Bộ Lạc Du Thú - Xuyên Việt Chi Du Thú Bộ Lạc

Chương 29



Ngày hôm sau khi Lâm Mộc rời giường đập vào mắt hắn là một gương mặt anh tuấn dị thường. Hơn nữa chủ nhân của gương mặt còn đang cười ôn nhu với hắn. Vì thế sau khi Lâm Mộc si mê nhìn, bàn tay đặt trên mặt đối phương, đừng tưởng sáng sớm dùng mỹ nam kế có thể đem chuyện ngày hôm qua ngươi làm quên đi.

Lâm Mộc ngồi dậy, chăn rơi xuống, bộ ngực tinh tráng của Patrick bại lộ trong không khí.

Lâm Mộc vẫn vừa hâm mộ vừa ghen tỵ đối với dáng người của Patrick, bây giờ còn có thêm chút mê luyến, vì làm cho bản thân không trầm mê vào đó nên thực mất tự nhiên mà dời mắt, đem lực chú ý đặt lên mặt đối phương “Ta cảm thấy ngươi hẳn là có chuyện cần nói với ta nhỉ.”

Patrick gật gật đầu.

Lâm Mộc nhìn y.

Patrick nhìn Lâm Mộc thực nghiêm túc nói: “Mộc Mộc, ngươi lại bỏ lỡ điểm tâm.”

“Ai cho ngươi nói cái này.” Lâm Mộc là muốn nghe Patrick giải thích với hắn, sau đó hắn sẽ thực hào phóng mà tha thứ cho y, cũng thuận tiện đề xuất yêu cầu của mình, về sau đừng có với hắn tương tương lại nhưỡng nhưỡng. Lâm Mộc nghe Phil nói thú nhân nặng nhất là hứa hẹn.,

Patrick làm bộ như tự hỏi một chút, sau đó nói: “Mao mao thú bắt cho ngươi thực an toàn, sẽ không bị Sacha trộm ăn mất.”

“Cũng không phải cái này. Ngẫm lại tại sao ngươi lại bắt mao mao thú cho ta.” Lâm Mộc dẫn đường.

“Bởi vì thịt mao mao thú ăn thật ngon.”

“Không đúng, ngẫm lại xem mao mao thú còn có tên gì.” Lâm Mộc cắn răng, Patrick rất không phối hợp.

Patrick không nói, cứ như vậy nhìn Lâm Mộc cười.

“Cười cái gì a. Ngươi phải thỉnh cầu ta tha thứ, a? Ngươi nên nói lời xin lỗi với ta, sau đó ta sẽ nói điều kiện với ngươi? Ngươi thật sự quá ngu ngốc.”

Patrick thực nghiêm túc gật đầu, “Mộc Mộc thông minh nhất.”

Nhìn bộ dáng Patrick mỉm cười, Lâm Mộc nhịn không được bóp cổ đối phương, “Ngươi nhất định là cố ý, cố ý.”

Patrick cùng Lâm Mộc cười đùa.

Lâm Mộc nháo mệt, trực tiếp ghé vào trên người Patrick. Patrick đem Lâm Mộc ôm vào trong ngực mình, sau đó nâng mặt đối phương, nhẹ nhàng ở trên môi hắn liếm một chút.

Lâm Mộc lập tức che miệng lại, hai mắt trợn lên nhìn Patrick cười giống như mèo trộm tinh “Ngươi háo sắc.”

Lâm Mộc nhanh chóng xuống giường, chuẩn bị cách xa Patrick, ai biết nếu còn nằm nữa y sẽ chiếm tiện nghi nào nữa.

Lâm Mộc xuống giường liền cảm thấy tốt hơn nhiều, xem ra số dược đó còn rất hữu dụng, cũng không uổng phí hắn hạ quyết tâm lớn như vậy để uống nó.

Lâm Mộc xuất môn thấy không có nhiều thú nhân ở đại sảnh, định đi đến phòng Linie tìm người thì nhìn thấy hai tiểu tử kia chạy vào.

Hắn vội vàng tiến lên đem khăn mặt sát người cho bọn nó, hắn trước tiên dùng khăn bao bọc Cầu Cầu lại, sau đó giúp Casso lau người.

“Sao hai người các ngươi lại ướt sũng thế này. Chạy đi chỗ nào chơi.” Hắn nói xong đem khăn mặt đặt lên cái giá, lúc này nhìn thấy phía sau Casso kéo cái túi nhỏ. Lâm Mộc mở ra đến thì nhìn thấy bên trong toàn là muối.”Không nghĩ tới Patrick đem nhiệm vụ lấy muối giao cho Casso bọn nó.” Lâm Mộc xoa đầu Cầu Cầu cùng Casso trong lòng thầm nghĩ. Hiện tại ngẫm lại, Patrick tuy rằng tìm được muối, nhưng vị trí cụ thể của muối y lại không nói rõ cho mọi người trong tộc, hiện tại chính là để cho Casso cùng Cầu Cầu đi lấy muối, không biết y tính toán cái gì.

Lâm Mộc cầm lấy gói muối to, tiện tay đem Cầu Cầu ôm lấy, “Cầu Cầu, tại sao ngươi lại béo lên? Ngươi hẳn nên cùng Casso học tập, ngươi xem người ta ăn nhiều như vậy dáng người cũng chưa biến.”

Casso cũng không có bởi vì Lâm Mộc khích lệ mà cao hứng, ngược lại lo lắng nhìn Cầu Cầu, nó có thể tưởng tượng Cầu Cầu nên như thế nào lấy nó trút giận.

Lâm Mộc không rõ tâm lý của Casso, hắn đem Cầu Cầu đặt ở trên đài táo, “Ngoan ngoãn ngốc, ta tìm đồ ăn cho các ngươi.”

Lâm Mộc tìm kiếm một chút, có chút thịt nướng ăn dư và chút thịt khô. Trứng gà luộc cũng có ba quả. Trứng gà này có thể so sánh với trứng đà điểu, hắn lột một quả chia làm hai phân cho Cầu Cầu cùng Casso mỗi người một nửa.

“Các ngươi ăn trước đi.” Nói xong đem thịt nướng cắt miếng, cắt một nhánh hành, một chút gừng còn bỏ thêm chút muối cùng “giấm” quấy tan, nếm một chút, vị chua vừa phải, hơn nữa có thêm hành cùng gừng, hương vị rất ngon. Nói đến giấm, bỏi vì nghe Phil nói ngọt ngào quả vào mùa thu sẽ trở nên rất ngọt, Lâm Mộc liền lo lắng qua mùa hè sẽ không có giấm để ăn. Lâm Mộc lúc mới biết được đặc tính của ngọt ngào quả, hắn tồn ba ống trúc nước của ngọt ngào quả. Bởi vì phóng vội vàng, một ống “giấm” bị những thứ khác che mất, nhất thời không có phát hiện, đến khi Lâm Mộc nghĩ tới số lượng là ba ống chứ không phải là hai ống đã là chuyện nửa tháng sau. Nhưng làm cho Lâm Mộc ngoài ý muốn là, hương vị của “giấm” không những không bị biến đổi ngược lại càng trở nên đậm hơn. Nước quả ngọt ngào quả có thể để được lâu hơn làm cho

Lâm Mộc cao hứng một phen, hắn không có đem ống trúc “giấm” kia dùng, hắn muốn thí nghiệm xem nước ngọt ngào quả kia có thể để được thời gian dài bao lâu.

Lâm Mộc đút cho Cầu Cầu một mảnh thịt, sau đó đem Cầu Cầu ôm vào trong ngực, đối với Casso ở bên chân nói nói: “Đi phòng các ngươi.”

Lâm Mộc ngồi ở bên giường nhìn Cầu Cầu ăn dị thường hung mãnh, Casso đều không dám cùng nó tranh, hoàn hảo Cầu Cầu còn có chút lương tâm, biết huy tiểu móng vuốt tiếp đón Casso đồng thời ăn, chính là ăn một chút liền đẩy Casso đi.

Lâm Mộc sờ sờ lôn của Casso, nhìn nhìn phòng Casso bọn họ, phòng bị chia làm hai, một bên phóng một cái giường, mỗi góc tường đều để không ít da thú.

Lâm Mộc nhìn cái gường gỗ xinh đẹp bất đồng kia, thực rõ ràng là Mischa. Trên giường còn phóng chăn đơn được gấp gọn. Hai phụ tử Casso thì tùy ý hơn nhiều.

Khi Lâm Mộc quay đầu lại nhìn Casso bọn họ, chén gỗ đã muốn không còn gì, Cầu Cầu thoải mái ghé vào trên giường liếm tiểu móng vuốt hừ hừ, Casso nằm úp sấp bên cạnh nó.

Lâm Mộc buồn cười sờ sờ bụng tròn vo của Cầu Cầu, “Thật sự là một quỷ tham ăn.”

Lâm Mộc lại nhu nhu đầu Casso, “Ngươi cái tiểu tử này, đem nhà Cầu Cầu nhà chúng ta bắt cóc, cả ngày đều chơi với ngươi liên ta đây là chủ nhân cũng đều quên.” Lâm Mộc khẩu khí ê ẩm, vốn lúc dọn vào ở trong phòng hắn đều cho rằng Cầu Cầu sẽ ở cùng với hắn. Còn cố ý đi làm cho nó một cái tổ nhỏ thoải mái, kết quả người ta trực tiếp vứt bỏ hắn cái này chủ nhân đi theo Casso ngủ giường lớn. Lâm Mộc cũng không nhân ra Cầu Cầu là bởi vì không ngủ giường lớn nên mới không cần hắn, ở trong lòng hắn đây đều là kết quả Casso thông đầu Cầu Cầu nhà hắn.

Lâm Mộc nhìn bộ dáng muốn ngủ của bọn nó, giúp bọn nó đắp chăn, nhẹ nhàng ra khỏi phòng. Hắn không có nhìn thấy DaMon cùng Khắc Đặc, nghĩ chắc họ đi săn thú, về phần Mischa chắc còn đang ở cùng Linie bọn họ học làm quần áo, tính cách tiểu tử kia thoát hoan như vậy, học làm quần áo ngược lại rất cố gắng.

Lâm Mộc đi vào đại sảnh liền nhìn thấy Patrick đang ngồi cùng các thú nhân nói gì đó, thấy hắn đến liền cười đi tới, “Có đói bụng không, ta làm chút gì cho ngươi ăn.”

Nhượng tộc trưởng vì mình nấu cơm mặc dù là vinh hạnh lớn, nhưng giờ hắn không đói bụng, lắc đầu, “Các ngươi tán gẫu, ta đi tìm Phil bọn họ.”

“Giữa trưa ta làm thịt nướng cho ngươi ăn.”

Lâm Mộc cảm thấy tuy rằng hắn cảm thấy tốt hơn nhiều, nhưng bây giờ có thể ăn thịt nướng sao? Patrick ngươi không phải muốn hãm hại ta đi? Hoài nghi. Tuy rằng ở trong lòng phun tào, nhưng hắn cũng biết Patrick là thật tâm đau tiếc mình, y muốn nướng thịt, hắn nhật định muốn ăn.

Nghe thấy những thú nhân cười khẽ, đột nhiên nghĩ tới tha thứ thú kia, Lâm Mộc cười cứng ngắc, hiện tại thực rõ bọn họ cũng đều biết. Ở cùng một chỗ chính là có điểm ấy không tốt, cái gì cũng đều bị biết hết.

Tuy rằng biết bọn họ cười không có chút ác ý nào, nhưng không có nghĩa là Lâm Mộc có thể chịu được, hắn cùng Patrick nói xong nói liền vội vàng đi phòng Linie.

Nhìn thấy bọn họ vội vã Lâm Mộc thấy thư thái. Hắn trực tiếp ngồi ở bên giường, đoạt chén gỗ trong tay Sacha, cầm lấy quả nho bên trong ăn một quả, chỉ biết Sacha biết hưởng thụ nhất

“Lâm Mộc, vì sao mỗi lần ngươi đều đoạt đồ ăn của ta?” Sacha hướng trong bát vươn tay.

Lâm Mộc phun rụng vỏ quả nho, “Bởi vì nơi này chỉ có ngươi có ăn ngon. Cũng vì ngươi thanh nhàn nhất.”

Lâm Mộc nói nhượng Sacha cảm thấy rất vô tội. Hắn chỉ chán ghét làm quần áo mùa mưa thôi.

Phil nhắc nhở, “Lâm Mộc, đó là Locker chuyên môn cấp Sacha đưa tới.” Phil cảm thấy cái từ “chuyên môn” này hắn dùng thực hảo. Lâm Mộc quả nhiên thấy lời hắn nói thiếu chút nữa nghẹn.

Lâm Mộc là 囧 không được, ngẫm lại bộ dáng Locker cao lớn khôi ngô rửa nho, liền cùng Trương Phi hái đậu không sai biệt lắm.

“Sacha, ta sai. Ta không nên ăn quả nho đó. Locker cấp tâm ý của với ngươi sao ta có thể ăn chứ. Ta sai, ta thật sự sai. Ta đi nhượng Locker lại rửa một chút đem tới cho ngươi.”

“Không cần, ngưa đưa lại ở trong tay ngươi là được rồi.” Sacha đoạt.

Lâm Mộc trốn, “Như vậy sao được đâu, ta nhượng Locker lại rửa cho ngươi.” Nói xong lớn tiếng hô một câu, “Locker, Sacha tìm ngươi.”

Giây tiếp theo Locker liền xuất hiện ở trong phòng, gương mặt thô cuồng lại biểu hiện ôn nhu như nước “Sacha, ngươi tìm ta có chuyện gì?”

Sacha nói lắp ba lắp bắp nói: “Không…”

Lâm Mộc đánh gãy Sacha, “Kỳ thật cũng không có gì, vừa rồi Sacha theo chúng ta nói chuyện kết làm bạn lữ, hắn cũng không biết ngươi chuẩn bị khi nào thì cùng hắn cử hành nghi thức, nhưng lại không có hảo ý hỏi, cho nên khiến ngươi tiến vào hỏi một chút.”

Locker kích động, “Sacha, Lâm Mộc nói là sự thật? Ngươi nguyện ý theo ta kết làm bạn lữ.”

Sacha muốn nói không, đây là Lâm Mộc vui đùa. Nhưng nhìn trong mắt Locker mong được, Sacha trầm mặc. Thời gian này trầm mặc chính là cam chịu, cam chịu chính là đồng ý. Locker bật người tiến lên đem Sacha ôm lấy, sau đó hắc hắc cười cùng những người khác nói, bọn họ phải đi về hảo hảo thương lượng một chút về chuyện kết làm bạn lữ, sau đó mặc kệ Sacha phản kháng đem người ôm đi.

Lâm Mộc đối với Sacha phất phất tay, sau đó tại trước ngực họa chữ thập, “Thượng đế phù hộ ngươi, A-men.” (em Mộc cầu thượng đế lại còn a-men =)))

Phil cùng Linie kinh ngạc nhìn sự tình trải qua.

“Ngươi sao lại lừa Locker?”

Lâm Mộc cầm lấy trái cây của Phil “Cái này không phải của Ryland chuyên môn chuẩn bị cho ngươi đi.”

Phil lắc đầu, “Đây là ta tự rửa.”

Lâm Mộc cắn một hơi, nói tiếp đi: “Ta đó là thiện ý nói dối, nhìn, cỡ nào hữu hiệu, nhanh như vậy tạo thành một đôi hữu tình.”

Linie cười bất đắc dĩ lắc đầu, “Xem ra Sacha cũng muốn ở trên giường nằm một ngày.”

“Không quan hệ, dù sao hắn cũng thực nhàn, ta có thể cho hắn chuẩn bị van nài dược.” Xem ra không cần đưa quần áo thú nhân cũng dễ dàng hóa thú. Lâm Mộc vì thụ hãm hại không có mỗi một mình mà cao hứng.

Mischa không biết bọn họ đang nói cái gì, giống như Sacha muốn cùng Locker kết làm bạn lữ, có thể tìm được thú nhân yêu thương mình thật tốt, tiếp tục vùi đầu làm quần áo.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv