Bố Y Quan Đạo

Chương 161: Cứ tự nhiên xử lý



Công tác chính của thị trấn Nguyệt Toàn chính là cố gắng đẩy mạnh tiêu thụ và thu nhập của nhân dân, dù dân chúng hay chính quyền thì công tác cũng đã phát triển được hơn một nửa. Vài tháng sau ngoài vấn đề xới đất, bón phân cho những khu vườn cam thì những vấn đề xây dựng cơ bản cũng được khởi động.

Căn cứ vào kế hoạch đầu năm thì năm nay Nguyệt Toàn phải chú ý xây dựng và mở rộng vài con đường. Hơn nữa lúc này khắp nơi trên toàn quốc cũng rất hào hứng với phong trào xây dựng thị trấn. Năm ngoái thị trấn Nguyệt Toàn đã bắt đầu công cuộc xây dựng thị trấn nông thôn mới, thị trấn Nguyệt Toàn là một trong ba thị trấn của huyện Ung Bình, sáu tháng cuối năm cũng đã bắt đầu xây dựng những công trình mới, tài chính huyện cũng xuất tiền hỗ trợ.

Về chuyện đấu thầu xây dựng thì năm ngoái đã được quyết định, vẫn là công ty xây dựng Vĩnh Thuận. Đến tháng chín thì Chu Xương Quốc đã đặc biệt đến thị trấn Nguyệt Toàn để thăm hỏi lãnh đạo, tất nhiên Trương Thanh Vân cũng sẽ không muốn gây khó khăn cho người này.

Lần này Chu Xương Quốc đến thăm hỏi Trương Thanh Vân cũng rất biết cách chú ý, hắn không dám tặng lễ quá nặng nhưng mọi thứ đều suy tính cẩn thận. Lễ vật là cá sông Áp Tử Hà, gà rừng Vô Cái Sơn, những thứ này cũng rất có tiếng trong thành phố Vũ Đức, khó trách Chu Xương Quốc cẩn thận.

Trương Thanh Vân lập tức phê chỉ thị đầu tháng mười khởi công các công trình.

Ngoài những công trình cải tạo và làm mới các con đường trong thị trấn Nguyệt Toàn thì còn có cả hạng mục cải tạo nhà ở của nhân dân ở khu Liên Hợp.

Vì có phần tài chính giúp đỡ người nghèo nên hạng mục cải tạo nhà khu Liên Hợp đã sớm đươc khởi động, trước mắt Trương Thanh Vân đang tự mình gánh vác phần công tác này.

Buổi tối, Trương Thanh Vân ở trong văn phòng nghiên cứu tình hình cải cách và cải thiện thu nhập cho nhân dân khu Liên Hợp, đây là hạng mục mà hơn một tuần qua hắn luôn chuyên chú công tác. Mục tiêu chính là trước tết phải nhanh chóng biến tất cả nhà tạm và lụp xụp trở thành nhà xây kiên cố, để nhân dân an tâm cho cuộc sống và an toàn, đồng thời cũng không cần lo lắng vì vấn đề mưa dầm kéo dài.

Vừa rồi Trương Thanh Vân đã gọi điện thoại nói chuyện với Uông Phong, để báo cáo cho hắn biết tình hình sử dụng tài chính cho khu Liên Hợp. Uông Phong đặc biệt quan tâm đến sự thay đổi của địa phương, hắn đề xuất bước đi đầu tiên là xây dựng nhà cửa, bước đi thứ hai là phải làm tốt vấn đề nước tới tiêu và sinh hoạt, bước đi thứ ba là cải tạo cầu đường. Xem ra Uông Phong thật sự quan tâm đến vấn đề xóa nghèo trong khu Liên Hợp.

Uông Phong và Trương Thanh Vân là hai người không bàn mà trúng ý, cả hai trò chuyện rất vui vẻ, tất nhiên Trương Thanh Vân không hỏi đến vấn đề nhóm nhạc Phi Ưng. Hắn không phải là người trong làng giải trí, vì vậy không cần quan tâm đến chuyện của người khác, hắn chỉ mong sao mình và Uông Phong có thể tiếp tục hòa hợp. Trước mắt thân phận của hai người cách biệt quá xa, khi nói chuyện cũng chỉ chú trọng vào vấn đề xóa nghèo, nếu hai người không tiếp tục nối liền quan hệ thì sẽ hoàn toàn đi vào con đường lùi.

Sau khi cúp điện thoại thì Trương Thanh Vân nghe thấy Đàm Vân Quốc kêu cửa, Trương Thanh Vân mời hắn vào phòng và rót một ly trà. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

- Sao vậy? Lão Đàm, hôm nay trong huyện lại có vấn đề khó khăn gì sao?

Trương Thanh Vân nói.

Đàm Vân Quốc đứng dậy nhận ly trà trong tay Trương Thanh Vân, hắn vuốt trán rồi cẩn thận nói:

- Bí thư Trương, sau này sợ rằng những chuyện họp hành trên huyện phải trả lại cho anh, tôi ứng phó không hết chuyện được.

- Sao?

Trương Thanh Vân nhíu mày, hắn cảm thấy khá hứng thú:

- Có chuyện gì, anh cứ nói. Chẳng lẽ hội nghị dân sinh vừa rồi có gì đó khó thể giải quyết sao?

- Không phải dân sinh, không phải!

Đàm Vân Quốc khoát tay nói:

- Gần đây trong huyện có tin đồn, nghe nói phòng tổ chức đang chuẩn bị nhân tuyển cho thị trấn Nguyệt Toàn chúng ta một vị phó bí thư. Vì vậy mà tôi bị người ta mời cơm suốt ngày, điều này...Cái này tôi đâu dám đi, đâu dám quyết định, tôi cũng không dám làm bất kỳ điều gì.

Trong lòng Trương Thanh Vân khẽ động, lời nói của Đàm Vân Quốc rất uyển chuyển nhưng ý tứ rất rõ ràng, thì ra phòng tổ chức muốn nhét người vào Nguyệt Toàn. Lưu Vạn Hà quả nhiên lợi hại, hắn muốn nhét người vào mà không thèm báo trước một câu, ít nhất cũng phải trưng cầu ý kiến đảng ủy thị trấn Nguyệt Toàn chứ?

- Lão Đàm, anh có ý kiến gì về vấn đề này không?

Đồng tử trong mắt Đàm Vân Quốc thu lại, hắn không hiểu ý nghĩ của Trương Thanh Vân. Hắn là người của Vũ Đức Chi, rõ ràng Lưu Vạn Hà cũng là một cấp trên có quyền lớn. Vừa rồi hắn nói lời khôn khéo như vậy chủ ý nghe ý nghĩ của Trương Thanh Vân, không ngờ Trương Thanh Vân lại ném vấn đề này trở lại.

- À, bí thư Trương, nếu không thì chúng ta cứ báo cáo lên trên, vì có rất nhiều số cán bộ trong thị trấn Nguyệt Toàn của chúng ta phù hợp điều kiện.

Đàm Vân Quốc trầm ngâm một lúc lâu mới mở miệng nói. Hắn đang suy đoán tâm tư của Trương Thanh Vân, có lẽ Trương Thanh Vân không muốn có người ngoài đến đây, lúc này uy vọng của Trương Thanh Vân ở Nguyệt Toàn đã lên đến đỉnh điểm.

Tất cả các cán bộ trong Nguyệt Toàn đều rất tin phục Trương Thanh Vân, nếu hắn tiến cử người trong thị trấn thì lại càng thuận buồm xuôi gió, tất nhiên nếu theo lời nói của Trương Thanh Vân thì lại càng có lợi cho vấn đề đoàn kết các ban ngành.

Trương Thanh Vân không lên tiếng, hắn chỉ ngồi uống trà, đúng lúc đang mở miệng thì tiếng gõ cửa vang lên.

- Vào đi!

Người đẩy cửa vào phòng chính là Chu Tuyền Phương, khi hắn vừa thấy Đàm Vân Quốc tìh vội vàng chào hỏi, Trương Thanh Vân vẫy tay nói:

- Ngồi, ngồi đi, muộn thế này mà anh còn đến đây, có chuyện gì anh cứ nói thẳng.

- Cái kia...Điều này...

Vẻ mặt Chu Tuyền Phương có chút không tốt:

- Điều này...Ngày hôm nay không tìm được anh, ngày mai phòng giám sát của huyện ủy sẽ đến thị trấn Nguyệt Toàn kiểm tra, nói là...

- Nói gì?

Đàm Vân Quốc chợt kinh hoàng, hắn đứng lên, Trương Thanh Vân liếc mắt nhìn, Đàm Vân Quốc cảm thấy mình thất thố nên vội vàng ngồi xuống.

Chu Tuyền Phương vội vàng lợi dụng cơ hội bầu không khí ổn định nói:

- Bọn họ nói rằng trong tháng vừa qua có người tố cáo trường tiểu học thị trấn Nguyệt Toàn thu quá nhiều phí, tăng giá thức ăn, lợi dụng căn tin trong trường để thu lợi nhuận, mỗi học kỳ phải được hơn trăm ngàn đồng.

Trong phòng rất yên tĩnh, Trương Thanh Vân gõ gõ bút trong tay mà không nói, vẻ mặt Đàm Vân Quốc và Chu Tuyền Phương đều trở nên khó coi. Phòng giám sát của huyện ủy đến đây làm gì? Muốn xé to chuyện sao? Phòng giáo dục xuống không được à? Sợ mọi người không biết sao?

- Là ai dẫn đầu?

Trương Thanh Vân nói, vẻ mặt vẫn bình tĩnh không chút sợ hãi giống như đã sớm đoán được vấn đề này, vì vậy mà Chu Tuyền Phương và Đàm Vân Quốc cũng không thể nắm bắt được ý nghĩ của hắn.

- Kim chủ nhiệm tự mình dẫn đầu phòng giám sát.

Chu Tuyền Phương nói.

- Đã thông báo cho bí thư Uông chưa?

- Đã thông báo rồi, bí thư Uông đang ở ngoài cửa.

- Sao?

Trương Thanh Vân đứng dậy mở cửa thì thấy Uông Văn đang sợ hãi đứng bên ngoài, khi nhìn thấy Trương Thanh Vân thì mặt già đỏ lên:

- Trương...Bí thư Trương, công tác của tôi có sơ sót, anh phê bình đi, không ngờ tên Ngô Tiểu Cương kia gan lớn bằng trời.

- Người không phải thần tiên, ai mà không mắc sai lầm? Anh đã quản lý quá nhiều công tác, sao có thể lo cho chu toàn được? Được rồi, à, anh nói hiệu trưởng kia họ Ngô, mà Ngô gì?

Trong lòng Trương Thanh Vân khẽ động, hắn hình như nhớ đến tên mập họ Ngô ngày trước gây náo loạn ở trường tiểu học trong thị trấn Thành Quan cũng có tên là Ngô Tiểu Cương, không phải tên này làm hiệu trưởng trường tiểu học thị trấn Nguyệt Toàn đấy chứ?

Trương Thanh Vân cảm thấy chính mình nên gọi điện thoại hỏi chút tin tức, điện thoại được nối thông, người nhận chính là trưởng phòng giáo dục Điền Lãng. Trương Thanh Vân thầm mắng một tiếng xui xẻo, hắn biết chắc tên mập họ Ngô trước đầy là Ngô Tiểu Võng, vì vậy hắn dứt khoát đặt điện thoại vào trong ngăn kéo, những tiếng chuông liên tục vang lên mà không bắt máy.

- Nếu như vậy thì tôi đề xuất thế này, chủ nhiệm Kim là bí thư của thị trấn Nguyệt Toàn trước đây, chắc chắn chủ tịch Đàm và bí thư Uông cũng rất quen thuộc, phương diện tiếp đón tôi sẽ giao cho hai anh phụ trách, các anh phải cố gắng phối hợp. Ngày mai tôi qua bên khu Liên Hợp, các anh nhớ chào hỏi chủ nhiệm Kim dùm tôi.

Trương Thanh Vân nói.

- Điều này!

Đàm Vân Quốc và Uông Văn nhìn nhau, trong lòng đều cảm thấy không ổn, nhưng cả hai đều không dám mở miệng nói ra, tình cảnh chợt trở nên chần chờ.

- Cứ quyết định như vậy, đây chỉ là chuyện nhỏ, công tác chủ yếu của chúng ta lúc này phải đặt trên vấn đề ổn định và xây dựng, không thể dao động.

Trương Thanh Vân nói.

Trương Thanh Vân đã nói như vậy thì Đàm Vân Quốc và Uông Văn còn biết nói gì nữa? Cả hai bắt buộc phải tỏ ra không có vấn đề gì, nhất định sẽ phối hợp công tác cho tốt.

Sáng sớm ngày hôm sau, xe của văn phòng huyện ủy đã đi đến trụ sở thị trấn Nguyệt Toàn, Kim Luận Thư xuống xe, không có tình cảnh chào đón long trọng, lúc này chỉ có Đàm Vân Quốc và Uông Văn đến tiếp đón, vì vậy vẻ mặt Kim Luận Thư lập tức trở nên khó coi.

Bây giờ Kim Luận Thư hắn là người thường ủy, lại là bí thư trước đây của thị trấn Nguyệt Toàn, hôm nay hắn đi xuống thì tình cảnh tẻ ngắt, vì vậy trong lòng cảm thấy bực bội khó thể hiểu.

- Bí thư Thanh Vân có trong ủy ban không?

Kim Luận Thư khẽ bắt tay với Đàm Vân Quốc rồi dùng giọng lạnh nhạt hỏi.

- Bí thư Trương đã xuống cơ sở, ngày hôm qua cũng không trở về, anh ấy cũng không biết đích thân anh xuống đây, nếu không tôi sẽ gọi điện cho anh ấy quay về.

Đàm Vân Quốc cung kính nói.

Kim Luận Thư thầm cảm thấy giật mình, hắn hiểu được ý tứ của Trương Thanh Vân, rõ ràng chính Kim Luận Thư hắn xé chuyện bé ra to, Trương Thanh Vân căn bản không thèm quan tâm đến Kim Luận Thư hắn làm gì cho mệt.

"Trương Thanh Vân này quả nhiên rất ghê gớm."

Kim Luận Thư thầm nghĩ, nhưng vừa nghĩ đến đây thì vẻ mặt chợt thay đổi, thầm cảm thấy tình cảnh hôm nay rất không đúng. Chuyện trường tiểu học thị trấn Nguyệt Toàn thu quá nhiều phí quả thật không phải vấn đề lớn, bình thường chuyện này sẽ do phòng giáo dục xử lý, phòng giám sát xuống đây rõ ràng tạo ra cho cán bộ khắp huyện một sự nghi ngờ xé to chuyện. Nếu lần này Kim Luận Thư trở về mà nói lớn chuyện thì lập tức có thanh danh nhỏ hẹp, người ta sẽ nói chính hắn vì cảm thấy công tác đón tiếp của Nguyệt Toàn không tốt mà cố ý gây khó khăn.

Hơn nữa Kim Luận Thư cảm thấy mình rơi vào bẫy của Trương Thanh Vân, vì vậy trong lòng cảm thấy mất vui.

Kim Luận Thư đưa đám người phòng giám sát đến trường tiểu học thị trấn Nguyệt Toàn điều tra nửa ngày thì cơ bản xác minh đơn tố cáo là thật. Không những chỉ liên quan đến vấn đề thu phí mà còn liên quan đến chuyện Ngô Tiểu Cương tham ô, nhận hối lộ và rất nhiều phương diện khác.

Sau khi làm vấn đề trở nên rõ ràng thì Kim Luận Thư cảm thấy rất vô vị, không ngờ chủ nhiệm văn phòng huyện ủy mà phải xuống một trường tiểu học điều tra vấn đề thu phí.

Đến chiều, khi điều tra xong thì Trương Thanh Vân cũng còn chưa quay về, Kim Luận Thư khẽ động tâm tư, hắn muốn triệu kiến tất cả ban ngành đảng ủy. Sau khi tất cả cán bộ tập trung đông đủ, Kim Luận Thư nói bóng gió một lúc lâu thì đến lượt các cán bộ báo cáo công tác. Lúc này Kim Luận Thư lại cảm thấy nhức đầu, hắn không biết vì sao ban ngành nhiều người mà không có kẻ nào bực tức, chẳng lẽ Trương Thanh Vân là Tôn Ngộ Không?

Kim Luận Thư nghĩ đến đây thì trong lòng phát lạnh, hắn bận rộn cả ngày, sợ rằng vừa mới đến đây đã rơi vào kế hoạch của Trương Thanh Vân, hắn cảm thấy rất đần độn và vô vị. Vì vậy Kim Luận Thư vội vàng nói vài lời tuyên bố tan họp, sau đó lập tức trở về Ung Bình. Vấn đề trường tiểu học thị trấn Nguyệt Toàn cũng được huyện ủy chuyển giao cho phòng giáo dục, huyện ủy chỉ nắm trong tay kết quả giải quyết mà thôi.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv