Về đến nhà, tất cả tụ họp đầy đủ, nghe cậu trai trẻ nói:
- Em đã kiểm tra kĩ từ hệ thống lập trình đến hệ thống nâng cấp. Muốn check ra laptop bị hack hay không có thể dùng cách thông qua camera. Camera sau khi được kiểm tra sẽ quay đến hình ảnh của người cùng đăng nhập vào laptop. Quả nhiên..
Sammy không nhịn được tò mò, hỏi:
- Sao?
- Quả nhiên, camera đã quay đến một hình ảnh khác, bối cảnh hoàn toàn không phải là ở trong phòng khách này..
Chloe đã chính thức hoảng hốt. Đánh chết cô cũng chẳng tin laptop của cô có thể bị hack. Kĩ năng của kẻ này thật sự phải ở mức độ xuất chúng. Người học sâu về công nghệ thông tin chưa ai từng hack được máy tính của cô, thậm chí là cả người.. đã sáng tạo ra nó!
Trong lúc Chloe còn đang bần thần, William nhanh nhẹn lên tiếng hỏi chàng trai kia:
- Bối cảnh nơi đó ra sao? Có phương án gì giải quyết tình hình?
- Thật may, trước khi bắt tay vào làm em đã dùng điện thoại của mình để quay lại toàn bộ quá trình. Cũng quay được hình ảnh camera chiếu vào bên đó. Nhưng người kia lại không xuất hiện trên camera, chỉ thấy được căn phòng của hắn.
Cậu nói rồi đưa điện thoại cho William, anh kiên nhẫn xem từ đầu đến cuối video, từ thao tác cho đến kết quả. William dừng lại ở đoạn camera bị hack ngược, quay đến phòng bên kia. Lúc này anh nhớ ra gì đó, quay sang hỏi Chloe:
- Nhà em có màn chiếu phải không?
Cô ngẫm nghĩ một lúc liền đứng lên, kéo màn chiếu xuống, kết nối điện thoại của cậu trai trẻ với đầu máy. Chloe đang đà hoảng loạn lại thêm thắc mắc. Thậm chí là cô còn không nhớ việc nhà mình có máy chiếu, sao anh rõ đến vậy? Rốt cuộc anh dùng bao nhiêu thời gian của mình để theo dõi cô?
Đoạn video được chiếu trên màn hình rộng đủ cho cả bốn người có mặt trong phòng khách cùng quan sát. Hình ảnh tuy không nét nhưng cũng nhìn được kha khá sự vật. Căn phòng bên kia vô cùng u ám, chỉ được bật hai chiếc đèn vàng từ hai phía phải trái, hắt vào vị trí camera. Trước màn hình dường như trống rỗng, duy chỉ có bức tranh nho nhỏ đặt phía chéo camera. Chloe chỉ thấy một nửa bức tranh. Cảm giác này.. cực kỳ quen thuộc!
- Có thể phóng to vào vị trí bức tranh bên mép kia không? - Chloe hỏi.
Cậu trai trẻ lập tức zoom to màn hình, bọn họ lại gặp phải một vấn đề, hình ảnh bị vỡ nét!
- Chuyện này để tôi. - Sammy lên tiếng, sau đó dùng vài thao tác, mất độ mười phút, hình ảnh dần dần hiện rõ nét lên.
Bức tranh này là chân dung của Leonardo da Vinci - hoạ sĩ vẽ nàng Monalisa. Da Vinci, Da Vinci? Chloe dùng hết khả năng truy tìm trong trí nhớ, cô khẳng định mình đã từng thấy qua.
Mọi thứ trở nên rối rắm, tiếng chuông điện thoại bỗng dưng reo lên phá tan bầu không khí tĩnh mịch, là Minh Khánh.
- Minh Khánh, em có một vài căn cứ không rõ ràng, hiện chưa có cách nào tiện để trao đổi với anh.
- Mặc kệ em là đang suy nghĩ về cái gì, lập tức kiểm tra tin nhắn anh đã gửi qua email cho em.
Chloe tạm gác chuyện bức tranh lại, quay sang hỏi cậu trai trẻ:
- Laptop của tôi vẫn bị hack sao?
- À, không. Chuyện này tôi đã giải quyết êm xuôi, khoá toàn bộ các vị trí truy cập thông tin khác, chỉ để lại duy nhất địa chỉ này. Thực sự đã an toàn.
Chloe tạm thở phào nhẹ nhõm. Ít ra William đã mang đến đây một người tài giỏi. Nếu kẻ kia hack được máy tính của cô, thì người này lại có thể check ra và khoá lại toàn bộ. Cũng coi như kẻ tám lạng người nửa cân.
Cô mở laptop, đăng nhập vào email kiểm tra tin nhắn Minh Khánh gửi đến. Chloe mới ban nãy còn thở phào nhẹ nhõm, giờ lập tức hồn bay phách lạc đến tận phương trời nào. Minh Khánh gửi tin nhắn, nội dung là có kẻ ẩn danh đã đe doạ anh rằng hắn ta sẽ tung một bức ảnh lên mạng. Đính kèm hình ảnh.. Chloe đang thay áo!