'' Cục trưởng ''
Người cảnh sát lúc nãy lập tức bước ra phía trước tiếp đón, làm động tác cúi chào với người mà anh ta gọi là cục trưởng kia.
Nhìn bộ dạng gấp gáp của Cục Trưởng Hàng, người cảnh sát đó lập tức hỏi.
''Cục trưởng, không biết giờ này ngài lại đích thân đến đây là có việc gì cần căng dặn ''
Cục trưởng Hàng không đối hoài gì đến những lời người cảnh sát đó nói, chỉ thấy ông ta không ngừng đảo mắt như đang muốn tìm kiếm ai đó.
''Cục trưởng ,chẳng lẽ ngài đến đây vì vụ án của nhà họ Cung?''
Người cảnh sát đó tưởng như đã hiểu ra, trong sự hiểu biết của anh ta thì cục trưởng Hàng đến đây chắc chắn chính là vì Cung Hãng.
''Đúng là vậy, còn không mau tránh đường''
Cục trưởng Hàng nhìn thấy người cảnh sát đó cứ lảng vảng ở ngay trước mặt,ông ta nào đâu có thời gian để tâm tới anh ta.
''Bọn họ, bọn họ......''
Từ xa Cục Trưởng Hàng dường như cũng đã nhìn thấy người mình cần tìm, lại nhìn thấy người đó vậy mà đang bị bao vây bởi mấy tên cảnh sát có mắt như mù kia . Mặt ông ta lập tức biến sắc, lắp ba lắp bắp nói cũng không ra lời.
Ông ta cũng cảm thấy xem như mình vẫn còn có chút may mắn, nếu như chậm trễ e rằng thật sự sẽ bị đám cấp dưới của mình hại đến thê thảm.
'' Cục Trưởng, bọn họ chính là nghi phạm đã bắt cóc cháu gái nhà họ Cung.Cũng may chúng tôi đã lao tâm tốn sức không ít mới bắt được họ đem về đây ''
Người cảnh sát đó cứ nghĩ Cục Trưởng Hàng thật sự là vì Cung Hãng mới tới đây. Nhìn thấy ông ta đang căng thẳng mà chỉ tay về hướng đó, phản ứng thái quá đến kỳ lạ này, chắc chắn là quá hưng phấn. Anh ta liền bắt đầu dùng tuyệt chiêu không ngừng kể lễ,tân bốc bản thân.Sau đó còn hạ thấp giọng lại, nói nhỏ thêm mấy câu .
''Cục trưởng, ngài biết không hai người bọn họ mặc dù rất cứng đầu, nhưng tôi đã dùng chút tuyệt chiêu nho nhỏ để ép họ phải nhận tội cho bằng được.
Chỉ cần họ chịu ký vào tờ giấy nhận tội kia,vậy thì đối với nhà họ Cung ,chúng ta thật sự đã lập được công lớn .Nếu chúng ta đã có công cứu được huyết thống của nhà họ Cung, ngài nghĩ thử xem phần thưởng họ sẽ cho chúng ta là bao nhiêu. Thật sự chỉ nghĩ thôi tôi cũng cảm thấy phải đến mõi cả tay đó thưa ngài.
Chỉ cần nhà họ Cung nói một câu,tôi nghĩ năm nay Cục Cảnh sát của chúng ta chắc chắn lại được Tổng thống khen thưởng, Cục Trưởng lại có thể tăng thêm một bậc quân hàm, mà chúng tôi vì vậy cũng có thể nở mặt nở mày , ngài thấy có đúng không ?'' Người cảnh sát kia trình độ xu nịnh đúng là đã ở mức thượng thừa, mà cái miệng dảo hoặc của anh ta thật sự làm người khác ghê tởm. Anh ta vậy mà còn không quên nụ cười thương hiệu hề...hề của mình,một cách vô cùng đắc ý.
'' Câm cái miệng cậu lại cho tôi, lời này tốt nhất cậu không được nói lung tung.
Thật sự là bị sự ngu ngốc của cậu hại chết tôi rồi....ha.z.z.z''
Cục trưởng Hàng lập tức quát vào mặt tên cảnh sát kia , sợ rằng những lời này sẽ để người nào đó nghe thấy.
Người cảnh sát kia bị chửi vào mặt như vậy thì thật sự nghi ngờ, Cục Trưởng Hàng hôm nay không phải là Cục Trưởng Hàng mà anh quen biết.Trước giờ chẳng phải chỉ cần anh ta nói đến tiền thì mặt của Cục Trưởng Hàng lập tức sáng lên như bóng điện.Còn nhiệt tình bày mưu tính kế để chỉ dạy cho những người cấp dưới như là anh ta biết đường mà xử lý sao cho thật tốt . Nhất là những trường hợp đụng đến những người có địa vị và quyền lực, thì nhất định phải lấy lòng, phải a dua này nọ mà nghe theo họ .Anh ta chỉ là đang làm theo những gì mà Cục Trưởng Hàng dạy bảo, vậy thì tại sao hôm nay Cục Trưởng Hàng lại tỏ ra không vui như vậy,anh ta chưa hiểu rõ nên cả gan muốn hỏi.
'' Cục Trưởng.... nhưng mà..''
'' Nếu cậu mà không ngậm cái miệng của mình lại, thì ngày mai không cần đến đây nữa đâu.
Mau cút cho tôi ''
Lần này Cục Trưởng Hàng thật sự là nổi giận rồi, người cảnh sát kia chẳng phải ngày thường rất thông minh, hôm nay tại sao lại có mắt như mù.Lại còn đứng ở đó nói những lời khiến ông ta thật sự là sắp đánh mất luôn cả hình tượng của một Cục Trưởng.
Lần này người cảnh sát kia mặc dù rất không phục, nhưng mà cũng không dám mở miệng nói thêm nửa lời ,lập tức tránh xa Cục Trưởng Hàng ra, nhường đường để ông ta đi qua .
Tất cả mọi người đều nghĩ rằng Cục Trưởng Hàng thật sự sẽ qua đó để chào hỏi Cung Hãng. Nhưng không ngờ rằng ông ta vậy mà đi lướt qua Cung Hãng và Liên Hoa như không hề quen biết.Đi đến trước mặt Mộ Trác Khải, trước sự ngạc nhiên của tất cả mọi người đã lớn tiếng ra lệnh, quát thẳng vào những người cảnh sát vẫn còn đang đứng ở tư thế muốn bắt người.
''Các cậu muốn làm gì ?
Không nghe tôi nói hả gì?
Mau biến hết cho tôi ''
Mấy người cảnh sát kia nhìn thấy Cục Trưởng Hàng có thái độ như vậy thì đều thu tư thế của mình lại, lập tức cũng nhanh chóng đã đi khỏi chỗ đó.
''Thiếu gia,anh không sao chứ ?''
Cục trưởng Hàng liền thay đổi đến 360 độ, không còn dáng vẻ hung hăng, lớn tiếng như lúc nãy nữa.Mà trở nên nhỏ nhẹ, nói năng một cách kính cẩn đến khó tin.
Tình huống này là gì?
Ngay cả Cung Hãng, Liên Hoa và Liêu Thanh Dạ đều không hề ngờ đến, lập tức cùng đưa mắt nhìn Mộ Trác Khải đang ngồi yên ở đó, người đàn ông này rốt cuộc là ai? Tại sao ngay cả Cục Trưởng của Hạ Thành cũng phải khiêm nhường trước anh ta như vậy ?
''Cục trưởng Hàng,xem ra ông đến cũng rất kịp lúc ''
Mộ Trác Khải liếc nhìn người ở trước mặt mình, là một người đàn ông khoảng tầm hơn 50 tuổi.Dáng người béo ú, chiếc bụng to phệ, cùng ngũ quan thừa chất đến chẳng thể đánh giá một cách chính xác , xem ra cục cảnh sát Hạ Thành thật sự là có vấn đề từ bên trong trước.
''Vâng thưa thiếu gia, đã để cho thiếu gia thiệt thòi không ít rồi ''
Cục trưởng Hàng cũng xem như là người đã sống lâu năm.Có những chuyện ông vừa nhìn liền biết, Mộ Trác Khải đây là không muốn cho người khác biết được thân phận của mình, vì vậy cấp dưới của ông ta mới cả gan làm như vậy.
Nếu như Mộ Trác Khải đã muốn giấu, vậy thì ông ta không dại gì mà phơi bày thân phận thật của anh ra.
'' Cục Trưởng , nếu ông đã đến đây vậy thì tốt nhất vẫn nên đích thân xử lý việc ở đây đi.
Còn cấp dưới của ông...vấn đề này,ông muốn tự mình xử lý hay là để tôi giúp ông ''
Ý tứ trong lời Mộ Trác Khải đã rất rõ ràng, chính là muốn Cục trưởng Hàng đích thân tự mình xử lý mấy người mang cái mác cảnh sát ra để dọa người.Nếu như ông ta vẫn chần chừ không quyết, vậy thì anh cũng rất sẵn lòng để giúp ông ta tiễn hết những loại người chỉ biết làm ảnh hưởng đến những người cảnh sát chân chính.