Chloe cầm một bông hoa hồng đen, bứt từng cánh hoa. Cánh hoa rơi trải đầy trên chiếc bàn phấn.
Từ sau lần đổ vỡ, Chloe thu mình lại, cô vẫn xinh đẹp như một bông hoa nhưng lại chẳng còn tươi tắn nữa. Thế giới nội tâm của cô mở rộng lấn át sự chan hoà thường thấy. Cô tự tạo cho mình chiếc vỏ bọc mạnh mẽ và xua đuổi đi toàn bộ các mối quan hệ không cần thiết. Chloe càng lúc càng trở nên bí ẩn trong mắt người thân bạn bè. Họ ví cô như một bông hoa hồng đen.
...
Cô tỉnh giấc, mùi đồ ăn thơm phức xộc thẳng vào cánh mũi. Đã hơn một tuần kể từ sự cố ở công viên lần trước, mọi kí ức không tốt đều không cánh mà bay sạch khỏi trí nhớ của cô, duy nhất chỉ còn lại khoảnh khắc William ôm cô nhảy xuống.
Chloe làm vệ sinh cá nhân. Sau khi bước ra từ phòng vệ sinh liền thấy William đã đứng thù lù ở cửa từ lúc nào. Trên tay anh cầm hai đĩa nui xào bắt mắt, anh dự định sẽ đem tới phòng và đánh thức cô dậy, nhưng hình như anh đã chậm một bước.
Sau sự cố ở Thorse Park, Chloe dù không nói thẳng ra miệng nhưng trong lòng cô đã thầm đón nhận người đàn ông này, một cách không chính thức. Cô luôn chóng vánh khi đứng trước ranh giới của tình yêu và phản bội. Cô sợ rằng sai lầm mình mắc phải trong quá khứ sẽ lặp lại một lần nữa. Cô sợ mình sẽ đau, mình sẽ tuyệt vọng, rồi không biết thêm bao nhiêu thời gian để cô có thể thoát được ra.
- Sắp tới tôi có một chút công việc, có lẽ tôi sẽ phải đi.
William nói trong vô thức. Cô chợt không hiểu tại sao anh lại báo cáo những điều này với mình. Anh đến đây bằng sự im lặng, anh cũng hoàn toàn có thể rời đi bằng cách đó. Dĩ nhiên, trong lòng cô vẫn sẽ dấy lên một chút không vui, nhưng cô đã quá quen với việc ai đó rời xa mình không một lời từ biệt. Chloe khẽ gật đầu tỏ ý đã tiếp nhận thông tin, anh lại nói tiếp:
- Em sẽ đi cùng tôi.
Cô dừng ăn, đưa đôi mắt long lanh lên nhìn người đàn ông đang có đôi phần vô lí này:
- Sao tôi lại đi cùng anh?
- Vì tôi không yên tâm để em một mình dù chỉ nửa phút.
Cô không cãi lại anh. Lí do này của anh quả thực rất chính đáng. Chloe dạo gần đây gặp vô số chuyện trên trời dưới biển, không có anh cô quả thực chẳng biết làm sao để giải quyết những vấn đề đó. Cô cúi mặt, tập trung ăn hết đĩa nui. William thấy thái độ cô như vậy rất hài lòng, thầm cảm thấy cô gái nhỏ này thật sự rất biết nghe lời.
...
William ngồi trên máy bay, chăm chú nhìn người con gái đang dựa đầu vào ô cửa sổ nhỏ. Anh có một chút công việc cần xử lí tại Sydney, vốn không định mang cô theo nhưng để cô ở lại một mình anh càng thêm phần lo lắng. Bầu trời lúc này đã được bao phủ bởi ánh trăng, thành phố bên dưới nguy nga tráng lệ bởi ánh đèn.
Máy bay hạ cánh sau một chuyến đi khá dài. Chloe khuôn mặt tràn đầy mệt mỏi bước xuống, theo sau là William cùng vali hành lí cồng kềnh. Họ dừng chân ở Hilton Hotel. Sau khi thu xếp mọi thứ ổn thoả, Chloe lên giường đánh một giấc thật sâu mặc kệ người đàn ông đi cùng. William nhìn cô ngủ lòng tràn đầy hạnh phúc, có cô gái nhỏ này ở cạnh khiến cuộc đời anh được tô thêm muôn vàn những màu sắc mới mẻ.