Khu tỉnh ủy Giang Nam, hôm nay xe đến xe đi như mắc cửi, tỉnh ủy Giang Nam hôm nay tổ chức hội nghị cán bộ toàn tỉnh, tất cả các lãnh đạo thành phố và châu tự trị, các lãnh đạo ban ngành đảng ủy chính quyền, lãnh đạo văn phòng đại biểu quốc hội, hội nghị hiệp thương chính trị, cán bộ lão thành, cán bộ lãnh đạo về hưu đều tập trung.
Trong hội nghị, phó phòng cục tổ chức trung ương đọc thông báo bổ nhiệm, trung ương bổ nhiệm đồng chí Trương Thanh Vân làm uy viên tỉnh ủy, thường ủy tỉnh ủy, phó bí thư tỉnh ủy. Trước đó hội nghị thường ủy tỉnh ủy Giang Nam đã bổ nhiệm đồng chí Trương Thanh Vân làm phó chủ tịch, thay mặt chủ tịch tỉnh, Trương Thanh Vân coi như chính thức bước vào Giang Nam. Hội nghị hôm nay chính là tổ chức tất cả cán bộ lãnh đạo trong tỉnh hội nghị lãnh đạo xuống nhận chức.
Hôm nay Trương Thanh Vân mặc một bộ tây tran xanh đen, tóc tai chỉnh tề, thân thể cao lớn và chú trọng hình tượng vì vậy mà có vẻ rất phi phàm, sinh ra một loại uy nghiêm nói không nên lời.
Hội trường số một khu tỉnh ủy đã đông nghịt người, phần lớn đều đều chú ý lên người Trương Thanh Vân. Hôm nay tất cả cán bộ lãnh đạo có thực quyền ở tỉnh Giang Nam tập trung lại, trong đó có rất nhiều cán bộ quen mặt Trương Thanh Vân. Hầu như Trương Thanh Vân chỉ cần đảo mắt qua đã phát hiện hơn mười người quen, ví dụ như Lệ Cương, Nghê Quảng Vũ, Vương Đỉnh...Đều là người quen cũ.
Bây giờ những người này không có ai không phải là những lãnh đạo hiển hách một phương, nắm quyền cao, bọn họ có thể nói là những nhân vật có thực quyền ở Giang Nam...
Gần đây Trương Thanh Vân bỏ ra khá nhiều thời gian để làm quen với sự việc và con người ở Giang Nam, vì hắn đã rời khỏi Giang Nam khá nhiều năm, người và vật ở Giang Nam đã sớm không còn như xưa. Những nhân vật quyền cao chức trọng năm xưa đã sớm về hưu.
Thay thế cho những cán bộ lãnh đạo năm xưa chính là những nhân tài mới quật khởi, có rất nhiều người Trương Thanh Vân không quen thuộc, thậm chí còn chưa từng tiếp xúc. Tất nhiên những người Trương Thanh Vân quen thuộc, bây giờ cũng có chức vụ cao.
Ví dụ như Vương Đỉnh, vị quan viên Triệu gia này trước kia là trưởng phòng tổ chức thị ủy Vũ Lăng, bây giờ đã là bí thư thị ủy Vũ Lăng. Ví dụ như Vương Bình, khi Trương Thanh Vân còn ở Ung Bình thì người này là phó bí thư huyện ủy, sau đó hắn bị liên quan đến án Tạ Minh Quân, vì vậy mà con đường làm quan bị vấp vật cản.
Nhưng sau đó Vương Bình lại đi vào bước ngoặt, bây giờ đang tiến trên con đường thênh thang. Lúc này hắn là phó bí thư thị ủy Vũ Lăng, là nhân vật số ba ở thị ủy Vũ Lăng, không gian tung bay vẫn còn rất rộng.
Còn có Vương Cương Vân, trước kia Trương Thanh Vân cũng có ấn tượng rất sâu về người này. Năm xưa Trương Thanh Vân và Trần Mại dùng cơm thì chạm mặt Vương Cương Vân và vợ, lúc đó còn sinh ra vài tình cảnh không hay.
Bây giờ con đường làm quan của Vương Cương Vân cũng rất thông, trước kia hắn chỉ là phó chủ tịch thường vụ huyện Nham Môn, lúc này đã là phó bí thư thị ủy, chủ tịch thành phố Thanh Giang. Dựa theo cách nhìn thông thường thì tốc độ thăng quan của Vương Cương Vân là không chậm.
Khi Trương Thanh Vân nhìn thấy những người quen nà thì trong đầu không khỏi bùng lên những hình ảnh năm xưa, những tình huống liên hệ với đám người này, bây giờ nghĩ lại thì giống như tất cả mới chỉ là ngày hôm qua.
Nhưng dù thế nào thì đó cũng là những chuyện xưa, bây giờ thân phận mọi người đã có biến hóa rất lớn, đồng thời cũng chú định địa vị của từng người. Đã qua vài năm, mọi người cần phải liên hệ lại với nhau.
Nếu coi đời người là một vở kịch, như vậy vở kịch trước kia của Trương Thanh Vân ở Giang Nam vẫn còn dang dở, bây giờ mọi người lại tiếp tục tuồng vui, những nhân vật đóng vai trò quan trọng bắt đầu biến đổi để xuất hiện tình cảnh mới.
Trương Thanh Vân đến Giang Nam lẻ loi một mình, điều này vốn rất bất ngờ trong mắt nhiều người, đáng lý ra ban ngành Giang Nam sẽ là chấn động lớn nhưng cuối cùng trung ương lại giơ cao đánh khẽ, chỉ khẽ thay đổi một chức vụ chủ tịch tỉnh, nhân tuyển chuyển sang cho một cán bộ sinh trưởng ở Giang Nam như Trương Thanh Vân mà thôi.
Cách làm này sẽ phát sinh hiệu quả sao? Tât cả các giới xã hội ở Giang Nam đều có chút ít nghi hoặc, tất nhiên càng có nhiều người thích nghe ngóng, đặc biệt là những cán bộ nắm quyền trong tay.
Chuyện ban ngành Giang Nam sẽ bị điều chỉnh gây ra chấn động sẽ không phải những gì đám lãnh đạo nắm quyền trông ngóng xảy ra, dù chấn động lớn sẽ có cơ hội nhưng đồng thời cũng có mối nguy rất lớn, đa số mọi người đều không muốn mạo hiểm.
Trương Thanh Vân bây giờ cũng không còn giống như năm xưa, hắn đến Giang Nam với một vị trí mà mọi người với tay không tới, xếp thế cờ cao như vậy chứng tỏ sẽ có những phát sinh lớn. Vì vậy phần lớn mọi người đều bày tỏ thái độ đứng từ xa quan sát với một Trương Thanh Vân xuống Giang Nam nhận chức.
Thật ra Trương Thanh Vân cũng có nghi hoặc với ý đồ của Trương Thanh Vân lần này, nhưng thông qua khoảng thời gian suy xét trước đó, hắn đã cơ bản hiểu được ý nghĩa. Trước mắt vấn đề ở Giang Nam quá rối, căn nguyên vấn đề nằm ở đảng ủy, thể hiện ở phương diện cơ chế.
Trương Thanh Vân đến Giang Nam làm một chủ tịch tỉnh, hắn muốn nhứng tay vào công tác đảng ủy là rất khó, hơn nữa bí thư tỉnh ủy Thang Vận Quốc và phó bí thư Trần Hiểu là bạn nối khố nhiều năm, hai người bọn họ có cùng ý tưởng, đây cũng là những ước thúc rất lớn cho Trương Thanh Vân.
Vì vậy nếu xem xét ở một phương diện thì Trương Thanh Vân xuống Giang Nam lần này sẽ phát huy tác dụng rất nhỏ, nếu là thế thì vì sao trung ương lại đưa ra quyết định như vậy?
Trương Thanh Vân xem xét rất cẩn thận vấn đề này, trong lòng cũng dần ngộ ra. Bây giờ cục diện Giang Nam phức tạp, vì vậy nếu có bất kỳ động tác nào cũng là bứt dây động rừng, nếu làm không tốt thì chẳng những sẽ không giải quyết được vấn đề, hơn nữa sẽ càng làm cho sự việc thêm rối, cuối cùng không giải quyết được vấn đề. Nếu nói muốn giải quyết vấn đề Giang Nam, trước tiên phải có điểm đột phá, từ điểm đột phá này mà giải quyết từng điểm khác. Ví dụ như đang cầm một bó đũa, trước tiên phải tìm được thủ lĩnh, bẻ gãy, sau đó bắt tay vào giải quyết vấn đề, nếu không sẽ rối loạn.
Cục diện Giang Nam chính là một mớ bòng bong, công tác khối chính quyền chính là những thủ lĩnh trong đó. Vì vậy trung ương phái Trương Thanh Vân xuống Giang Nam muốn nắm chặt khối chính quyền, bắt tay vào công tác ở khối chính quyền, dần dần bộc lộ vấn đề, từng bước giải quyết vấn đề, cuối cùng trừ khử tất cả trong vô hình.
Trương Thanh Vân hiểu rõ là một chuyện, nhưng trong lòng hắn hiểu rất rõ, muốn đạt được ý nguyện như vậy là cực kỳ khó khăn. Nghiêm Tụng Tuấn chính là một vết xe đổ, lão là cán bộ cao tầng công tác ở Giang Nam nhiều năm, lão hiểu rất sâu về Giang Nam, năng lực cũng cực mạnh nhưng cuối cùng vẫn thất bại, điều này có thể cho thấy sự khác biệt giữa lý tưởng và sự thật là thế nào.
Trong hội nghị cán bộ tòa tỉnh, Trương Thanh Vân phát biểu ý kiến khi đến nhận chức, tất cả lời nói của hắn đều xoay quanh công tác triển khai công tác khối chính quyền.
Tất cả nội dung phát biểu của Trương Thanh Vân đều liên quan đến vấn đề thiết kế quy hoạch cho các sản nghiệp công nghiệp, nông nghiệp, du lịch, bao hàm bên trong là những vấn đề nhà đất ở Giang Nam, vấn đề việc làm, an toàn thực phẩm, y tế, bảo hiểm...Tất cả đều phải có mục tiêu rõ ràng.
Cuối cùng Trương Thanh Vân nói:
- Các đồng chí, các bạn, lần này tôi đến Giang Nam cũng vì muốn giải quyết vấn đề kinh tế, vì giải quyết các vấn đề xã hội. Nói không khách khí, Giang Nam chúng ta những năm gần đây đã phát triển thụt lùi so với các tỉnh anh em khác, cuộc sống và sản xuất của trăm họ cũng gặp nhiều vấn đề hơn trước, vấn đề nhân sinh ở Giang Nam cũng rớt lại phía sau, không thể không nói cục diện như vậy làm cho người ta phải bóp ta thở dài.
- Nhưng dù là như thế thì tôi tin, các đồng chí chúng ta sẽ có năng lực giải quyết vấn đề, dù sao tôi cũng có lòng tin...
Trương Thanh Vân chậm rãi nói từng câu, hôm nay hắn thay đổi phong cách nói ngắn gọn như thường ngày, hắn liên tiếng rất lâu, có thể nói chiếm hơn một nửa thời gian hội nghị.
Trương Thanh Vân lên tiếng hơn một tiếng, khi kết thúc thì phía dưới vang lên tiếng vỗ tay như sấm dậy, kéo dài không dứt. Hắn mỉm cười phất tay chào hỏi mọi người bên dưới nhưng trong lòng lại thầm lắc đầu cười khổ. Hắn biết tiếng vỗ tay như vậy chỉ là hình thức, những lời nói của hắn ngày hôm nay không phát huy chút tác dụng, phía dưới không biết có bao nhiêu cán bộ đang vỗ tay kích động nhưng trong lòng thầm nghĩ sẽ đối phó với Trương Thanh Vân như thế nào.
Điều quan trọng không phải là lời nói, phải là hành động, tất cả những thứ rườm rà khác chỉ là mây bay mà thôi. Nhưng trước khi hành động thì Trương Thanh Vân cũng phải làm xiếc, ít nhất hắn cũng phải cho tất cả hiểu rõ, hắn đến Giang Nam lần này có ý chí rõ ràng. Đồng thời cũng muốn cho mọi người thấy rõ, hắn đến cũng không phải muốn vạch trần nắp bình ở Giang Nam, hắn đến vì kinh tế Giang Nam, vì dân sinh Giang Nam...
Hội nghị qua đi, buổi tiệc hoan nghênh vào buổi tối rất long trọng, nhưng địa điểm lại chính là nơi Trương Thanh Vân không mấy thích thú, là khách sạn Vienna.
Ông chủ khách sạn Vienna chính là anh em đồng hao của Hoàng Tân Quyền, nhưng người này lại có ân oán với Trương Thanh Vân. Bây giờ ông chủ khách sạn Vienna không còn là Tề Phong, nhưng sau khi trải qua sự việc của Tề Phong, Hoàng Tử Ca, Sở Hà thì Trương Thanh Vân không muốn đến nơi này.
Sau sự kiện năm xưa thì khách sạn Vienna dần xuống dốc, bây giờ Vienna giống như đang nghênh đón những luồng hào quang huy hoàng, nhưng con đường kia, tòa nhà kia vẫn rất quen thuộc với Trương Thanh Vân.
Đứng chờ Trương Thanh Vân ở khu khách quý khách sạn Vienna chính là phó bí thư Trần Hiểu và toàn thể ban ngành đảng ủy ngoài Thang Vận Quốc, ngoài ra còn có phó chủ tịch thường vụ Cao Khiêm dẫn đầu ban ngành khối chính quyền đứng đợi sẵn.
Người cùng Trương Thanh Vân đến khách sạn Vienna chính là Thang Vận Quốc, cùng tới còn có Vương Đàm, là chủ nhiệm văn phòng đại biểu quốc hội kiêm chủ tịch hội nghị hiệp thương chính trị. Dù đây chỉ là một bữa tiệc nghênh đón, cũng không nên có lễ nghi quá chính thức, nhưng động tác của Giang Nam như vậy cũng làm cho người khác cảm thấy chẳng có gì không ổn. Nguồn tại http://Truyện FULL
Tất cả mọi người đều biết, Giang Nam bây giờ là thế cờ của hai lãnh đạo đứng đầu là Thang Vận Quốc và Trương Thanh Vân, hai người một là lãnh đạo khó xô ngã trên chính đàn, một là truyền kỳ quan trường Giang Nam, hai người gặp mặt nhau, thắng bại khó phân