Mà bên kia, vẻ mặt đám người Đinh Vĩnh Phong cũng có chút xấu hổ.
Khi nhìn thấy Lục Vân thi triển ra Cửu Chuyển Hồi Dương Châm, bọn họ cũng đã hiểu, vì sao sư phụ của bọn họ lại phải kiên trì bái hắn làm thầy.
Vị Lục tiên sinh này, rõ ràng là một thần y!
“Sư phụ, chúng học trò bị Lý Tuyền lừa gạt, xin sư phụ tha thứ cho." Đinh Vĩnh Phong hối lỗi nói.
Dư Hồng Văn hừ lạnh một tiếng: "Cầu xin tôi tha thứ cho các anh thì có ích lợi gì, hẳn là nên cầu sư tổ của các anh kia kìa”
Đỉnh Vĩnh Phong vừa nghe lời này, nhất thời mừng rỡ.
Ý của sư phụ, không phải là vẫn xem bọn họ là học trò của mình, để cho bọn họ gọi Lục Vân sư tổ sao?
Mọi người nhanh chóng quỳ xuống đất, cùng kêu lên: "Cầu xin sư tổ tha thứ!”
Lục Vân khoát tay nói: "Hỏi chị hai tôi đi, khi nào chị ấy tha thứ cho hai người thì hai người đứng lên.”
'Tứ Hợp Đường của Lý Tuyền vừa khai trương đã lập tức đóng cửa, coi như là phá kỷ lục đóng cửa nhanh nhất, không chỉ như thế, càng làm cho người ta thích nghe ngóng chính là, giấy chứng nhận hành nghề y của ông ta còn bị cục y tế thu hồi.
Đương nhiên, ông ta cũng không có mặt mũi nói mình là học sinh của Dư Hồng Văn.
Về phần Hà Tĩnh, trừ phi đổi nghề, nếu không ở tỉnh Giang Nam này, căn bản không có chỗ cho cô.
Nếu như lúc trước cô ta không rời khỏi Hạnh Lâm Đường, hoặc là nói, cho dù cô ta thật sự đi thi nghiên cứu sinh, dựa vào quan hệ với Lâm Thanh Đàn, cô ta cũng có thể kết bạn với vô số nhân vật tai to mặt lớn trong giới y học tỉnh Giang Nam.
Chỉ cần kết bạn với những nhân vật này, muốn đến bệnh viện lớn nào có khó gì?
Vẻn vẹn chỉ đến một tuần, người bệnh khắp ở ở tỉnh Giang Nam, bao gồm các tỉnh lân cận cũng nghe được tin mà chạy đến.
Sau tất cả.
Người gánh team cho Hạnh Lâm Đường, vẫn là quốc y đại sư Dư Hồng Văn.
Lục Vân cũng thực hiện lời hứa của mình, đem Cửu Chuyển Hồi Dương Châm truyền thụ cho Dư Hồng Văn.