Vương công quý tộc không cần cho bình dân bá tánh mặt mũi, Uyển Hoa quận chúa nói vậy là đặt cửa hàng điểm tâm của Viên Thiên Dã và Đoan vương phủ ngang nhau, đã đủ nể tình. Tuy biết nàng không có ý tốt nhưng Thẩm Tử Dực ở trên địa bàn của người ta, có thể không đắc tội liền cố hết sức không đắc tội. Hắn khó xử liếc Viên Thiên Dã một cái rồi qua lại, chắp tay cười nói” đa tạ thịnh tình của Uyển Hoa quận chúa, đến lúc đó xin làm phiền đầu bếp của quý phủ”
Nhưng hắn cũng biết cách đối nhân xử thế, cảm tạ Uyển Hoa quận chúa xong lại quay sang cười nói với Viên Thiên Dã” Viên thần y, đến lúc đó xin làm phiền Lâm cô nương đến một chuyến”
Viên Thiên Dã cũng không đồng ý, biểu tình thản nhiên, quay sang hỏi Lâm Tiểu Trúc” ngươi cảm thấy thế nào?”
Lời này không chỉ làm Uyển Hoa quận chúa biến sắc mặt mà sắc mặt Viên Chấp cũng trầm xuống. Đoan vương phủ bọn họ là nể mặt Thẩm Tử Dực nên mới tranh cao thấp với cửa hàng điểm tâm của Viên Thiên Dã, vậy mà hắn lại đi hỏi ý kiến của một hạ nhân.
Viên Thiên Dã ỷ mình y thuật cao minh, trị được bách bệnh liền không biết trời cao đất rộng, không để Đoan vương phủ vào mắt. Thật sự là buồn cười. Nghĩ đến đây, ánh mắt Viên Chấp nhìn Viên Thiên Dã lạnh hơn, lại thêm vài phần khinh thường.
Xem ra vì tỳ nữ mà cho Hà Văn Thanh rớt đài thật không phải có ý sâu xa gì, chẳng qua chỉ là một con mọt sách không rành thế sự.
Ánh mắt Thẩm Tử Dực nhìn Lâm Tiểu Trúc lại sâu hơn một tầng. Theo hắn thấy, Viên Thiên Dã hỏi vậy cũng không phải không nể mặt Đoan vương phủ mà hắn là thật tình muốn hỏi ý kiến nàng, không muốn Lâm Tiểu Trúc không vui. Nếu nàng không vui, hắn có thể cự tuyệt mình nha.
Lâm Tiểu Trúc này là người thế nào?
Lâm Tiểu Trúc biết Viên Thiên Dã không để huynh muội Đoan vương phủ vào mắt, nếu nàng không vui, hắn sẽ không miễn cưỡng. Nhưng Uyển Hoa quận chúa dù đáng ghét thì vẫn phải nể mặt Thẩm Tử Dực. Quan trọng nhất là cửa hàng điểm tâm cần một tiếng vang để khai trương, nếu trong yến hội, nàng thắng đầu bếp của Đoan vương phủ, vậy thì thanh danh của cửa hàng điểm tâm sẽ vang xa, nổi tiếng trong tầng lớp thượng lưu của Bắc Yến.
Nàng mỉm cười, nhẹ nhàng phúc thân đáp lời Thẩm Tử Dực” nguyện ý cống hiến sức lực cho yến hội của Thẩm công tử”
Thẩm Tử Dực thở dài nhẹ nhõm. Cũng may Lâm Tiểu Trúc là người thức thời, nếu không làm cho Uyển Hoa quận chúa tức giận không phải là chuyện đùa, nữ nhân đã điên lên thì không thể nói lý a.
Lâm Tiểu Trúc đã đáp ứng, Viên Thiên Dã cũng không nói thêm. Hắn cũng lười nhìn sắc mặt khó coi của huynh muội Viê Chấp, thấy Lâm Tiểu Trúc không bày điểm tâm ra nữa liền đứng lên nói với Thẩm Tử Dực” Dực công tử, tại hạ còn có việc, cáo từ trước” lại làm như không thấy sắc mặt huynh muội Viên Chấp đen như đít nồi, chắp tay nói” thế tử gia, quận chúa, Tần cô nương, cáo từ”
Tần Thanh Mạn vừa rồi được ăn bánh bơ ngọt rất ngon, đang chờ Lâm Tiểu Trúc đưa thêm thứ khác, lúc này thấy không khí không tốt đành im lặng, chỉ đứng lên, đi theo Thẩm Tử Dực đưa tiễn Viên Thiên Dã.
Uyển Hoa quận chúa làm như không thấy, vẫn ngồi yên không nhúc nhích, Viên Chấp thì lễ độ hơn một chút, tuy không đứng dậy nhưng cũng chắp tay mỉm cười.
Đợi khi Viên Thiên Dã đi xa, Uyển Hoa quận chúa rốt cuộc không nhịn được nữa, tức giận nói” Viên Thiên Dã này đúng là vô pháp vô thiên”
“Tức giận một con mọt sách làm gì? Được rồi, chúng ta cũng đi thôi” Viên Chấp thản nhiên nói, đứng lên cáo từ.
Ra khỏi Thẩm viên, A Sinh mang theo mộc dũng có chứa khối băng và mấy món điểm tâm, tò mò hỏi” Tiểu Trúc cô nương, chúng ta còn mấy món nữa, sao ngươi không lấy ra cho bọn họ thưởng thức?”
Lâm Tiểu Trúc đi sau Viên Thiên Dã, mỉm cười đáp” nếu người ta đã muốn tỷ thí sao có thể để lộ hết thực lực trước mặt nàng chứ? Tục ngữ có câu, biết người biết ta trăm trận trăm thắng. Nếu chúng ta đã không biết gì về đối phương thì cũng không nên để người ta hiểu biết về mình”
Viên Thiên Dã nghe vậy, quay đầu mỉm cười nhìn nàng nói” ngươi không biết gì về đối phương đã dám nhận lời khiêu chiến, cũng quá can đảm nha. Ngươi không sợ thua rồi chúng ta không có chiêu bài để khai trương Ngọc Soạn Trai sao?”
Lâm Tiểu Trúc từng học bạch án với Du giáo tập, cũng từng theo Viên Thiên Dã nếm thử món ăn vặt trên phố, mấy ngày nay hễ rảnh lại đi tìm hiểu bên ngoài. Cho nên đối với điểm tâm của thời đại này, trong lòng đã có tính toán.
Nàng nhún vai đáp” điểm tâm truyền thống, đơn giản chính là bao, giáo, cao, đoàn, cuốn, bánh, tô, điều, đông lạnh, cơm cháo. Dực công tử mở thi hội, chắc sẽ không dùng chén bát để ăn. Vậy thì chỉ có thể là các loại điểm tâm cao, hoàn, cuốn. . . Mà cao loại thì cũng chính là cháo hay bột mì như xích heo gạo du tùng cao, bách quả hoa hồng cao, thiên tầng du cao, phong đường cao đẳng. . . Bánh thì là mấy loại như bánh kem hành du, bánh nướng hoàng kiều, bánh đằng hương rượu. . . Hai vị đầu bếp kia ngoại trừ mấy món này chắc sẽ không có gì khác. Chẳng qua tay nghề bọn họ tốt hơn người khác, nên món ăn làm ra cũng ngon hơn mà thôi. Mấy món đó Du giáo tập cũng từng dạy ta rồi, không tính là gì”
Viên Ngũ Nương và A Sinh nghe vậy, mở to hai mắt nhìn Lâm Tiểu Trúc. Theo bọn họ thấy, Lâm Tiểu Trúc cho dù từng học qua trù nghệ, biết một vài thứ mới mẻ nhưng khẩu khí như vậy cũng quá lớn a.
Bản lĩnh của Lâm Tiểu Trúc thế nào, Viên Thiên Dã đều biết, chỉ riêng mấy món điểm tâm mới lạ nàng làm mấy ngày qua cũng đủ khiến hắn kinh ngạc, cho nên không lấy làm lạ với khẩu khí của nàng. Bước lên xe, hắn còn liếc nhìn Lâm Tiểu Trúc, cười nói” hai vị đầu bếp làm điểm tâm của Đoan vương phủ, ta đã ăn qua không ít đâu”
Lâm Tiểu Trúc mừng rỡ:” vậy thì tốt quá, lát nữa công tử nói nghe một chút đi' . Viên Thiên Dã từ nhỏ đã rất kén ăn cũng là người biết thưởng thức ẩm thực, hơn nữa trí nhớ lại tốt. Chắc chắn sẽ giúp ích được nhiều.
Viên Thiên Dã tà nghễ liếc nàng một cái” không phải ngươi nói trong lòng đã có tính toán sao? nói làm chi nữa?”
“Hắc hắc.” Lâm Tiểu Trúc cười cười” chúng ta vừa phải miệt thị địch nhân nhưng cũng phải coi trọng địch nhân”
Viên Thiên Dã nghe vậy nhíu mày, gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Tiểu Trúc giống như chưa từng biết nàng.
“Công tử, ngài nhìn như vậy sẽ làm người ta hoảng sợ nha” Lâm Tiểu Trúc ra vẻ sợ hãi nhưng trong lòng lại không sợ chút nào.
“Hừ.” Viên Thiên Dã hừ một tiếng, dời ánh mắt đo 'giống như ngươi nói, tay nghề của bọn họ cũng chỉ là mấy loại kia nhưng mà. . .” liếc Lâm Tiểu Trúc một cái lại bổ sung” mọi người đều học nghề từ sư phụ, điểm tâm làm ra đương nhiên không khác biệt lắm. Có thể làm mười loại ngon hơn, vậy đó là ngự trù cấp đại sư, đâu có thể giống ngươi, tròng mắt xoay chuyển một cái là làm ra một loại mới”
“Hiazz” Lâm Tiểu Trúc thở dài một hơi, nhanh chóng lên xe” người ta trời sinh đã thông minh như vậy rồi, ta đâu còn cách nào khác?'
“Ha ha ha. . .” Viên Thiên Dã và Viên Thập nhịn không được cười thành tiếng. Viên Thiên Dã dùng cán quạt gõ nhẹ lên đầu nàng một cái” ngươi khiêm tốn một chút không được sao?”
“Công tử.” Lâm Tiểu Trúc sờ sờ đầu, chu miệng” đánh ta ngu đi thì người bị tổn thấy là ngươi ah”
Tuy nói đã có hiểu biết về tay nghề của đầu bếp Đoan vương phủ, Viên Thiên Dã cũng tỉ mỉ nói lại những món điểm tâm hắn đã ăn nhưng Lâm Tiểu Trúc vì phòng ngựa vạn vô nhất thất mà cùng Lý đầu bếp làm lại các món điểm tâm một lần. Sợ bếp làm bánh ngọt không tiện tay, nàng còn cân nhắc làm một cái bếp lò bằng đất giống như một tòa tháp nhỏ, phía dưới cùng là tầng thông gió, ở giữa dùng để đặt than, tầng trên cùng phía vách đá còn được khảm một cài thiết dũng, bên trên có đóng dấu chồng. Viên Thiên Dã có rất nhiều thủ hạ tài giỏi nên vừa đem bản vẽ và nguyên lý nói ra một lần, Lâm Tiểu Trúc đã có được cái mình muốn.
“Lâm cô nương, ngài nói xem, tiểu điếm của chúng ta có nên khai trương trước rồi mới tính không?' Chu chưởng quầy có chút thiếu kiên nhẫn, chạy tới thương lượng với Lâm Tiểu Trúc” còn nữa, điểm tâm của chúng ta hình như giá hơi cao?”
“Tham gia yến hội xong, hôm sau sẽ khai trương tiệm' Lâm Tiểu Trúc đã tính toán trước” đắt không sao, chỉ sợ không ngon”
Mấy ngày nay, nàng lại sai người thiết kế một ít thiệp tinh xảo, làm giống như thẻ hội viên, dùng cái này để mua hàng trong tiệm sẽ được hưởng ưu đãi, chuẩn bị để phát cho khách nhân trong yến hội. Tuy Uyển Hoa quận chúa có thể sẽ động tay động chân trong trận đấu, nhưng Lâm Tiểu Trúc tin Viên Thiên Dã nhất định sẽ có chuẩn bị để duy trì sự công bằng của cuộc tỷ thí.
Cửa hàng điểm tâm này, nàng đã nhắm tới sự tinh phẩm, giống như là một sản phẩm hàng hiệu ở thời hiện đại. Giá cả khá cao, dù được giảm chín phần trăm thì vẫn cao hơn giá của các cửa hàng khác nhưng để thể hiện thân phận thì chỉ cần đắt tiền, không cần mua đúng sẽ càng làm người ta có hứng thú hơn. Nàng tin, dù là cổ kim thì người có tiền đều sẽ thích khoe khoang.
Rất nhanh đã tới ngày Thẩm Tử Dực mở thi hội, Viên Thiên Dã cùng Lâm Tiểu Trúc mang theo đám người Lý đầu bếp cùng đến Thẩm viên.
Yến hội được Thẩm Tử Dực tổ chức ở nhà thủy tạ ven hồ, khi đám người Viên Thiên Dã đến thì khách nhân cũng đã đến hơn phân nữa. Uyển Hoa quận chúa cùng mười mấy nữ tử ăn mặc hoa lệ ngồi trong nhà thủy tạ nói chuyện phiếm, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng cười vui vẻ.
Dưới tàng cây cổ thụ bên cạnh có mấy hạ nhân đang vội vàng bày dao thớt, bếp lò, có lẽ là đầu bếp do Uyển Hoa quận chúa mang đến.
Viên Thiên Dã và Lâm Tiểu Trúc thi lễ với Thẩm Tử Dực xong cũng mang đám người Lý đầu bếp đến đó, rồi bắt đầu thu xếp.