Vào lúc 2:30 chiều, đúng giờ buổi trình diễn thời trang Xuân Hè Estate 2026 được tổ chức tại công viên. Sân khấu chữ T kéo dài, ở giữa uốn lượn hình chữ S. Hai bên sân khấu chữ T. ngập tràn hoa hồng tươi đỏ và trắng, ngay cả tay vịn của các ghế trong khuôn viên cũng được thắt bằng hai màu hoa hồng này.
Buổi triển lãm thường niên của Estate vẫn thường gây ấn tượng cho giới thời trang không chỉ về thiết kế mới mà còn về cách bài trí của buổi trình diễn.
Và tất cả những điều này đều đến từ quyết định của Tiêu Chiến. Lần đầu tiên Ricky nhìn thấy Tiêu Chiến lên phác thảo các bức vẽ thiết kế phông bạt, sân khấu chương trình, cô đã cảm thấy mình thật bất lực với người này. Các thiết kế mới của mỗi mùa đã đủ mệt rồi. Tại sao lại phải tự mình thiết kế sân khấu chương trình? Tiêu Chiến không dừng bút và chỉ cười đáp: "Không chỉ quần áo, tất cả mọi thứ thuộc về Estate phải là một và duy nhất."
Tất cả hoa hồng đỏ và trắng trong công viên hôm nay đều được lựa chọn kỹ càng từng bông một cho buổi biểu diễn này với chủ đề "Thời gian, Sự sống và Tình yêu". Trang phục của mùa này chủ yếu là màu trắng tinh khiết và màu đỏ sẫm, có nghĩa là "mối tình đầu" và "tình yêu".
Chu Dương nhìn những người mẫu trên sàn catwalk và thản nhiên nói: "Bạch nguyệt quang và nốt chu sa? Nhà thiết kế của Estate quá lãng mạn rồi."
Chàng trai nổi tiếng bên cạnh nói đùa, "Thương hiệu này đã mời cậu đến xem chương trình của họ trong hai năm liên tiếp. Cậu nên là người giành được vai trò người đại diện của Estate chứ nhỉ."
Câu nói này vừa tâng bốc nhưng lại vừa châm biếm vô cùng. Trước đó, Chu Dương cũng cảm thấy mình nhất định có thể giành được vai trò "Global Ambassador", bởi vì tất cả các buổi biểu diễn của Estate trong hai năm qua đều gửi lời mời cho anh ta, hay các số liệu thống kê về lợi ích mà Chu Dương mang lại cho Estate, đều vô cùng nổi trội. Còn Vương Nhất Bác? Chưa kể đến việc tham dự chương trình, ngay cả việc mặc đồ của Estate, Vương Nhất Bác cũng không mặc.
Nếu có thể thành công có được danh phận của Estate, Chu Dương sẽ là một tay đua cừ khôi trong giới giải trí và thời trang. Mặc dù, anh đã có danh phận với Goshn như một vật chứng thực xa xỉ trong tay.
Bị châm biếm, Chu Dương hiện tại chỉ có thể giả vờ mỉm cười và nói: "Tôi vẫn đang nói chuyện về việc hợp tác với nhãn hàng. Chưa có gì chắc chắn cả."
Những người xung quanh không mấy quan tâm Chu Dương đang nghĩ gì, họ chỉ đang tự nhủ: "Bây giờ tôi lại càng mong chờ bộ cuối cùng của bộ sưu tập Estate năm nay, cho dù không mặc được, tôi cũng muốn cho đôi mắt của mình được thưởng thức nó."
Trong phòng khách riêng, tivi lớn đang chiếu chương trình trực tiếp theo thời gian thực, khi máy quay quét đến Chu Dương, Vương Nhất Bác chỉ hơi nhíu mày quay mặt đi chỗ khác.
Động tác nhỏ gần như kín đáo này cũng có thể bị Tiêu Chiến bắt lấy ngay lập tức, anh hỏi: "Sao vậy?"
Vương Nhất Bác lắc đầu, sau một lúc im lặng, anh hỏi Tiêu Chiến, "Tại sao anh chưa bao giờ ra mặt tham gia buổi biểu diễn của Estate?"
Tiêu Chiến không ngờ rằng Vương Nhất Bác sẽ hỏi anh câu này, anh ấy đã từng nói với Ricky rằng, bởi vì anh không muốn đứng trước sân khấu nữa. Lý do này ít nhất không phải là lừa dối, nhưng không phải là toàn bộ câu trả lời. Tiêu Chiến không muốn lừa dối Vương Nhất Bác.
Anh nói nhẹ nhàng, "Anh sẽ nói với em sau, được chứ?"
Vương Nhất Bác mỉm cười, có lẽ chính Tiêu Chiến cũng không nhận ra rằng giọng anh vừa nói có chút gì đó hơi gượng gạo. Mỗi khi Tiêu Chiến gặp khó khăn, anh đều thích nằm trong vòng tay của Vương Nhất Bác, dùng hơi ấm của cậu để làm dịu lòng anh, thói quen này lại vô tình lộ ra khi nhìn thấy Vương Nhất Bác, cho dù bao nhiêu năm trôi qua, anh cũng không thể thay đổi được.
Vương Nhất Bác làm sao có thể không hiểu được Tiêu Chiến đang nghĩ gì.
Vương Nhất Bác nhìn anh, gật đầu. Thậm chí, cậu còn đáp lại anh bằng giọng nói có chút dịu dàng, "Lần này cũng không xuất hiện?"
Tiêu Chiến hỏi cậu, "Có muốn anh đi không?"
Nếu Vương Nhất Bác muốn, Tiêu Chiến sẽ làm điều đó.
Tiêu Chiến sẽ không bao giờ từ chối bất kỳ yêu cầu nào từ Vương Nhất Bác.
"Không."
Thanh âm này giống như một viên sỏi nhỏ rơi vào sâu trong đáy lòng Tiêu Chiến, anh ậm ừ, vừa muốn hỏi tại sao, nhưng trong mũi lại có chút nghẹn.
Thật khó chịu.
Tiêu Chiến xoa xoa mũi, trong lòng thầm mắng, Vương Nhất Bác, em không nên thích nói gì liền nói nấy chứ. Một câu hỏi. Một câu hỏi ngược lại. Một câu trả lời. Không. Cậu đã ném mảnh thủy tinh vào tim Tiêu Chiến. Cậu không muốn, anh sẽ không xuất hiện.
Vương Nhất Bác nhìn Tiêu Chiến vùi đầu vào tay, rồi cúi mặt xuống bĩu môi, tay không ngừng gõ gõ lên mặt bàn. Chẳng có chút dấu hiệu gì cho thấy đây là nhà thiết kế huyền thoại của thương hiệu xa xỉ hàng đầu thế giới. Trước mặt cậu vẫn là Tiêu Chiến trong ký ức nhiều năm về trước. Trái tim chưa kịp đấu tranh, đã lập tức nhượng bộ.
Nói trắng ra, cậu vẫn yêu Tiêu Chiến, thậm chí sau năm năm, Vương Nhất Bác vẫn luôn yêu Tiêu Chiến. Câu nói "Thời gian sẽ làm mờ đi tất cả." là một câu nói dối, hoặc là, Vương Nhất Bác chưa bao giờ nghĩ đến việc ngừng yêu Tiêu Chiến.
Vậy thôi.
Vương Nhất Bác đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve phần tóc rơi trước trán của Tiêu Chiến, "Sau buổi biểu diễn, tôi sẽ đi đâu?"
Tiêu Chiến bị động tác đột ngột của Vương Nhất Bác làm cho choáng váng, đôi mắt to đẹp chớp chớp, trước khi định thần để nghĩ đến đáp án cho câu hỏi "đi đâu", đã thấy miệng mình vuột ra câu trả lời "Cùng anh về Trung Quốc đi!" Trả lời xong liền cảm thấy không đúng, có lẽ là do Tiêu Chiến chợt nhớ đến thời điểm quay trở lại Trung Quốc, anh bỏ lỡ một thời gian mới có thể gặp Vương Nhất Bác. Anh căn bản không tìm được lý do nào để ngay lập tức xuất hiện trước mặt cậu.
Anh thực sự không thích cảm giác phải tách mình ra khỏi Vương Nhất Bác. Nó giống như đường Nam Kinh ở Thượng Hải và đường Thượng Hải ở Nam Kinh, nghe có vẻ tương tự và gần gũi, nhưng nó không lại là cả một khoảng cách lớn.
"Tôi có hai ngày nghỉ sau chuyến đi hôm nay."
Tiêu Chiến giật mình ngẩng đầu nhìn Vương Nhất Bác, chỉ để chắc chắn rằng vừa rồi là lời cậu nói, "Em... có ý gì?"
"Tôi nói, tôi cùng anh trở về."
Tất cả các người mẫu đã quay trở lại sàn diễn, mọi người đang chờ đợi bộ sản phẩm cuối cùng được trưng bày, theo như thông lên của Estate trước đây thì bộ thiết kế cuối cùng đã hoàn thiện này sẽ được nâng lên bằng một bục nâng ngay trung tâm của sân khấu chữ T, trên một mannequin để hoàn thiện cho show diễn. Nhưng lần này với sân khấu được thiết kế cố định và không có bục nâng, rõ ràng là nó không phù hợp với phương thức triển lãm vốn có.
Khi nhạc nền được chuyển sang, Vương Nhất Bác bước ra từ phía sau bức màn, mặc bộ trang phục cuối cùng của bộ sưu tập Quang Điểm- triển lãm mùa mới của Estate.
Đột nhiên không có một âm thanh nào tại hiện trường, tất cả mọi người có mặt gần như nín thở vì sốc. Mãi cho đến khi Vương Nhất Bác hoàn thành phần catwalk, đám đông mới vỡ òa vỗ tay và cảm thán. Trong nhiều năm, qua hàng trăm show diễn lớn nhỏ, đây là lần đầu tiên có người mẫu thật được mặc bộ đồ kết show trên sàn diễn thời trang cao cấp của Estate. Truyền thông được mời điên cuồng nhấn nút chụp, sợ rằng chỉ cần sơ sẩy một giây, người khác sẽ cướp mất trang tiêu đề, đồng thời, tất thảy đều cảm tạ trời đất, rất may mắn vì đã được tham gia buổi biểu diễn này.
Vương Nhất Bác đã kết thúc phần catwalk chỉ vỏn vẹn hai phút trong bầu không khí chỉ có duy nhất âm thanh của bản nhạc nền. Hiện tại, cậu đứng im, thinh lặng giữa vô số lời thảo luận, tiếng vỗ tay và âm thanh ồn ã của đám đông gần như điên cuồng và kinh ngạc.
Ánh sáng trong buổi trình diễn ngoài trời này mặc dù đã được sắp đặt vô cùng tinh tế, nhưng dường như vẫn không đủ để mọi người có thể nhìn thấy rõ ràng cách phối màu và thiết kế độ nét cao của bộ trang phục đang được khoác trên người Vương Nhất Bác.
Áo khoác âu phục màu trắng tinh khiết, toàn bộ viền trước và sau của chiếc áo vest là những bông hồng đỏ sẫm được thêu bằng tay, kết hợp với sợi tơ vàng, lấp lánh dưới ánh sáng tự nhiên, và có những đường sọc mỏng thêu tay tinh tế màu đỏ sẫm trên cổ tay áo.
Những khán giả gần đường runway nhất đã kinh ngạc tột độ khi thấy logo của Estate, vốn từng được thêu trên đường viền cổ áo, lần này thực sự đã được thay thế bằng YIBO.
Rõ ràng là sàn catwalk đồ sộ và ngoài trời này có ý nghĩa như thế nào.
Ricky bước lên đường băng trong thời điểm vừa khớp. Cô ưu nhã cúi đầu, mỉm cười:
"Cảm ơn tất cả các bạn đã chiếu cố tham gia Show thời trang Xuân / Hè Estate 2026, và cũng cảm ơn người bạn đang đứng cạnh tôi, ông Vương Nhất Bác, người đại diện toàn cầu chính thức và duy nhất của Estate."
Mặc dù đến lúc này, mọi người đều đã mười mươi biết rõ về sự thật này, họ vẫn chấn động khi nghe đích thân giám đốc điều hành của Estate tuyên bố Vương Nhất Bác là người phát ngôn toàn cầu duy nhất.
Chu Dương sắc mặt tái nhợt một hồi, hắn cảm giác được ánh mắt các tiền bối, đồng nghiệp thỉnh thoảng rơi xuống trên người mình, chỉ có thể nắm chặt tay mới có thể ép mình bớt lộ ra vẻ mất mát xấu hổ.
Đột nhiên ai đó trong đám đông giơ tay và hỏi: "Tại sao Estate lại đột ngột chọn ông Vương Nhất Bác làm người phát ngôn toàn cầu cho thương hiệu?"
Tiêu Chiến nhìn thấy người đặt câu hỏi trong phòng chờ, mơ hồ nhớ rằng đó là phương tiện truyền thông liên quan đến Goshn. Mặc dù Estate chưa bao giờ coi Goshn là thương hiệu đối thủ, nhưng điều đó không đồng nghĩa rằng Goshn sẽ không coi Estate là cái gai trong mắt, cho dù địa vị hiện tại của Estate là vô đối.
Mặc dù Ricky không chuẩn bị cho trường hợp sẽ có người dám đưa ra chất vấn như thế này trong buổi biểu diễn, nhưng cô lại tỏ ra bình tĩnh và điềm đạm như thể cô ấy xem câu hỏi này chỉ như một trò cười vô nghĩa.
Ricky mỉm cười lịch sự.
"Cảm ơn câu hỏi của bạn. Đối với thương hiệu, cái tên Vương Nhất Bác, cho dù xét về mặt hình ảnh hay giá trị thương mại cá nhân, cũng như đánh giá tích cực về anh ấy từ mọi tầng lớp xã hội, và mức độ công nhận cao của khán giả… đều đáp ứng được với mong muốn của Estate. Tất nhiên, điểm mấu chốt quan trọng hơn là khí chất độc đáo của Vương Nhất Bác và sự phù hợp độc đáo của anh đối với thiết kế của Estate đã được nhà thiết kế của chúng tôi công nhận. Nhà sáng lập của Estate tin rằng Vương Nhất Bác có thể diễn giải một cách hoàn hảo khái niệm thiết kế của Estate. Chúng tôi cũng tin rằng việc Vương Nhất Bác trở thành người đại diện toàn cầu của chúng tôi có thể mang lại triển vọng phát triển và lợi ích đáng kể cho thương hiệu. "
"Vậy tôi có thể yêu cầu Vương Nhất Bác cho chúng tôi biết những gì anh ấy nghĩ là định nghĩa cao cấp về ý tưởng thiết kế ngày nay không?"
Người đó vẫn không tha. Ricky lặng lẽ rủa thầm trong lòng và thề sẽ gắt gao hơn trong lựa chọn các đơn vị truyền thông hơn trong tương lai. Mặc dù dĩ nhiên là các phương tiện truyền thông của giới thời trang có mặt ở đây hôm nay, ngoài người này ra, không có ai dám ra mặt đặt câu hỏi với Estate. Nhưng có vẻ như an ninh của cổng vào trong buổi trình diễn tiếp theo cần được tăng cường để không bị lẫn chó mèo vào.
Ricky lặng lẽ thở dài đưa micro cho Vương Nhất Bác, cô không lo Vương Nhất Bác không trả lời được, chỉ lo một lúc sau Tiêu Chiến sẽ trách phạt cô.
“Thời gian. Sự sống và Tình yêu.” – Vương Nhất Bác trả lời.
Người đàn ông kia lại cười nói:
"Theo tôi biết đây là chủ đề của buổi biểu diễn này, có phải anh Vương Nhất Bác chỉ đứng trên runway của Estate mà không biết rõ là bản thân anh rốt cuộc có thích hợp hay không?"
Ngu dốt!
Ricky bật lên trong đầu một câu chửi dành cho gã kia, và càng chắc chắn rằng gã không còn bất kỳ một cơ hội nào để bước chân vào cổng của Estate nữa.
"Màu trắng là mối tình đầu, màu đỏ là tình yêu, và một bông hồng đỏ trên nền trắng có nghĩa là mối tình đầu là tình yêu. Người mà bạn đã rung động trái tim khi còn trẻ là người mà bạn sẽ yêu cho đến cuối đời."
Tiêu Chiến vừa bước vào hậu trường, đã nghe rất rõ những lời của Vương Nhất Bác. Anh ấy dừng lại một lúc trước khi từ từ tiến lại. Anh ấy chỉ cách sân khấu một bức màn. Tiêu Chiến dựa lưng vào bức màn và tiếp tục nghe câu trả lời của Vương Nhất Bác.
Đúng như Tiêu Chiến đã từng nói với Ricky, không ai hiểu rõ triết lý thiết kế của Estate hơn Vương Nhất Bác.