Tình hình đội thám hiểm trên căn bản vẫn khá tốt. Tuy có sáu bảy người bị thương, nhưng bị thương cũng không nặng lắm, chỉ có một hai người thương thế hơi nặng, sau khi tiến hành chữa trị và bưng bó, nghỉ ngơi một hai ngày có lẽ sẽ không sao.
Hơn nữa người bị thương phần lớn là thành viên Thiên Y viện. Lúc này ánh mắt người của Thiên Y viện nhìn người bên Thiên Y viện cũng hơi có chút phức tạp. Nếu không phải có Thiên Y viện gánh bớt rất nhiều áp lực, hơn nữa sử dụng thủ đoạn nhanh nhạy chỉ e người của Thiên Y viện chắc chắn không chỉ bị thương một chút như vậy.
Khi xuất phát, tuy họ đã chuẩn bị rất nhiều dụng cụ nhưng cũng không chu toàn như Thiên Y viện. Hơn nữa lúc đi Lý Nguyên Bân cũng chỉ thoáng giải thích với họ tình hình đại khái của phong động Long Sơn, không có dặn dò gì quá đặc biệt. Lúc này hoàn toàn có thể nhận ra chuẩn bị của Thiên Y viện và Tuyệt Y Đường với hành động lần này vô cùng khác nhau.
Cho nên, mọi người cũng chỉ có thể nhìn bên Thiên Y viện với ánh mắt cảm kích cùng hâm mộ.
Sau khi chiến sự bên này vừa kết thúc, Lý y sư lại không ngừng bận rộn vội vàng đi hái thuốc. Thu hoạch lần này rất khá. Trên cây Hồng Vân Quả hái xuống được mười ha mười ba Hồng Vân Quả, so với cây Hồng Vân Quả trong viện mình thì tỷ lệ quả đã cao hơn nhiều.
Sau khi thu dọn xong hết, mọi người lại bắt đầu tiếp tục đi về phía trước. Có điều hai giờ kế tiếp, ngoại trừ thỉnh thoảng xuất hiện một hai con ma thú cùng với mấy độc trùng xuất hiện thì không đụng phải bất kỳ bầy ma thú lớn nào. Điều này khiến thoáng thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng Giang Khương hơi nghi ngờ. Theo lý thuyết Lý Nguyên Bân phải tuyệt đối không từ bỏ mới đúng. Nhưng sao lại không gặp tập kích của những ma thú khác?
Mặc dù trong lòng nghi ngờ, nhưng nhìn thấy thời gian nghỉ ngơi dự định đã tới, toàn đội lại tìm một nơi bắt đầu hạ trại nghỉ dưỡng sức!
Giang Khương đưa tay mò một viên Hồng Vân Đan nhét vào miệng, bắt đầu tiếp tục vận chuyển Ngũ Cầm vận khí pháp, bắt đầu tu luyện nội khí. Còn những người còn lại, sau khi trải qua trận đánh vừa rồi cũng đều rất mệt mỏi. Dưới sự luân phiên canh phòng của thành viên hai tổ Thiên Y viện và Thiên Y viện, mọi người cũng nhanh chóng nghỉ ngơi.
Hình xăm màu đỏ trên cánh tay trái của Giang Khương nhẹ nhàng lóe lên. Hồng Vân Đan cũng hóa thành nhiệt lưu, cũng đang nhanh chóng lưu động vận hành trong kinh mạch và đan điền của Giang Khương, nhanh chóng hấp thu năng lượng khổng lồ trong không gian xung quanh đang bắt đầu tụ tập quanh người hắn. Sau đó bị dung nhập vào cơ thể hắn, cuối cùng tụ vào trong kinh mạch.
Cũng may là hầu hết mọi người đều đã quen với tình huống một khi Giang Khương tu luyện thì năng lượng sẽ tụ tập rồi. họ không biết Ủy viên thường vụ Giang trẻ tuổi này rốt cuộc tài năng kinh diễm cỡ nào mới có thể trẻ tuổi như vậy mà tấn thăng Thiên giai cấp 2. Cho nên, họ mới không cảm thấy quá mức kỳ quái với năng lượng khổng lồ thế này.
Khoảng hơn một giờ sau, Giang Khương đang tu luyện toàn thực hấp thu năng lượng xung quanh thì đột nhiên chân mày hơi giật giật, giống như phá hiện vài tình hương khác thường. Cũng giống như vậy, lúc này Eve ở cách chỗ hắn không xa đang nhắm mắt nghỉ ngơi cũng khẽ cau mày, nhẹ nhàng nghiêng đầu như đang lắng nghe gì đó.
Lúc vận hành Ngũ Cầm vận khí pháp, chỉ cần không ở trong không gian gỉa tưởng, thần thức của Giang Khương rất nhạy bén, đặc biệt là với những thứ bình thường không cảm giác được, hắn có thể cảm giác rất rõ rệt.
Lúc này, thần thức bén nhạy kia của hắn đang nắm bắt được một loại ba động dị thường trong môi trường xung quanh. Loại ba động này cực kỳ có tàn số, hơn nữa còn thầm khiến người ta cảm thấy bức bối khó chịu, giống như có thứ gì đó đang kích thích thần kinh và tư duy.
Đồng thời, bên tai Giang Khương cũng có thể lờ mờ nghe thấy tiếng kêu cực nhỏ. Loại ba hình và ba động có âm thanh rõ ràng này có nguồn gốc hoàn toàn giống nhau. Hơn nữa cũng hoàn toàn khác với ba động lập trước và phúc xạ trường trong cả môi trường này.
Hơn nữa loại âm thanh này, nếu không phải hắn đang dưới trạng thái Ngũ Cầm vận khí pháp chắc chắn cũng sẽ không cảm nhận được, xem ra âm thanh và ba động chập chờn này chính là sinh ra để thông qua một thứ đặc biệt nào đó.
Giang Khương không mở mắt mà bắt đầu phán đoán nguồn gốc của ba động âm thanh.
Rất nhanh, hắn liền phán đoán ra phương hướng đại khái của ba động và thanh âm. Sau khi hắn mở mắt ra, nhìn về vị trí Lý Nguyên Bân đang ngồi, chân mày Giang Khương bắt đầu từ từ nhíu lại.
“Chẳng lẽ chính những âm thanh này triệu đám ma thú tập kích?”
Giang Khương cau mày suy nghĩ, đột nhiên phát hiện, lúc này cũng một người đang nhìn về phía mình.
Định thần nhìn lại thì thấy Eve ngủ cách đó không xa. Lúc này cô đang nhìn mình, làm khẩu hình miệng, sau đó lại ra hiệu về phía Lý Nguyên Bân.
“Có vấn đề!” Sau khi Giang Khương nhanh chóng đoán được ý khẩu hình miệng của Eve, trong lòng càng thêm chắc chắn. Xem ra Eve cũng phát hiện có gì đó không bình thường.
Lần này Giang Khương không dám chần chừ. Giờ các đội viên đang trong trạng thái nghỉ ngơi, chỉ có thành viên hai tiểu đội đang luân phiên canh gác, nếu bỗng nhiên bị tập kích, chỉ cần sơ sẩy một chút thì rất dễ xảy ra vấn đề, dẫn đến thương vong lớn.
Chỉ là lúc này Giang Khương hơi nghi ngờ, bên này trừ người của Thiên Y viện mình, người của Tuyệt Y Đường cũng đều ở đây. Lẽ nào Lý Nguyên Bân không hề lo lắng nhân thủ của lão bị tổn thất sao?
Nghĩ tới đây, trong lòng Giang Khương càng thêm nghi ngờ. Cho dù Lý Nguyên Bân vội vàng đến nơi nào đó thì cũng không thể nỡ để cho người dưới tay lão xui xẻo. Lẽ nào những người này không có chút giá trị gì với lão sao?
Vì các loại phúc xạ trường và năng lượng trường kỳ lạ, hiệu quả của ống nhòm ngoại tuyến trong thế giới phong động Long Sơn không tốt, nhưng dù sao có còn hơn không.
Sau khi đội viên này cầm ống nhòm nhìn bốn phía một lát đột nhiên dừng lại, giống như phát hiện dì đó, dịch ống nhòm trở về cẩn thận quan sát nơi nào đó.
Cuối cùng, bốn năm giây trôi qua, gương mặt đội viên này co rút, đột nhiên quát lớn.
- Địch tấn công, phòng bị cấp 1!