Edit:Quảng Hằng
Nghe được lời nói của Viên lão phu nhân, mắt Bình An sáng rực lên, chânmày khóe mắt tràn đầy vui mừng cười, “Viên lão phu nhân, ngài nói là sựthật?”
”Bà có thể gạt con sao?” Viên lão phu nhân liếc xéo cô một cái, “Tiền của bà cũng đâu phải cho con, là nhập cổ phần đó cô bé.”
”Dạ dạ dạ, lão thái thái, bà nhất định là Đại Cổ Đông, con sẽ không đểcho bà lỗ vốn.” Bình An cười hì hì bảo đảm, có bà ngoại tài trợ giúp,con đường gây dựng sự nghiệp của cô rốt cuộc có thể lái sang trang mới.
Thật ra thì cô vốn là cũng không nhớ muốn tự chủ gây dựng sự nghiệp, chỉ là trải qua mấy ngày nay tự hỏi, cô luôn có cảm giác mình ở trong suynghĩ của người khác vẫn mãi còn là đóa hoa nhỏ được ba nâng niu trongnhà ấm, bất kể là Lê Thiên Thần hay là Đỗ Hiểu Mị, bọn họ cũng sẽ khôngđem lời cô nói để ở trong lòng, chỉ cho là cô đang giận dỗi, đừng nóichi là ba.
Cô không muốn ba tiếp tục xem cô là đứa trẻ không hiểu chuyện.
Muốn thay đổi cái nhìn của người khác đối với mình, nhất định phải từ từ bắt đầu thay đổi bản thân.
”Được rồi, con nói thử xem, có kế hoạch gì?” Viên lão phu nhân thấy dáng vẻ cháu gái vui mừng không thôi, trong lòng cũng hãnh diện, tính tìnhcháu gái này cùng con gái thật sự bất đồng, cũng không biết là theongười nào, con rể rõ ràng cũng là người chững chạc thâm trầm, con gáicũng độc lập lý tính, Bình An lại ngây thơ đơn thuần, một chút xíuchuyện nhỏ cũng có thể cao hứng thật lâu.
Bình An một tay nâng cằm lên, có chút khó xử mà nói, “Con đã nghĩ qua,bây giờ con còn là học sinh, nếu muốn đầu tư lớn sợ rằng còn chưa cónăng lực kia, cho bắt đầu nên chỉ có thể từ đầu tư nhỏ, vừa phải tự mình chăm sóc lấy, Đại Học Thành thuộc Thành phố G vừa mới thành lập hainăm, mấu chốt kinh doanh nhất định là không ít, phải chắc chắn mới cóthể bắt đầu đầu từ vào chỗ nào.”
Viên lão phu nhân hài lòng gật đầu, không có vừa bắt đầu đã ngồi caovọng xa, rõ ràng năng lực bản thân có hạn, hiểu được từ thấp làm lên,biết suy nghĩ như vậy rất có bản năng để kinh doanh
”Con có thể nghĩ như vậy rất tốt, cũng chứng minh là con dụng tâm, vậycon cảm thấy phương diện nào kinh doanh thích hợp với Đại Học Thành?”
”Đại Học Thành không có kinh doanh gì ngoài ăn uống, đồ trang sức, thờitrang, tiền của phụ nữ là dễ kiếm nhất, con muốn thừa dịp ngày nghỉ nàyđi tìm hiểu thị trường các nơi xem một chút, sau đó sẽ làm một điều tra, sau khi xác định mới bắt đầu đầu tư kinh doanh.” Chỉ là cô chưa bao giờ làm những chuyện này, lại càng không biết bắt đầu dò xét từ thị trườngnào mà cô cần, tất cả đều phải đi điều tra tìm hiểu rõ mới được.
”Từ nhỏ con đã quen sung sướng, lại được nâng niu từ bé, muốn tự mìnhlàm kinh doanh sẽ rất vất vả.” Nghe được tính toán của Bình An, Viênlão phu nhân không nhịn được nhắc nhở cô, loại kinh doanh nhỏ này khôngphải khó khăn, nhưng bắt đầu cũng không dễ dàng, đặc biệt là đối với côcông chúa từ nhỏ không thiếu tiền, cơm bưng nước rót, chỉ sợ còn chưakịp bắt đầu, đã giận dỗi hoặc là để cho người khác đi giúp cô hoànthành.
“Con mà sợ chút khổ cực nhỏ này sao?” Bình An đặt bàn tay ở trên đầu gối nhẹ nhàng nắm thành quả đấm, lúc ở bệnh viện tâm thần, những khổ sở màcô trải qua, so với chút khổ cực này, có là bao?
“Đừng quá chắc chắn như vậy, con đó, từ nhỏ làm chuyện gì cũng không bền lòng, kiên trì quá ba phút là giỏi lắm rồi.” Viên lão phu nhân cườinói.
Bình An ngã vào trong ngực của Viên lão phu nhân, “Bà ngoại, sao bà lại không tin tưởng cháu mình như vậy?”
Viên lão phu nhân bị cử chỉ trẻ con này của cô chọc cười không ngừng,ngoài miệng lại vẫn nghiêm nghị nói, “Đừng chỉ nói mà không làm việc,cũng đừng cho là bà cụ như bà không biết chuyện kinh doanh, bà đươngnhiên có quân sư.”
”Ai là quân sư của ngoại vậy? Viên lão phu nhân, chẳng lẽ bà......” Bình An nhíu mày, ánh mắt rất mập mờ không nghi ngờ là rất có ý khôngtốt.
Viên lão phu nhân không khách sáo cốc cô một cái, “Là cháu nội đồng nghiệp trước kia của bà, người ta là làm kinh doanh lớn.”
Bình An cười hắc hắc không ngừng, “Lão thái thái, vậy bà phải thảo luậnvới anh ta nhiều hơn, lấy thêm nhiều kinh nghiệm tới dạy bảo bối tôn nữcủa bà.”
”Tuần sau con qua đây một chuyến nhé.” Đáy mắt Viên lão phu nhân thoángqua một tia giảo hoạt, nhưng mà trên mặt lại làm ra vẻ rất nghiêm túc.
”Tuân lệnh thủ trưởng!” Bình An không hề nhận thấy được khác thường nơiđáy mắt của lão thái thái, đứng lên nghiêm chào theo kiểu quân nhân.
“Trưa nay bà nấu hoành thánh cho con ăn, tối nay có muốn ở chỗ này quađêm hay không?” Viên lão phu nhân nhìn đồng hồ cổ bên cạnh chiếc TV mộtchút, đã sắp đến giờ cơm trưa rồi nhớ tới cháu gái thích ăn nhất là sủicảo, lão thái thái định hôm nay tự mình làm cho cô ăn.
”Ngao, thích nhất là sủi cảo do chính tay Viên lão phu nhân làm a.” Bình An cao hứng hôn lên mặt bà một cái, trời mới biết cô nhớ sủi cảo của bà ngoại đến mức nào, đó là sủi cảo ngon nhất mà cô từng ăn.”Nhưng mà...... Ngày mai còn phải đi học, ba nói tối nay phải ăn cơm với ba, haylà bà ngoại đến ăn com với con đi?”
”Hai cha con cô đi đi.” Viên lão phu nhân có chút thất vọng, nhưng biếtcon rể có lẽ đã lâu không ăn cơm cùng với Bình An, công việc kinh doanhcủa nó cũng là rất bận rộn, cho nên trong lòng rất hiểu.
”Hay con gọi ba tới đây ăn cơm cùng chúng ta nhé.” Bình An không đành lòng thấy bà ngoại thất vọng, lập tức đề nghị.
”Bà ngoại muốn cùng dì đi khiêu vũ, không rảnh đi với hai cha con cô.” Viên lão phu nhân cười ha hả nói.
Bình An biết bà bình thường thích cùng đồng nghiệp trong tiểu khu khiêuvũ rèn luyện thân thể, liền cười nói, “Vậy lần sau chúng ta ăn chungvậy.”
Bà cháu hai người cùng nhau đến chợ bán thức ăn gần đó mua bột mì cùngcải trắng, lúc Viên lão phu nhân đang làm hoành thánh, Bình An cũng đòihọc, đem khuôn mặt tươi cười của mình biến thành con mèo hoa, chỉ làcuối cùng vẫn học xong làm hoành thánh như thế nào, mặc dù hình dáng xem ra thật sự không ra hồn.
Có vài thứ luôn là đợi sau khi mất đi mới biết quý trọng, tựa như saukhi bà qua đời, cô cũng không ăn được sủi cảo giống như trong trí nhớ,mới nhớ tới mình vì Lê Thiên Thần, bỏ quên quá nhiều người thân thươngyêu bên cạnh mình.
Cùng bà ngoại ăn sủi cảo mà bà gói, trong lòng Bình An cảm thấy hạnhphúc và an bình, giờ khắc này, những thù hận kia giống như cách cô rấtxa.
Bà cháu hai người cười cười nói nói, một buổi trưa cứ như thế mà đi qua, lão thái thái bình thường có thói quen ngủ trưa, Bình An không làmphiền bà ngoại ngủ trưa, ở đến hai giờ rưỡi rồi rời đi.
Lái xe ra khỏi tiểu khu, Bình An gọi điện thoại cho Phương Hữu Lợi.
Phương Hữu Lợi vẫn còn ở sân đánh Golf Golden Bay, hỏi Bình An có muốncùng đến chơi với ông hay không, Bình An vốn định về nhà chờ ông, aibiết ở bên đầu điện thoại kia nghe được thanh âm của Đỗ Hiểu Mị, lậptức quay đầu xe, chạy về hướng Golden Bay.
Golden Bay là Câu Lạc Bộ đánh Golf duy nhất có tiêu chuẩn quốc tế ởThành phố G, sân bong do nhà thiết kế lừng danh T. W. P của công tyPeterThomson Australia thiết kế, thiết kế tạo hình dựa vào ruộng đượctưới nước thế, cấu tứ sáng tạo, là địa phương mấy nhà giàu có ở thànhthị làm nơi gặp mặt.
Nhưng phí hội viên Câu Lạc Bộ Golden Bay không thấp, làm thẻ hội viênđều cần trên trăm vạn phí sử dụng, hơn nữa mỗi tấm thẻ hội viên chỉ cómột thẻ phụ, thẻ phụ của ba Bình An đang giữ, Đỗ Hiểu Mị làm sao vàođược?
Xe lái vào bãi đỗ xe ngầm của Golden Bay, Bình An dáng vẻ nóng nảy xuống xe, ba cô hiện tại đang ở trong nghỉ ngơi, cô dọc theo sân cỏ rộng rãiquanh co hướng tòa hội sở hào hoa lộng lẫy này đi tới.