Sóng gió qua đi. Hôm nay là ngày Sammy về nước.
Bọn họ, gồm Chloe, William, Kelvin và Sammy cùng nhau đi ăn một bữa tạm biệt thật hoành tráng. William đưa cả thảy con người đến bên một bờ sông cách xa trung tâm thành phố London tiếng rưỡi lái xe để thưởng thức bữa sáng.
Đây là nhà hàng 5 sao được decor vô cùng ấm áp nằm ngay đối diện mặt sông tạo cảm giác chan hoà với thiên nhiên. Khách hàng tới nơi này có thể vừa thưởng thức ẩm thực vừa quan sát cảnh vật xung quanh. Dòng sông xanh biếc chảy về nguồn, bức tường hoa giấy hồng được vun vén cẩn thận, đàn bướm tung tăng bay nhảy khắp bầu trời, tất cả tạo nên một bức tranh thật đẹp. Ngay cả Chloe cũng không khỏi thốt lên khi đặt chân tới đây.
Bọn họ order đồ ăn xong xuôi liền lon ton chạy đi chụp ảnh. Chloe muốn William chụp cho cô và Sammy một bức ảnh trước con sông này để làm kỉ niệm. Anh đương nhiên vui vẻ đồng ý, trong lòng còn có phần cao hứng. Dạo chơi chụp ảnh đến mệt nhử người cũng là lúc đồ ăn được mang lên. Hương vị đậm đà ghi lại dấu ấn đặc biệt cùng các bài trí món ăn tinh xảo đẹp mắt ở đây khiến khách hàng muốn chê cũng chẳng có điểm nào để chê. William thậm chí đã đặc biệt bao trọn nhà hàng buổi sáng hôm nay để các cô có không gian yên tĩnh. Bọn họ ăn được một lúc, bỗng chợt có tiếng đàn piano vang lên cùng giọng hát nữ trong trẻo. Sammy ngoái đầu lại nhìn, chưa kịp định hình âm thanh phát ra từ đâu thì đã có một thứ gì đó dí đến trước mặt. Chloe tươi cười rạng rỡ, trên tay là hộp quà bí ẩn cùng bó hoa hồng nở rộ đưa đến cho Sammy. Sam ngẩn ngơ nửa ngày mới hiểu tình hình, xúc động ôm lấy món quà, nước mắt đang trực rơi xuống từ đôi mắt long lanh.
- Cảm ơn vì đã đồng hành với tôi, từ suốt quãng thời gian trước đây cho đến bây giờ. Hẹn gặp lại cậu một ngày không xa.
Lời nói của Chloe chính thức đã đánh vào trái tim mềm yếu của Sam. Sammy bật khóc nức nở, ôm chầm lấy cô, lắp bắp đáp lại:
- Cảm.. cảm ơn cậu. Thật may mắn vì cậu là bạn của tôi.
William thấy cảnh này cũng không nhịn được nở một nụ cười ấm áp. Kelvin nhanh nhẹn rút điện thoại ghi lại khoảnh khắc đáng nhớ.
Qua một màn sướt mướt, Sammy cuối cùng cũng tĩnh tâm, lấy vẻ yêu kiều vốn có, hỏi Chloe:
- Cậu tặng tôi thứ gì vậy?
- Mở ra xem là biết.
Sammy nhanh nhẹn đặt bó hoa xuống bàn, cẩn thận mở hộp quà màu đen quấn dây trắng mà Chloe tặng. Sam đi từ bất ngờ đến ngạc nhiên, từ ngạc nhiên đến hạnh phúc. Đây là quả cầu thạch anh vàng 5A trị giá gần 6000 đô la mỹ mà Sammy mới chỉ nhìn qua một lần đã thích. Lần ấy Sammy là cùng Chloe thấy nó ở diễn đàn trên mạng, vô ý thốt lên hai từ "đẹp quá" và lập tức đặt mua. Tiếc là quả cầu số lượng có hạn, khi Sam ấn vào trang web để mua đã không còn nữa. Sammy tìm kiếm khắp nơi đều chưa tìm được. Chuyện xảy ra cách đây đã lâu, từ trước khi Chloe sang London. Vậy mà giờ quả cầu thạch anh Sam thích đến điên cuồng lại đang nằm ở đây, ngay tại chiếc bàn này. Sammy chợt nghĩ trong đầu rằng nếu đây là giấc mơ, xin đừng cho mình tỉnh lại.
...
Bọn họ đứng ở sân bay, nuối tiếc chào tạm biệt Sammy.
- Sinh nhật cậu nhất định cậu phải về nước. Tôi sẽ tổ chức cho cậu pool party mà người giàu nhất thế giới cũng chưa từng được thử qua. - Sammy chắc nịch đưa ra giao kèo.
Chloe gật đầu đồng ý, hai bọn họ liền ngoắc tay.
Chloe trước đây khuôn mặt luôn một màu cảm xúc, kể từ sau khi gặp lại cô bạn này cảm giác đã tốt lên nhiều. Thậm chí biết cười, biết mừng rỡ, còn biểu hiện bây giờ đây chính là không nỡ rời xa. Cho đến tận khi Sammy đi khuất trong dòng người, bọn họ mới lên xe trở về nhà.
Kelvin ngỏ ý dừng lại ở một con phố khác, William đồng ý, đổi lái cho cậu ta. Đi được vài phút, anh quay sang hỏi Chloe:
- Em còn băn khoăn chuyện gì hay không?
Nghĩ ngợi hồi lâu, cô trả lời:
- Có, trở về nhà sẽ nói chuyện với anh.