Kỉ Minh vén rèm tiến vào trong trướng Thiển Uyên, thấy hắn đang viết cái gì, ghé sát vào nhìn, vừa là chữ vừa là tranh, không biết là cái gì nữa.
“Viễn, không, Diêu đại nhân, đây là gì vậy?”
“Là bản vẽ, ngươi gọi người ấn theo bản vẽ này chế tạo mấy thứ trong đây, vật liệu dài ngắn quy cách ta đã viết ra hết rồi, nếu có gì không rõ bảo công tượng trực tiếp đến hỏi ta.”
“Vâng.” Kỉ Minh tiếp nhận bản vẽ nhìn kỹ, “Mấy cái này dùng để làm gì?”
“Cần dùng để khảo thí tuyển người.”
“Tuyển người? Là tuyển một trăm người ngài muốn sao? Viễn, Diêu đại nhân, ta đang muốn hỏi ngài, vì sao chỉ cần một trăm người? Bắc Lương Vương trong tay có mười lăm vạn nhân mã lận!”
“Binh quý tinh, bất tại đa.”*
* Binh coi trọng tinh nhuệ, không cần số lượng
“Hay cho câu ‘Binh quý tinh, bất tại đa’!” Một người vỗ tay cười xốc rèm lên, người đến là Mục Thừa Anh.
“Diêu đô úy thật sự chưa bao giờ tòng quân sao? Vậy khẳng định đã học qua binh pháp.” Mục Thừa Anh cũng không khách khí, tự mình tìm cái ghế ngồi xuống, cầm lấy bản vẽ Thiển Uyên họa.
Thiển Uyên cũng không ngẩng đầu, tiếp tục vẽ vẽ họa họa: “Mục tướng quân chế nhạo. Không biết tướng quân là vì chuyện tuyển người mà đến.”
“Đúng vậy, người ngươi muốn ta tuyển đến, tuổi trong khoảng từ mười tám đến ba mươi lăm, có cha mẹ thê nhi không cần, tứ chi tai mắt có chỗ thiếu hụt không cần, thân cao quá hoặc thấp quá không cần, nhát gan sợ phiền phức không cần, không biết chữ không cần, nếu có chút khả năng đặc biệt thì tốt, ngoài những điều kiện trên nếu như thỏa đáng có thể nới rộng, sàng lọc như vậy, chỉ còn lại không đến một ngàn người.”
“Tốt, mười tuyển một, cũng không phải dễ dàng.”
“Không biết Diêu đô úy muốn chọn kỹ lựa khéo một trăm người này dùng để làm gì?”
“Đặc chủng binh.”
“Đặc chủng binh?”
“Đúng, chính là đặc chủng binh.”
“Hiểu như thể nào?”
“Cái gọi là đặc chủng binh, đương nhiên là có khác biệt với binh lính bình thường, bọn họ không chỉ có thân thể tâm lí tố chất xuất chúng, còn có kỹ năng đặc biệt, tác dụng lớn nhất của đặc chủng binh chính là chấp hành nhiệm vụ đặc biệt.”
Tổ chức thành lập đặc chủng binh là kết quả Thiển Uyên sau một lúc suy xét: hắn khẳng định là không am hiểu lãnh đạo đại đội nhân mã tác chiến, tuy rằng trò chơi chiến tranh hắn chơi rất thuận buồm xuôi gió, nhưng tác chiến thực tế khẳng định bản thân không làm được, duy nhất có thể làm được, một là tổ chức thành lập một đội đặc chủng binh tố chất cao, hai là phát triển hỏa khí. Con đường thứ hai tuy rằng đơn giản hơn nhiều, nhưng hắn không phải đến vạn bất đắc dĩ cũng không muốn làm như vậy. Hắn tính toán khác biệt thời không này, nếu như nghiên cứu ra hỏa khí sẽ tạo ra biến hóa rất nhiều cho thời đại, hắn không rõ lắm, nói không chừng sẽ tạo thành đại nạn, còn nữa, hắn dù sao cũng không thích sát sinh.
Mục Thừa Anh tựa hồ đối ý tưởng của hắn cảm thấy thực hứng thú, cùng Thiển Uyên hàn huyên nửa ngày, từng điều từng điều hỏi Thiển Uyên dụng cụ phải sử dụng ra sao, càng nói càng hưng phấn, cuối cùng thẳng lôi kéo Thiển Uyên chạy đến nơi chế tạo thủ công vũ khí của doanh trại tự mình quan sát quá trình chế tạo.
Sàng lọc chính thức ba ngày sau bắt đầu, Thiển Uyên dựa theo kiểu dáng trong trí nhớ, thiết kế ra thiết bị hiện đại huấn luyện bộ đội, dựng một cái sân huấn luyện cỡ nhỏ, bên sân đặt một cái tương tự đồng hồ cát, có thể trong thời gian toàn bộ hạt cát chảy xuống dưới hoàn thành tất cả hạng mục thì thông qua, mỗi người có hai cơ hội. Ngay từ đầu liên tục mười người, không một ai thông qua, các binh sĩ bắt đầu nhỏ giọng cùng oán giận, Thiển Uyên tiến lên phía trước: chư vị binh sĩ có ý kiến gì?
Lập tức có người lớn mật nói: “Đô úy, muốn nội trong thời gian ngắn như vậy hoàn thành, căn bản là không có khả năng.”
Thiển Uyên cũng không giận, buột tóc lại đi qua: “Một khi đã như vậy, tại hạ cũng đến thử một lần, vì mục đích công bằng, ta sẽ không sử dụng khinh công, mọi người có thể lại gần một chút, cẩn thận quan sát.”
Đồng hồ cát bắt đầu tính giờ, Thiển Uyên co chân xuất phát, lướt qua chướng ngại, leo lên thang dây, đi qua cầu cầu khỉ, động tác liên tiếp dễ dàng ăn khớp, đến được điểm kết thúc, đồng hồ cát còn dư một phần năm. Thiển Uyên vỗ vỗ cát bụi trên y phục, quay đầu, toàn sân yên lặng. Bạn đang
âXong, chÆ° vá» còn ý kiến gì nữa không?â
â . . . . . â
âTá»t, váºy tiếp tục Äi.â
âRõ!â
Thiá»n Uyên kỳ tháºt là có tâm láºp uy, ngÆ°á»i thÆ°á»ng hay phục tùng cÆ°á»ng giả, hắn muá»n chá» huy những ngÆ°á»i nà y, trá» thà nh ngÆ°á»i bá»n há» tuyá»t Äá»i phục tùng, chá» dá»±a và o chức quan là không thá». Mục Thừa Anh cùng Ká» Minh Äá»u Äang Äánh giá Thiá»n Uyên, má»i ngÆ°á»i có tâm tÆ° của riêng mình. Ká» Minh trong ánh mắt tán thÆ°á»ng khâm phục còn dẫn theo chua xót, cho dù có tiếp tục ngá»c tiếp tục trì Äá»n, y cÅ©ng biết mình chÃnh là yêu Thiá»n Uyên, hÆ¡n nữa phát hiá»n Äã quá trá»
, Äã không thá» tá»± kiá»m chế, Äà nh phải cá» gắng áp chế, gần Äây cùng Thiá»n Uyên sá»m chiá»u chung sá»ng, y cÅ©ng cùng hắn á»m Äi không Ãt. Mục Thừa Anh cÅ©ng sá»ng sá»t kinh há» cá»ng thêm và i phần hÆ°ng phấn, Äó là má»t loại hÆ°ng phấn của kỳ phùng Äá»ch thủ, sau Äó hắn ÄÆ°a ra má»t quyết Äá»nh: âDiêu Äô úy, tại hạ cÅ©ng muá»n gia nháºp và o Äại Äá»i Äặc chủng của ngà i, có thá» không?â
Thiá»n Uyên ngây ngÆ°á»i má»t lúc, hiá»u rõ cÆ°á»i rá» lên: âÄặc chủng binh tuyá»n chá»n ngÆ°á»i bất luáºn quân hà m chức quan, chá» cần phù hợp Äiá»u kiá»n Äá»u có thá» tham gia.â
Mục Thừa Anh cÆ°á»i nói: âThừa Anh trên không phụ mẫu dÆ°á»i không thê nhi, nhi láºp chi*, thân cÆ°á»ng thá» kiá»n, (chảy má» hôi, giá»ng quảng cáo tìm bạn trÄm nÄm quá ==) hiá»n tại muá»n Äến lÄ©nh giáo thá» khảo thà của Diêu Äô úy!â Nói xong chân dà i rảo bÆ°á»c hÆ°á»ng sân huấn luyá»n Äi qua.
* Tuá»i lứa 30
Thiá»n Uyên bất Äắc dÄ© cÆ°á»i cÆ°á»i, hắn muá»n tham gia thì tham gia Äi, Äến lúc Äó huấn luyá»n cÅ©ng Äừng kêu khá».
Mục Thừa Anh quả nhiên dá»
dà ng thông qua khảo thÃ, thá»i gian còn so vá»i Thiá»n Uyên ngắn má»t chút, Ká» Minh không biết bá» cái gì kÃch thÃch, cÅ©ng chạy Äến tham gia, ÄÆ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng thông qua.
âCác huynh Äá», chúc mừng, từ hôm nay trá» Äi má»i ngÆ°á»i chÃnh là thà nh viên của Äại Äá»i Äặc chủng!â Thiá»n Uyên nhìn má»t trÄm linh ba binh sÄ© Æ°u tú Äứng chá»nh tá» trong sân, trong lá»ng ngá»±c bá»ng nhiên ná»i dáºy hÄng hái, âCó thá» Äược tuyá»n chá»n, chứng tá» má»i ngÆ°á»i Äá»u là binh sÄ© Æ°u tú nhất, mà Äiá»u quan trá»ng nhất của má»t binh sÄ© Æ°u tú chÃnh là phục tùng! Phà m là gia nháºp Äại Äá»i Äặc chủng của ta, hết thảy hà nh Äá»ng Äá»u nghe theo ta chá» huy, nếu nhÆ° là m trái, xá» trà theo quân pháp!â Lại quay Äầu nhá» giá»ng Äá»i Mục Thừa Anh nói, âMục tÆ°á»ng quân, ngÆ°Æ¡i hiá»n tại muá»n rút lui vẫn còn ká»p.â Mục Thừa Anh lại cÆ°á»i cÆ°á»i nói: âMong rằng Diêu Äô úy lÆ°u cho ta má»t chá» trong Äá»i, khi Thừa Anh chấp hà nh nhiá»m vụ của Äại Äá»i Äặc chủng chÃnh là thuá»c hạ của ngÆ°Æ¡i, bình thÆ°á»ng ta vẫn là thượng cấp của ngÆ°Æ¡i, nhÆ° thế nà o?â Thiá»n Uyên lÆ°á»i cùng hắn so Äo, Äá»ng ý.
Trong XÃch Thà nh Nam LÄng VÆ°Æ¡ng phủ, sau khi Lâm Thiên Tuyá»t nháºn Äược máºt báo cà ng xem cà ng cao hứng: âKhông há» là tôn tá» của Lâm Thiên Tuyá»t ta, quả nhiên là trì trung chi váºt*!â
* NgÆ°á»i tà i giá»i hiếm có
Thiá»n Uyên cháºm rãi nhá» há»i tÆ°á»ng kiến thức quản lý quân Äá»i hiá»n Äại mà mình biết, má»t bên kết hợp hiá»n trạng của thá»i Äại nà y cùng má»t chút cải tiến mà mình tÆ°á»ng tượng ra, viết má»t cuá»n «PhÆ°Æ¡ng pháp quản lý và huấn luyá»n Äại Äá»i Äặc chủng» sau khi tháºn trá»ng cân nhắc châm chÆ°á»c liá»n gá»i ngÆ°á»i Äem quy chế thÆ°á»ng phạt trong Äó chép lại má»t bản chuyá»n qua cho Mục Thừa Anh, dá»± Äá»nh nếu nhÆ° hắn Äá»ng ý, liá»n láºp tức ban hà nh xuá»ng. Chá» chá»c lát sau Mục Thừa Anh thế nhÆ°ng tá»± mình chạy qua.
âDiêu Äô úy, «Quy chế thÆ°á»ng phạt» nà y của ngà i tháºt sá»± rất tuyá»t! Ta nghÄ© Äem nó áp dụng cho toà n quân, có thá» chứ?â
âChuyá»n nà y, Mục tÆ°á»ng quân nếu cảm thấy không tá»i thì dùng Äi, thuá»c hạ không có ý kiến.â NgÆ°á»i nà y tháºt Äúng là tên võ si, ná»a Äêm kÃch Äá»ng Äến nhÆ° váºy, già y cÅ©ng chÆ°a mang xong liá»n vá»t và o trong trÆ°á»ng của hắn. Chuyá»n nà y mà truyá»n Äến tai binh sÄ© cÅ©ng tháºt là , kêu bá»n há» chuyá»n cho tÆ°á»ng quân, cÅ©ng không nói nhất Äá»nh phải chuyá»n ngay láºp tức, khiến hắn Äã hÆ¡n ná»a Äêm tóc tai bù xù y phục không chá»nh bá» ngÆ°á»i nà y Äá»ng dạng không chá»nh mạnh mẽ lôi kéo thảo luáºn tâm Äắc trá» quân.
Ká» Minh và o giữa trÆ°a ngà y hôm sau má»i biết Äược Mục Thừa Anh tại trong trÆ°á»ng của Thiá»n Uyên nán lại má»t Äêm. Y biết Thiá»n Uyên gần Äây Äá»u thức Äêm viết cái gì Äó, cho nên sáng sá»m Thiá»n Uyên không rá»i giÆ°á»ng y cÅ©ng không cho phép binh sÄ© gá»i hắn, muá»n cho hắn ngủ thêm chá»c lát, Äến giữa trÆ°a y Äến gá»i Thiá»n Uyên rá»i giÆ°á»ng, thuáºn tiá»n ÄÆ°a cÆ¡m Äến cho hắn, vừa và o cá»a liá»n phát hiá»n Mục Thừa Anh cùng Thiá»n Uyên y sam há»n Äá»n chá»ng chân chéo Äùi loạn thất bát tao ngủ cùng nhau, trên tay vừa trượt, âXoảng â â toà n bá» Äá» Än rÆ¡i trên mặt Äất, hai ngÆ°á»i trên giÆ°á»ng Äá»ng thá»i cả kinh báºt dáºy.
Không khà lúc Äó có thá» dùng xấu há», phi thÆ°á»ng xấu há» hoặc là dá» thÆ°á»ng xấu há» Äá» hình dung. Cuá»i cùng vẫn là Mục Thừa Anh cÆ°á»i cÆ°á»i giải thÃch mình vì sao á» trong Äây, má»t mặt nhanh chóng từ trên giÆ°á»ng Thiá»n Uyên leo xuá»ng, Ká» Minh Äứng tại chá» vẻ mặt má» má»t chá» bình tÄ©nh nhìn hai ngÆ°á»i bá»n há», Thiá»n Uyên thấy bá» dạng kia của y trong lòng bá»±c bá»i, Äoán rằng Mục Thừa Anh nhất Äá»nh cÅ©ng nhìn ra Ká» Minh Äá»i hắn không bình thÆ°á»ng, buá»n bá»±c nói má»t câu, âTa không Äói bụng, còn muá»n ngủ thêm má»t lát!â Nằm xuá»ng trùm kÃn chÄn. Gia Minh cùng Diêu Äã hao hết toà n bá» tình yêu của hắn, hiá»n tại hắn tâm lá»±c quá má»t má»i, không có thá»i gian cÅ©ng vô tâm Äi quản ngÆ°á»i khác nghÄ© gì. Thiá»n Uyên chui trong chÄn phủ kÃn muá»n ngủ, Mục Thừa Anh cùng Ká» Minh Äi khi nà o cÅ©ng không biết.
(Huhu T_T, sao thấy tá»i Minh ca quá Äi, tháºt sá»± là Äáng thÆ°Æ¡ng má», oa oa . . . coi xong thấy Minh ca là tá»i nhất, ÄÆ¡n phÆ°Æ¡ng a ÄÆ¡n phÆ°Æ¡ng >â< lúc nà o cÅ©ng nhÆ° tiá»u tức phụ *tá»± ká»·*)