cần nói với tôi về vấn đề vừa rồi.

Trương Thanh Vân nói, mọi chuyện đã vượt ra ngoài dự đoán của hắn, nhưng hắn lại trở nên bình tĩnh, cũng không còn căng thẳng như vừa rồi.

Nghê Thu Nguyệt nhìn chăm chăm vào Trương Thanh Vân, trong ánh mắt lóe lên cái nhìn kỳ dị. Nàng rất tán thưởng sự tỉnh táo và linh hoạt của Trương Thanh Vân, nàng bắt đầu cảm thấy hứng thú.

- Tôi muốn giao dịch với anh, rất có lợi với anh, anh muốn không?

Nghê Thu Nguyệt nói, Trương Thanh Vân lại thầm cười lạnh, vẻ mặt hắn không chút biểu cảm:

- Nếu là giao dịch thì hai bên cùng có lợi, chị nói như vậy có ý gì?

Nghê Thu Nguyệt nở nụ cười thản nhiên, khoảnh khắc này vẻ mặt nàng trở nên hài hòa. Khi dùng cơm xong thì bờ môi mọng đỏ dính chút dầu mỡ, nhưng cũng vì vậy mà lại tăng thêm vẻ gợi cảm và quyến rũ. Toàn thân Nghê Thu Nguyệt bùng ra khí tức hấp dẫn làm Trương Thanh Vân cảm thấy khô họng, hạ thân cũng nóng hừng hực.

Trương Thanh Vân chợt kinh hoàng, hắn vội vàng tỉnh ngộ ra người phụ nữ trước mặt là vợ Cao Khiêm, vì vậy lửa dục trong lòng cũng lắng xuống.

Nghê Thu Nguyệt căn bản coi như không thấy sự thất thố của Trương Thanh Vân, nàng chỉ cười, một lúc lâu sau mới nói:

- Anh và Lăng Tuyết Phi rất quen thuộc, lúc này cô ấy đang cần một bạn trai có thế lực, tạm thời anh có thể đảm nhiệm được vấn đề này.

- Cái gì?

Trương Thanh Vân đứng dậy, hắn sững sờ, hắn ngẩn ngơ nhìn Nghê Thu Nguyệt, hắn tự hỏi không biết lỗ tai mình có bệnh tật gì không.

- Gần đây có rất nhiều người quấn lấy Tuyết Phi, cô ấy cảm thấy rất khó xử, anh hiểu ý tôi chứ?

Trương Thanh Vân dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Nghê Thu Nguyệt, tất nhiên hắn biết rất rõ. Nhưng người ta quấn lấy Lăng Tuyết Phi thì liên quan gì đến hắn? Hơn nữa Nghê Thu Nguyệt này có quan hệ thế nào với Lăng Tuyết Phi. Đúng lúc này hắn nghĩ đến mùi hương trong phòng làm việc của Nghê Thu Nguyệt rồi đột nhiên cảm thấy rất nghi hoặc, rõ ràng quan hệ giữa Nghê Thu Nguyệt và Lăng Tuyết Phi là không tầm thường.

Nhưng điều này cũng không đúng, nếu như vậy thì Lăng Tuyết Phi đã có chỗ dựa khá cứng, sao đêm đó lại đến tìm mình?

- Không phải tôi cố ý kích thích anh, nhưng những lời vừa rồi hoàn toàn là thật. Đây chỉ là một phần trong giao dịch, sau đó còn có rất nhiều thứ làm anh hứng thú...

Nghê Thu Nguyệt vừa nói được một nửa thì Trương Thanh Vân đã phất tay chặn ngang, hắn biết chắc một chuyện, Nghê Thu Nguyệt hiểu rất rõ lai lịch của hắn, nếu không sẽ chẳng đưa ra yêu cầu vớ vẩn như vậy. Nhưng Trương Thanh Vân lại không muốn tiếp tục câu chuyện vô bổ, vì hắn không thích cảm giác này.

- Chị không cần phải nói nhiều, Nghê tiểu thư, dù phía sau còn có thế nào thì tôi từ chối vô điều kiện.

Trương Thanh Vân lạnh lùng nói.

Nghê Thu Nguyệt lại không có chút nôn nóng, nàng đưa tay sửa lại mái tóc rất ưu nhã rồi cười nói:

- Chẳng lẽ anh không muốn nhhe thêm điều kiện của tôi sao?

"Cố ra vẻ huyền bí!"

Trương Thanh Vân thầm hừ một tiếng, khoảnh khắc này hắn cảm thấy không chút cảm tình với Nghê Thu Nguyệt, hắn cũng không còn muốn dùng cơm, hắn đứng lên, chuẩn bị bỏ đi.

- Nếu như không có tôi trợ giúp thì chắc chắn tai họa sẽ ụp xuống đầu anh, anh có tin không?

Nghê Thu Nguyệt nói, đối với Trương Thanh Vân thì nàng cũng không khác gì những thầy bói mù cố ra vẻ huyền bí ở những bến xe bến tàu, nhưng điểm khác duy nhất chính là khoác ra ngoài một vỏ bọc quyến rũ mà thôi.

- Nghê tiểu thư, tôi cảm thấy chị rất ẩn giấu!

Trương Thanh Vân mỉm cười nói, hắn dùng ánh mắt trào phúng nhìn Nghê Thu Nguyệt rồi nói:

- Thật ra chị không nên nói rõ ràng như vậy, có một vài thứ phải hàm súc mới tốt. Như vậy chị cũng càng thêm có lợi, không phải tốt hơn sao?

Nghê Thu Nguyệt chợt sững sờ, Trương Thanh Vân không để ý đến nàng mà tiếp tục nói:

- Quê tôi có một câu "Chơi súng chết trên mũi súng, chơi dao đứt tay", tôi sẽ đem nó tặng cho chị. Cám ơn chị về bữa tối, tôi đi trước.

Trương Thanh Vân nói xong thì xách cặp tức giận bỏ đi.

Nghê Thu Nguyệt dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn bóng lưng Trương Thanh Vân, một lúc lâu sau khóe miệng nàng lộ ra nụ cười, Trương Thanh Vân rõ ràng khó đối phó hơn so với tưởng tượng của nàng. Nhưng trước nay nàng rất tự tin, nàng tin không bao lâu nữa Trương Thanh Vân sẽ tự nhiên quay lại. Nhưng chuyện hôm nay đã rõ ràng chặt đứt quan hệ giữa Trương Thanh Vân và Lăng Tuyết Phi, cũng không biết Lăng Tuyết Phi có trách Nghê Thu Nguyệt nàng hay không.

Khu Ung Cảnh là một khu dân cư trong Thành Đô, tuy không phải xem là cao cấp nhưng rõ ràng cấp bậc cao hơn rất nhiều so với những khu bình thường. Căn cứ vào tình trạng thu nhập hiện nay thì chỉ có những tầng lớp cao cấp trong Thành Đô mới có khă năng mua được nhà trong đây.

Hôm nay Hoàng Diêu rất xứng danh với chức vụ cô gái giới thiệu nhà, nàng kiên nhẫn đưa Trương Thanh Vân đi xem nhà. Tất nhiên Trương Thanh Vân sẽ rất hài lòng với khung cảnh khu Ung Cảnh. Nhưng không ngờ Hoàng Diêu lại còn khó tính hơn cả Trương Thanh Vân, ngôi nhà cuối cùng nàng chọn chính là hàng xóm của khách sạn Vienna.

Đặc điểm lớn nhất của ngôi nhà này chính là tầm mắt rất thoáng, chưa nói đến vấn đề thanh nhã, nhưng không những có thể bao quát toàn thành phố Thành Đô mà còn có thẻ nhìn thấy dòng sông Thanh Giang. Trương Thanh Vân chấp nhận, lúc này trong nhà vẫn còn chưa được lắp đặt thiết bị.

Đến tối Tề Phong lại mời dùng cơm, Trương Thanh Vân cảm thấy được sủng ái mà kinh hoàng. Trong bữa cơm Tề Phong còn chủ động mời rượu Trương Thanh Vân, nói lời xin lỗi về chuyện lần trước, bầu không khí trong bàn tiệc trở nên rất hòa hợp. Nhưng lúc này Trương Thanh Vân đã có thói quen, hắn rất biết cách giữ vững khoảng cách với Tề Phong, hắn cũng không muốn có chút quan hệ nào liên quan đến bí thư Hoàng. Những lãnh đạo cấp tỉnh thì giống hệt như yêu ma quỷ quái, Trương Thanh Vân hắn chỉ là một trưởng khoa, căn bản không là cái đinh rỉ gì với người ta.

Khi đã xem xong nhà thì Trương Thanh Vân lại muốn đi xem xe, nhưng đúng lúc nảy lòng tham thì nhận được điện thoại của Vi Cường. Hắn nói đã lâu không gặp mặt Trương Thanh Vân để mọi người cùng tâm sự, tất nhiên Trương Thanh Vân sẽ vui vẻ nhận lời.

Bảy giờ tối thì Vi Cường đã chạy xe đến cổng khu tập thể văn phòng tỉnh ủy, một chiếc xe BMW rất phong cách. Khi Trương Thanh Vân lên xe thì Vi Cường cười nói:

- Nghe nói cậu rất hòa đồng với công tác, đồng chí Trương Thanh Vân, mới tiến vào văn phòng tỉnh ủy được vài tháng mà đã được lãnh đạo khen thưởng rồi à?

Trương Thanh Vân khẽ cười một tiếng, hắn không tiếp tục dây dưa ở đề tài của Vi Cường, hắn nói:

- Đi đâu thế?

- Đến Mờ Ảo, thế nào? Không phải làm xấu cậu đấy chứ? Đồng chí tốt!

Trương Thanh Vân hừ lạnh một tiếng tỏ vẻ không quan tâm, Vi Cường khởi động xe rồi giẫm mạnh chân ga phóng đi như tia chớp.

- Anh không thấy là chạy xe này khắp nơi sẽ bị chú ý sao?

Trương Thanh Vân ngồi trên ghế phụ dùng giọng lười biếng nói.

- Anh đấy, giọng điệu giống hệt cha tôi, đúng là số khổ. Nếu không phải trên người dính quyền thì tôi và mẹ cũng đâu phải sợ đầu sợ đuôi như vậy, đây là xe của bạn thôi, anh tưởng là xe của tôi sao?

Vi Cường quắp miệng nói.

Trương Thanh Vân chỉ cười mà không lên tiếng, trong lòng tất nhiên đã thầm hiểu ra. Cái gọi là xe của bạn thực chất chỉ là lấy cớ, dùng một cái tên đăng ký xe mà thôi, chủ nhân thật sự chính là Vi Cường.

Đến Mờ Ảo thì Trương Thanh Vân mới biết được đây chính là hộp đêm có tiêu chí nhất ở Thành Đô, dưới lầu là hàng loạt xe, Lamborghini, Ferrari, đầy đủ các loại siêu xe.

Trong hộp đêm có đường dành riêng cho khách quý, Trương Thanh Vân không khỏi kinh ngạc, hình như rất ít có hộp đêm làm đường riêng cho khách.

- Hội sở trên lầu bốn chính là một bộ phận của hộp đêm, phòng vip nơi đó chỉ có thể đi bằng đường khách quý này mới lên được.

Vi Cường thấy sự nghi hoặc của Trương Thanh Vân, hắn cười nói.

Khi hai người đi đến lầu bốn thì Trương Thanh Vân mới giật mình phát hiện ra lầu bốn là một hội sở, nhưng cũng là một phần của hộp đêm, có vài ca sĩ đến đây ca hát giúp vui, rõ ràng là một trời một vực so với những lầu bên dưới. Đại sảnh lầu bốn được lắp đặt những thiết bị xa hoa và tinh xảo, Trương Thanh Vân cảm thấy phòng vip ở đây và ở những nơi khác hoàn toàn khác biệt. Nguồn tại http://Truyện FULL

Ánh sáng trong phòng vip rất tốt, nhưng phong cách che chắn cũng rất tốt. Phần biểu hiện thì rất rực rỡ nhưng nếu có vị khách nào đó làm gì bên trong thì bên ngoài quỷ không biết mà thần chẳng hay. Xem ra ánh mắt ông chủ hộp đêm này rất độc đáo.

Vi Cường gõ cửa, người mở là một cô gái có trang phục công sở. Cô gái này khá xinh đẹp, Trương Thanh Vân biết đây chính là nhân viên phục vụ phòng.

- Vào đi, Thanh Vân! Mọi người đang rất vui.

Trương Thanh Vân sững sờ theo Vi Cường vào phòng, hắn nhìn thấy Uông Triết đang ôm một cô gái vào lòng. Khi nhìn thấy Trương Thanh Vân thì tiểu tử Uông Triết đứng lên nói:

- Anh Thanh Vân, anh đến đây, ngồi, ngồi đi, trước đây rất muốn uống với anh vài chén, hôm nay có đúng dịp.

Trương Thanh Vân gật đầu, hắn đang chuẩn bị nói chuyện thì khóe mắt nhìn thấy một người. Hà Tuấn cũng có mặt, trong lòng Trương Thanh Vân khẽ động, chẳng lẽ Hà Tuấn cũng tham gia với nhóm Vi Cường này sao?

- Trương tiên sinh, chào anh, còn nhận ra tôi không?

Hà Tuấn nở nụ cười đứng lên, hắn ngồi một mình, không có bạn gái.

Trương Thanh Vân vội vàng tiến lên phía trước bắt tay với Hà Tuấn, tất nhiên cũng không tránh khỏi chào hỏi vài câu. Lúc này những cô gái phục vụ phòng đã bắt đầu cùng uống với mọi người, Vi Cường thì thầm bên tai một cô vài câu, khoảnh khắc sau đã có rất nhiều cô gái đẹp tiến vào. Đám người này rõ ràng rất quen thuộc Vi Cường, vừa vào phòng đã liên tục gọi Vi công tử rất ngọt ngào.

Vi Cường cười ha hả, hắn cố ý chọn cho Trương Thanh Vân một cô gái đầy đặn tên là Tiểu Nguyệt. Trương Thanh Vân cũng không ngờ cô gái Tiểu Nguyệt nhìn có vẻ không phong tình lại mời rượu mình, hắn cũng uống nhưng không có bất kỳ phản ứng gì đối với những động tác thân mật và khêu gợi của nàng.

Hà Tuấn thì ngược lại, động tác có hơi cứng nhắc. Trương Thanh Vân không nhịn được phải thầm cười, chắc chắn cũng vì có mặt Trương Thanh Vân mà Hà Tuấn không dám phóng túng, dù sao người này cũng có ý với Triệu Giai Ngọc.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv