Lâm Tiểu Trúc nhìnsang hướng Mã giáo tập chỉ thì thấy Thái quản sự cùng Lý Duy Trụ, TriệuHổ không biết từ khi nào đã mang ra một cái bàn đặt trước sân, trên bànđể chén đĩa cùng hơn hai mươi cái lọ, ở cái bàn khác thì bày văn phòngtứ bảo. . Du giáo tập tùy ý chỉ tay vào mấy cái đĩa, cho thí sinh nếmthử, rồi đánh số ghi nhớ, sau đó viết lên giấy. Người dự thi xong cũngkhông lập tức rời đi mà được đưa đến chỗ khác, cũng bị cảnh cáo là không thể bàn tán. Những người chưa dự thi thì bị bắt đứng khá xa, không thấy rõ cũng không nghe được Du giáo tập đang nói gì.
Mọi ngườiđi qua đó, xếp thành hàng dưới sự chỉ huy của Mã giáo tập, chờ đợi tớilượt mình vào thi. Viên Thành thấy nhất ban và tứ ban đã chọn người xong cũng bắt đầu cho các ban khác báo danh.
“Lâm Tiểu Trúc, đây là muốn làm gì?” Chu Ngọc Xuân xếp hàng sau lưng Lâm Tiểu Trúc. Nàngthấy trên bàn bày đủ thứ đồ, liền cảm thấy bồn chồn. Vừa rồi ở tứ ban,Chu giáo tập chỉ nhìn dung mạo, bắt đi vài bước, nói mấy câu thì quyếtđịnh có chọn hay không, còn nhất ban này, phải trải qua cuộc thi nữa.Tuy trước kia ở nhà nàng vẫn thường nấu ăn nhưng ngoại trừ muối cũngchưa từng tiếp xúc với gia vị nào khác, cảm thấy không nắm chắc lắm.
Lâm Tiểu Trúc nhìn nhìn Ngô Thái Vân đứng sau Chu Ngọc Xuân, lại nhìn ChuNhị Ny và hai nữ hài tử cùng phòng với nàng, hơi nhíu mày rồi tươi cườinói với Chu Ngọc Xuân “ Mã giáo tập đã nói rồi mà, ngươi chỉ cần viết ra những hương vị ngươi nếm được là được mà. Không khó, đừng khẩn trương “
“ Chỉ vậy thôi sao ? “ không biết tại sao nhưng nhìn bộ dáng trầm ổn củaLâm Tiểu Trúc,tâm tình của Chu Ngọc Xuân cũng thả lỏng hơn.
“ Lâm Tiểu Trúc, còn hai người nữa là tới ngươi “ Tô Tiểu Thư ở phía sau nhẹ giọng nhắc nhở
“Ân.” Lâm Tiểu Trúc mỉm cười với nàng.
Đối với việc Tô Tiểu Thư đi theo mình, cảm giác của Lâm Tiểu Trúc rất phứctạp. Quan hệ giữa người với người thật là kỳ diệu, cho dù tính cáchkhông hợp cũng có thể làm bạn tốt của nhau, mà nàng với Tô Tiểu Thư tính cách lại rất giống nhau, cả hai đều hào sảng, về nhiều mặt đều hợpnhau. Hơn nữa Tô Tiểu Thư đối với nàng rất tốt, trong lúc nàng múc nước ở viện của Viên Thiên Dã, Tô Tiểu Thư luôn không phàn nàn mà giúp nànggiặt quần áo, thậm chí mỗi ngày còn giúp nàng lượm củi. Săn sóc tỉ mỉ,quan tâm đầy đủ làm cho Lâm Tiểu Trúc không tự giác mà xem nàng như thân tỷ tỷ. Cho nên nếu có thể cùng Tô Tiểu Thư vào trù nghệ ban, nàng rấtcao nhưng. Nhưng Tô Tiểu Thư lai lịch không rõ, nếu nàng thực sự do Viên Thiên Dã phái tới thì chẳng phải luôn có người giám thị mình, nhất cửnhất động đều bị nàng báo cáo với Viên Thiên Dã thì chẳng thoải mái chút nào.
Ngô Bình Cường và Hạ Sơn cũng tới tham gia cuộc thi.Hai người bọn họ đứng đầu hai hàng khác nhau. Ngô Bình Cường đã thixong, tin tưởng tràn đầy đứng qua một bên, Hạ Sơn thì trên mặt vẫn không có biểu tình gì, không biết được hắn thi ra sao.
“Lâm Tiểu Trúc, mau, đến ngươi .” thấy người phía trước đã thi xong, Chu Ngọc Xuân liền đẩy Lâm Tiểu Trúc đi lên
“Nga.” Lâm Tiểu Trúc chạy nhanh lên phía trước.
Mã giáo tập dường như không thích con gái lắm, cảm thấy công tử đáp ứngcho con gái đến dự thi ở trù nghệ ban là do bị nháo loạn, cho nên nhìnthấy các nàng liền mất hứng. Thây Lâm Tiểu Trúc, hắn liền tiến lên, tựmình chỉ tay vào mấy hũ đựng đồ gia vị “ năm, mười một, mười ba, mườibảy, hai mươi, ngươi thử mấy cái này đi “
Du giáo tập nhìntheo tay Mã giáo tập chỉ, sắc mặt có chút cổ quái. Mấy đồ gia vị đóhương vị phức tạp nhất, có chua lại có ngọt, khó mà miêu tả được. Mỗithí sinh dự thi chỉ đưa ra một đề khó mà thôi nhưng giờ Mã giáo tập lạigom tất cả lại để kiểm tra một thí sinh, không phải là làm khó người tasao ? Cho dù nữ hài tử không thích hợp học nấu ăn nhưng công tử đã lêntiếng thì tất có đạo lý của hắn, khi thi cần đối xử bình đẳng như nhau,sao lại làm khó người ta chứ ?
Du giáo tập ngẩng đầu đánhgiá Lâm Tiểu Trúc, thấy nữ tử này ốm tong teo, bé chút chẻo, nhìn quachưa được mười hai tuổi nhưng da thịt trắng nõn, sạch sẽ, đôi mắt totròn sáng ngời, sống mũi thẳng, cái miệng nhỏ nhắn đỏ tươi, khuôn mặtcòn mang chút trẻ con, rất đáng yêu. Nhưng công tử chọn lựa thì dung mạo xinh đẹp cũng không có gì lạ. Có điều nữ tử này khí chất không giốngnhững người khác, an tĩnh trầm ổn lại linh động, ánh mắt thanh chính màcũng đủ giảo hoạt, làm cho người ta vừa nhìn thấy đã biết tương laikhông tệ.
Du giáo tập đã năm mươi tuổi, cứ hai ba năm lạibồi dưỡng một đám đầu bếp mới nên đã sớm luyện thành hỏa nhãn kim tinh.Người nào là gỗ mộc không thể khắc, người nào là ngọc trong đá. . . hắncó thể nhìn ra tám chín phần. Nữ hài tử trước mắt này tuy vẫn còn điểmkhông được như ý nhưng sự lanh lẹ, thông minh thì cũng không gặp đượcnhiều lắm. Nếu không thể nhận làm học trò thì thật đáng tiếc.
Nhưng sao Mã giáo tập lại muốn làm khó nàng ? hay nàng đã từng đắc tội hắn ?mà Mão giáo tập cũng đâu phải người lòng dạ hẹp hòi, hay để bụng chứ.
Lâm Tiểu Trúc năm cái đĩa mà Mã giáo tập chỉ rồi lại yên lặng liếc nhìn hắn một cái, thấy hắn vẫn làm như không có gì, còn bận rộn ra đề cho cácthí sinh khác, nàng liền rũ mắt, cầm lấy năm cái đũa trúc mà Du giáo tập đưa cho, bắt đầu bài thi. Hừ, muốn làm khó nàng sao ? nằm mơ. Có châungọc của lão đầu nhi rồi còn sợ mấy cái vụn gạch ngói này sao ?
“ Đếm đến hai mươi thì mau viết xuống, đến khi đếm xong thì cũng phảidừng bút, không nghe lệnh thì coi như bỏ thi “ Mã giáo tập thấy mọingười đều đã cầm đũa liền tuyên bố rồi bắt đầu đếm.
Lâm Tiểu Trúc bình tĩnh bắt đầu cuộc thi.
Lọ thứ nhất, là rượu dâu (tao du). Dùng dâu ngọt, dầu vừng, hoa tiêu, muối trộn lẫn với nhau theo tỷ lệ nhất định, rồi dùng vải bọc lại rồi đemđặt trên miệng bình, bên dưới có để sẵn một chiếc túi. Mấy tháng sau sẽchiết xuất ra rượu dâu. Loại rượu này hương rất ngon ngọt, nếu dùng nócùng với tập tiên, hương, cam, tiên vu. . . để ướp cánh gà, cá hay tômbóc vỏ thì mỹ vị có thể nói là đệ nhất.
Thứ hai chính làtương cải, chính là nước rau cải ép ra. Có người khi nấu ăn thích dùngtương cải để nấu đậu hoặc củ cải, hương vị ngon hơn mà màu sắc cũng đẹpmắt. Tương cải này cũng không thể dùng một từ là có thể miêu tả đượchết.
Thứ ba là tiên tương, thứ tư là tương gạo nếp, thứ năm là tương đậu du.
Tiên tương là dùng lá đào chế ra, gạo nếp tương thì dùng cao, hồ tiêu, hoatiêu, đại tiểu hồi hương, can khương mà làm thành, tương đậu du thì dùng đậu đỏ lên men cùng vỏ quýt tạo thành. Ba loại tương này tuy đều dùngmuối nhưng độ mặn nhạt khác biệt không phải dùng một hai tử là miêu tảđược.
Tất cả những thứ này, lão đầu nhi đều đã cho nàng thửqua, lại dạy cho nàng các chế biến, muốn viết ra thì quá dễ rồi. Xuyênqua đã là bi kịch lớn nhất rồi, giờ chút thử thách này có là gì đâu. Cứkhinh thường đi, cứ làm khó dễ đi, bổn cô nương nhất định sẽ làm rathành tích tốt nhất cho các người sáng mắt ra.
Rất nhanh đãnếm xong, các thí sinh khác vẫn còn nhíu mày suy nghĩ, Lâm Tiểu Trúckhông chút do dự đi đến chỗ để văn phòng tứ bảo, cầm bút viết. Muốn miêu tả sự khác biệt của từng loại hương vị một cách chuẩn xác nhất phải tốn chút thời gian, cho nên không thể chậm trễ.
“ Thử xong rồisao ? “ Du giáo tập thấy Lâm Tiểu Trúc cầm đũa chấm như bay rồi nhanhchóng buông đũa đi viết chữ thì lòng tràn đầy tiếc nuối. Nếu nàng tinhtế nhấm nháp, chẳng sợ sẽ nếm sai một cái nào đó, hắn có thể giúp nàngtrò chuyện, từ đó có thể đoán được mấy cái đĩa khác chỉ là muối, tương,dấm chua. . . mà nàng lúc này như cỡi ngựa xem hoa, chuồn chuồn lướtnước thì có thể nhận ra cái gì chứ ?
Du giáo tập tiếc nuốilắc đầu, đang muốn quay đầu đi đến hỏi Mã giáo tập đã xảy ra chuyện gì,nào ngờ vừa quay đầu đã giật mình hoảng sợ, không biết công tử đã lénlút đến chỗ bọn họ từ lúc nào, còn nhìn Lâm Tiểu Trúc viết chữ, tựa hồnhư ngưng thần, không biết đang nghĩ gì.
“Công tử.” Du giáo tập vội vàng xoay người lại, thi lễ.
Viên Thiên Dã khoát tay với hắn, chờ Mã giáo tập đếm xong hai mươi tiếng,Thái quản sự đi thu đáp án mới chuyển mắt tời chỗ Mã giáo tập, lên tiếng hỏi “ vì sao ? “. Ngữ điệu vẫn nhẹ nhàng, bình thản như lọt vào tai Dugiáo tập lại có chút rét lạnh.
Mã giáo tập vốn là đầu bếpchuyên dụng của Viên Thiên Dã, sau lại đi theo hắn, giúp hắn bồi dưỡngra vô số nhân tài, vị trí không nhỏ. Cho nên hắn không sợ Viên Thiên Dã, chỉ chắp tay có lệ rồi mất hứng nói “ công tử, ngài cũng biết nữ hài tử không thích hợp học nấu ăn, có người đòi tham gia thi, lão Mã đươngnhiên khôn dám vi phạm mệnh lệnh của công tử, không thể không cho cácnàng tham gia nhưng kiểm tra thế nào thì lại là chức trách của lão Mã.Hơn nữa, đề mục cũng không vượt qua những gì có trên bàn, tự thấy cũngkhông có làm gì sai “
“Phải không?” Viên Thiên Dã cười khẽ một tiếng, chỉ nhìn Mã giáo tập mà không nói thêm gì.
Ánh mắt như mũi nhọn là Mã giáo tập không thể không hoảng sợ, có chút mấttự nhiên, khom người cung kính thi lễ “ vừa rồi đã phạm sai, sẽ khôngdám tái phạm, xin công tử thứ tội “
Viên Thiên Dã gật đầu “như thế rất tốt “ Mã giáo tập dù có chút lên mặt nhưng tính cách ngaythẳng, trung thành và tận tâm, loại chuyện như thế này cũng chỉ mới lầnđầu, nếu không đã ảnh hưởng tới một đám lão thuộc hạ rồi.
Mỗi một đám thi sinh thi xong đều bàn luận bài thi của mình tại chỗ, cònchờ đến chỗ khác báo danh. Cho nên thấy Viên Thiên Dã không truy cứu Mãgiáo tập nữa, Thái quản sự liền đem bài thi trình lên.