- Khoảng 70.000 đô tiền mặt.
William quan sát sau đó ước chừng. Số tiền này nhiều hơn chỗ Radley đã lấy của Sammy, nhưng tất nhiên bọn họ phải tính lãi. Tiền để ở chỗ hắn ta như vậy, người làm kinh doanh có thể đem đi đầu tư rồi nhân lên gấp bội. Tính hắn thêm 20.000 đô là quá rẻ!
- Toàn bộ cho cậu! - Chloe đẩy đống tiền sang phía Sammy, phóng đãng nói.
- Không được. Tôi thu hồi 50.000 đô của mình, còn lại chúng ta chia. Người làm ăn mà, có công phải trả công, có thù phải trả thù. Hơn nữa, không nhờ mọi người giúp đỡ tôi làm sao thu hồi vốn? Đều là tấm lòng của tôi đó, chưa nhiều nhặn gì nhưng mọi người đừng chê. - Sammy trả lời xong liền nháy mắt một cái, không khí bỗng trở nên vui vẻ.
20.000 đô này chia cho 4 người bọn họ còn chẳng bằng cái túi Chloe xách trên mình, chẳng bằng đôi giày cô xỏ dưới chân, nhưng nó cũng là niềm an ủi lớn, nhất là đối với Kelvin, cậu ta vất vả rồi.
- Phần của tôi đều cho Chloe, khoản này tôi không nhận. - William nói. Anh vốn chẳng cần Sammy coi mình có công, anh dù gì cũng là giúp đỡ Chloe. Mà một khi giúp đỡ người mình yêu, anh không thể tính toán.
- Như thế rất không công bằng nha, ai cũng đều góp sức, anh phải nhận! - Sammy từ chối.
- Chúng ta thật giống một băng cướp! - Kelvin buông câu bông đùa.
- Cướp lại những thứ nên thuộc về mình. - Chloe dõng dạc.
Chia chác xong, Sammy lại quay sang hỏi:
- Chỉ thu về được tiền mặt thôi sao?
Kelvin dùng hành động giải đáp thắc mắc của Sam, cậu rút từ trong túi ra 3 tờ giấy khổ A4, trắng trơn!
- Em không biết vì sao kẻ đó cất trong két sắt ba tờ giấy trắng?
- Hẳn là có gì đó uỷ khuất. - Chloe nói.
- Có cách nào kiểm tra không?
- Hẳn là có. Em sẽ tìm hiểu thêm về vài phương thức ẩn chữ trên giấy, chắc hắn ta đã dùng thủ thuật để che đi nội dung của giấy tờ này. Bằng không hắn ta chẳng có cớ gì đem ba tờ giấy trắng cất trong két sắt.
Cả bọn gật đầu đồng ý. Chloe lại chợt nhớ ra điều gì đó, vội vàng lên tiếng:
- Tôi có cách!
Cô đem ra một cây nến, châm lửa lên rồi cẩn thận hơ tờ giấy trên đầu ngọn lửa. Mất khoảng hai phút, từng chữ nhỏ hiện ngay ngắn, cả khổ giấy A4 chỉ có duy nhất một dòng được in tại chính giữa.
- Là code sao? - Sammy hỏi.
Kelvin cẩn thận cầm tờ giấy đã có chữ, xoay đi xoay lại quan sát tỉ mỉ, đáp:
- Phải, là một loại code để đăng nhập vào tài khoản hay kho thông tin nào đó. Mỗi code chỉ dùng được duy nhất một lần.
Chloe hơ tiếp tờ thứ hai, thứ ba. Những dòng chữ nhỏ lần lượt hiện lên trước con mắt của bọn họ. Tờ giấy thứ hai cũng là một mã code. Nhưng tờ thứ ba, lại là thông tin đăng nhập vào thứ gì đó.
William nhíu mày ngờ vực, tài khoản gồm mười ba kí tự bất quy tắc, mật khẩu là mã nhị phân. Tài khoản này dùng để đăng nhập vào cái gì chứ?
- Phải nhanh lên, theo camera quan sát tại quán bar, hắn ta sẽ về trong khoảng 30' nữa. Hắn có thể kiểm tra két sắt của mình bất cứ lúc nào và phát hiện ra bị ăn cắp tài liệu. Đến lúc đó code đăng nhập này cùng tài khoản không tránh khỏi bị hắn vô hiệu hoá sạch. - Kelvin nhìn chiếc ipad màn hình nhỏ trong tay, gấp gáp thông báo.
Chloe đêm nay đã đặc biệt dụ hắn ra ngoài bằng cách giả làm một cô gái bí ẩn nhắn tin mời hắn tới quán bar. Rõ ràng rằng, Chloe không hề tầm thường như những gì cô vẫn hay bộc lộ. William thậm chí đã bất ngờ sau khi nghe kế hoạch mà cô cẩn thận bày ra, anh càng ngày càng nhìn Chloe với con mắt khác. Con mắt chứa đầy tình yêu, và thêm phần thú vị.
- William, anh có thể hay không gọi tới một cô gái giữ chân hắn? - Chloe hỏi.
William bất ngờ đến đơ người với kế hoạch cô đề xuất, anh mất vài giây thông thoáng đầu óc mới có thể đáp lại cô:
- Có thể. Nhưng chưa chắc được lâu. Cùng lắm là từ giờ tới binh minh hắn ta sẽ quay trở về.
- Thêm thời gian là tốt rồi.
William gọi một cú máy, trong màn hình nhỏ của Kelvin đã xuất hiện cô gái với thân hình bốc lửa đang cầm trên tay ly XO tiến tới bàn Radley. Chloe nhìn đến đây liền khựng lại, đôi mắt loé lên tia nham hiểm:
- Khoan đã, bảo cô ta dừng ở đó.
Kelvin liên hệ với cô gái qua mic nhỏ, yêu cầu cô ta quay trở về sau quầy bar. Cậu đưa mắt nhìn Chloe, chờ ý kiến tiếp theo.
- Cho cô ta ít thuốc ngủ bỏ vào trong ly rượu đó.
Lời Chloe nói ra chẳng khác sét đánh ngang tai mọi người là mấy. Thế nào một nàng thơ với vẻ ngoài mong manh, cử chỉ dịu dàng, tấm lòng chan chứa lại có thể đưa ra đề xuất khôn khéo và thâm hiểm đến vậy?
Cô gái nóng bỏng được William cử đến đã nhận lệnh, thu xếp tốt thuốc ngủ liền tiến đến bàn Radley, hắn đang ngồi một mình.
"Can i sit here?" (Tôi có thể ngồi đây không?)
Radley quả nhiên sập bẫy. Ly XO này sẽ khiến hắn ta ngủ một giấc thật êm đẹp đến tận chiều mai.
Mọi thứ xong xuôi, William quay sang nhìn Kelvin, ánh mắt lãnh đạm của anh như toát ra mệnh lệnh rằng "hãy làm điều gì đấy". Kelvin khéo léo đón nhận biểu cảm của anh, lập tức ôm laptop truy tìm đủ mọi kênh thông tin. Ban đầu, cậu dò theo mật khẩu là mã nhị phân để tìm kênh, nhưng bọn họ sau đó đều nghĩ rằng mật khẩu là do người đặt, người đặt vui tính lên dùng mã nhị phân để khó bề dò đoán thì sao? Vậy là Kelvin đành chuyển hướng sang tài khoản đăng nhập 13 kí tự bất quy tắc.
TN13lh1_XMD12. Có trời mới biết thứ này là để đăng nhập vào kênh thông tin nào. Các số, chữ, kí tự không hề thuận theo một trình tự nhất định. Có muốn dò cũng chính là vào ngõ cụt.