Bầu không khí trong khu nhà khối chính quyền tỉnh Giang Nam hôm nay cực kỳ căng thẳng, những người đi tới đi lui với vẻ mặt rất nghiêm túc, phòng hút thuốc ở lầu ba bình thường có rất nhiều người, bây giờ không có ai. Thậm chí ngay cả những dì tạp vụ cũng cảm nhận được bầu không khí khác thường, vì vậy mà tinh thần làm việc cũng không tốt.
Cửa phòng làm việc của chủ tịch, phó chủ tịch kiêm cục trưởng cục công an Chu Quốc Lập đã không còn trấn tĩnh như xưa, hắn đang dạo bước qua hành lang, cứ được một lúc thì hắn lại đi vào hỏi Trần Gia Cường một câu:
- Gia Cường, cậu có biết khi nào thì chủ tịch kết thúc tiếp kiến không?
Trần Gia Cường cũng chỉ biết lắc đầu với câu hỏi của Chu Quốc Lập:
- Chủ tịch Chu, điều này tôi cũng không hiểu rõ ràng lắm, nếu không thì anh về trước, đợi đến khi chủ tịch có rảnh thì tôi sẽ lập tức điện thoại cho anh.
Chu Quốc Lập hì một tiếng, hắn lắc đầu phủ quyết lời đề nghị của Trần Gia Cường, sau đó tiếp tục chờ đợi.
Chín giờ tối qua ở công viên kỹ thuật Giang Nam đã phát sinh một sự kiện gây rối, môt đám nhân viên bị xí nghiệp đuổi việc đã phát sinh mâu thuẫn với công ty, sau đó nhanh chóng kéo đến hiệp hội quản lý công viên kỹ thuật.
Lúc đó Hề Mai Ngọc chủ nhiệm hiệp hội quản lý đang tăng ca, nàng đi ra với ý đồ khống chế cục diện, nhưng không ngờ bị người ta đánh vào đầu, tình hình thương tích rất nghiêm trọng, lúc này đang trong phòng cấp cứu của bệnh viện nhân dân Thành Đô.
Đây rõ ràng là một tai họa trời giáng, tin tức này hầu như làm chấn động toàn Giang Nam trong đêm qua, sáng nay tỉnh ủy mở hội nghị thường ủy, Chu Quốc Lập định chạy đến nhân cơ hội báo cáo với Trương Thanh Vân nhưng lại chậm một bước, tâm tình của hắn thế nào hoàn toàn có thể nghĩ.
Chu Quốc Lập thân là cục trưởng cục công an, thậm chí những sự việc không đáng là gì cũng hoàn toàn khó thể tránh khỏi trách nhiệm. Hơn nữa sự kiện lần này thì người gặp chuyện không may chính là Hề Mai Ngọc, là một cán bộ thuộc dòng chính của Trương Thanh Vân, là người tích cực cải cách ở công viên kỹ thuật.
Vào thời điểm này Hề Mai Ngọc xảy ra chuyện đã chính thức ảnh hưởng đến tiến độ và quyết tâm cải cách của công viên kỹ thuật, hơn nữa cải cách công viên kỹ thuật chính là biện pháp chính trị bắt đầu của Trương Thanh Vân, trước nay vẫn luôn có tranh luận.
Sự cố lần này cũng làm cho tranh luận ngày càng dữ dội, có thể nói là cải cách khó khăn nặng nề, thậm chí còn hoàn toàn bị ngăn trở, hậu quả như vậy là khó tưởng.
Chu Quốc Lập với kinh nghiệm nhiều năm tham chính đã ngửi được hương vị khác thường, đây là một mùi vị nguy hiểm. Hắn đã bắt được kẻ gây họa, hơn nữa tối qua còn tự mình thẩm vấn.
Dù xét từ khía cạnh nào thì sự kiện Hề Mai Ngọc hôm qua chỉ là ngoài ý muốn, vì người gây họa chỉ muốn dùng gạch ném cửa kính, mà Hề Mai Ngọc bị một cục gạch từ trên lầu rơi xuống đầu. Chỉ có những sự việc ngoài ý muốn mới chính xác như thế, người gây họa cũng không cố ý muốn tấn công Hề Mai Ngọc.
Nhưng Chu Quốc Lập phán đoán sự việc không đơn giản như vậy, ngày hôm qua Hề Mai Ngọc bị thương nặng có thể là ngoài ý muốn nhưng sự kiện gây rối hôm qua không phải ngoài ý muốn, không những chẳng phải mà có thể là một hành động được tổ chức chặt chẽ. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Mục đích có khả năng hướng về phía Hề Mai Ngọc, khi cảnh sát đến hiện trường thì đám người đã phần lớn tản đi, nhưng cuối cùng cũng bắt được hơn hai mươi người. Chỉ cần nhìn vào con số này cũng thấy số người gây rối hôm qua không phải là ít.
Khoảng thời gian gần đây công viên kỹ thuật bên kia ngày càng không ổn, mấy ngày trước Chu Quốc Lập còn đến đó thị sát, tự mình thiết lập một đồn công an trong công viên kỹ thuật, động tác này còn được đài truyền hình đưa tin.
Chu Quốc Lập mới thị sát được vài ngày đã phát sinh sự cố như vậy, đây rõ ràng là một châm chọc lớn. Nếu xét theo vấn đề này thì không loại trừ khả năng có người không vừa mắt Chu Quốc Lập, muốn hắn rơi vào tình cảnh khó khăn.
Dù là hướng về Hề Mai Ngọc hay Chu Quốc Lập thì mục tiêu cuối cùng cũng là Trương Thanh Vân, không khó có thể phân tích nhưng hành động như vậy đang cản trở cải cách công viên kỹ thuật, điều này sẽ ảnh hưởng đến Trương Thanh Vân, tất nhiên Chu Quốc Lập sẽ căng thẳng.
...
Chu Quốc Lập chờ đến mười giờ sáng thì Trương Thanh Vân mới từ khu tỉnh ủy đi về, khi hắn còn cách rất xa thì Chu Quốc Lập đã tiến lên nghênh đón. Trương Thanh Vân khựng lại nhìn Chu Quốc Lập vài lượt, điều này làm cho Chu Quốc Lập đỏ mặt, hắn rất xấu hổ, hắn nói:
- Chủ tịch, là tôi thất trách, không thể ngờ...
Chu Quốc Lập vừa nói được một nửa thì Trương Thanh Vân đã vung tay cắt lời:
- Đi vào trước rồi nói sau.
Trong phòng làm việc của Trương Thanh Vân, Trần Gia Cường pha hai ly trà cho Trương Thanh Vân và Chu Quốc Lập, sau đó mới kính cẩn lui ra. Khi Trần Gia Cường ra khỏi cửa thì vẻ mặt bình thản của Trương Thanh Vân dần trở nên lạnh nhạt, hắn dùng giọng nghiêm khắc nói:
- Chuyện hôm qua có người nói là tai bay vạ gió, anh là cục trưởng cục công an, anh nói xem cái này có phải là tai bay vạ gió không? Có phải là khó thể tránh khỏi?
- Việc này cục công an chúng tôi phản ứng quá chậm, hoàn toàn có thể tránh được...Tôi phải làm kiểm điểm, yêu cầu tổ chức xử phạt.
Chu Quốc Lập nói.
Trương Thanh Vân hừ một tiếng nói:
- Kiểm điểm hay xử phạt đều không giải quyết được vấn đề, vừa rồi tôi đã điện thoại cho bệnh viện, chủ nhiệm Hề đã thoát khỏi nguy hiểm, hơn nữa bác sĩ nói có thể tốt hơn chín mươi phần trăm. Tin tức này còn dễ nghe hơn những lời tự kiểm điểm anh vừa nói.
- Thật vậy sao? Đúng là quá tốt.
Chu Quốc Lập nghe nói Hề Mai Ngọc đã qua giai đoạn nguy hiểm thì có chút thất thố, trong lòng thở phào một hơi. Hắn lo lắng nhất là tình huống của Hề Mai Ngọc, phải biết rằng tình huống của nàng ngày hôm qua là cực kỳ không xong, một cục đá và vài tấm kiếng đập lên đầu, lúc đó nàng hôn mê và toàn thân đều là máu, thậm chí còn ở vào trạng thái sốc nặng, khi xe cấp cứu đến hiện trường còn phải tiến hành cấp cứu một lượt.
Ba giờ sáng Chu Quốc Lập mới đến bệnh viện, khi đó bác sĩ còn rất căng thẳng và chưa dám bày tỏ thái độ. Lúc đó trong lòng hắn giống như có một tảng đá lớn lấp kín, nếu chủ nhiệm hiệp hội quản lý Hề Mai Ngọc xảy ra chuyện, dù là xét theo tình cảm cá nhân hay trách nhiệm, Chu Quốc Lập da mặt có dày cũng không còn mặt mũi làm cục trưởng cục công an.
Hề Mai Ngọc là cán bộ dòng chính sớm nhất của Trương Thanh Vân ở Giang Nam, cũng là người được Trương Thanh Vân sử dụng rất thuận tay, là cấp dưới được hắn quan tâm, nếu xảy ra vấn đề thì hắn sẽ khó tiếp thu được. Hắn đã dùng hết sức lực để thay đổi một cục trưởng cục công an, bây giờ thu hoạch lại là như vậy, đúng là châm chọc quá lớn.
- Hôm qua anh cả đêm không ngủ rồi.
Trương Thanh Vân đột nhiên mở miệng nói, âm thanh trở nên hòa ái:
- Nếu nói thẳng ra thì việc này không phải là trách nhiệm của anh, sự việc ở cục công an rất phức tạp, anh trở lại chưa được bao lâu, ch đáo là rất khó.
- Vì vậy sự việc này anh không cần áp lực quá lớn.
Chu Quốc Lập cảm thấy trong lòng ấm ấp lại càng xấu hổ nhưng ngoài miệng không dám lên tiếng. Hắn biết rõ tâm tình của Trương Thanh Vân, với tính cách của Trương Thanh Vân thì sự việc như vậy phát sinh sẽ làm trong lòng tràn đầy lửa giận, với tính cách tàn nhẫn của hắn thì việc này khó thể từ bỏ như vậy được.
Dưới tâm cảnh như vậy mà Trương Thanh Vân có thể nói ra lời quan tâm, dù Chu Quốc Lập là lão quan trường cũng không nhịn được phải cảm động. Hắn trầm ngâm một chút rồi nói:
- Chủ tịch, chủ nhiệm Hề đã qua giai đoạn nguy hiểm, ngày sau chúng ta sẽ đến thăm. Nhưng hôm qua tôi thấy chồng cô ấy thì cảm thấy cực kỳ xấu hổ, cô ấy là một cán bộ nữ nhưng chúng tôi không làm tốt công tác an toàn, còn để cho người nhà của cô ấy hãi hùng, đúng là xấu hổ.
Trương Thanh Vân nhíu mày, hắn gặt đầu nói:
- Thôi được, sự việc này anh sắp xếp, cố gắng để cho tình huống của cô ấy tốt lên là được, không cần ảnh hưởng đến sự khôi phục của cô ấy.
Trương Thanh Vân nói xong thì vẻ mặt cũng có chút ảm đạm.
Không thể không nói Hề Mai Ngọc phát sinh sự việc ngoài ý muốn chính là đả kích rất lớn của Trương Thanh Vân, đây là đả kích tinh thần, nếu xét từ tình cảm cá nhân thì từ khi Trương Thanh Vân còn là phó bí thư thành phố Thanh Giang, Hề Mai Ngọc và Ân Bằng Phi đã là cán bộ ở về phía hắn.
Hề Mai Ngọc là một cán bộ nữ, đáng lý ra nàng đã sớm được điều động, hai năm trước nàng đã có cơ hội, chỉ cần nàng gật đầu thì cấp bậc sẽ là cấp phòng. Nhưng nàng quá lưu luyến với hiệp hội quản lý công viên kỹ thuật, thực tế cũng là một hứa hẹn với Trương Thanh Vân.
Nếu nói một cách không khoa trương thì Hề Mai Ngọc đã lo lắng hết lòng cho công viên kỹ thuật, tình thế công viên kỹ thuật càng sa sút, tâm tình của nàng cũng ngày càng kém. Khi Trương Thanh Vân còn ở Hoa Đông thì Hề Mai Ngọc cũng thường điện thoại báo cáo tình hình.
Dù Hề Mai Ngọc là chủ nhiệm hiệp hội quản lý công viên kỹ thuật nhưng có rất nhiều sự việc không thể theo ý mình, nhưng dù là như thế thì nàng vẫn dốc hết sức. Ví dụ như sản nghiệp hoạt hình, bây giờ hoạt hình có được cục diện như lúc này khó thể chối bỏ công lao của Hề Mai Ngọc.
Nhưng Hề Mai Ngọc có cố gắng cũng chỉ là đánh giá mặt trái, dù sao tình huống của công viên kỹ thuật ngày càng sa sút, thân là chủ nhiệm hiệp hội quản lý, áp lực của nàng sao người thường có thể cảm nhận được?
Bây giờ công viên kỹ thuật cải cách thì Hề Mai Ngọc là người vui sướng nhất, cảm thấy được giúp đỡ nhất. Thực tế thì gần đây nàng rất cố gắng công tác, hôm nay nếu nàng không tăng ca thì chẳng xảy ra chuyện không may như vậy.
Trương Thanh Vân nghĩ đến những vấn đề này thì tâm tình dần hạ thấp, đồng thời trong lòng cũng thầm thề, công viên kỹ thuật gần đây xuất hiện những tình huống dị thường, dù sau lưng những tình huống này là ai thì Trương Thanh Vân tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Xét xu thế này, đây rõ ràng là những khó khăn đầu tiên trên đường trường chinh của Trương Thanh Vân ở Giang Nam, những bước đi đầu tiên đã gặp phải khó khăn như vậy, có thê tưởng tượng sau này còn bao nhiêu gian khổ. Nhưng dù là thứ gì cũng khó thể thay đổi quyết tâm, con đường dù sao cũng phải đi tới, dù có bao nhiêu gian nan cách trở thì đều phải tranh đấu