↝ Editor: Heo Hư Hỏng ↜────
Nhưng Dao Quang nào ngờ, giờ phút này Mặc Quyết vẫn đang cố gắng khắc chế dục vọng của mình.
Loài yêu thú như giao long nếu muốn phóng thích hết tất cả dục vọng thì chỉ có một cách duy nhất, đó chính là dùng hình thú làm tình. Lúc đó Mặc Quyết sẽ phải hiện nguyên hình, dùng hai căn côn thịt đồng thời di chuyển bên trong tiểu huyệt mới có thể giảm bớt dục vọng.
Nhưng nhìn thấy bé đĩ dâm bị thao cả người mềm nhũn, Mặc Quyết vẫn không nỡ. Nếu không hắn đã trực tiếp biến về nguyên hình, dùng hai căn côn thịt lớn thao nát tiểu huyệt của nàng!
Tuy Mặc Quyết chưa hoàn toàn thoả mãn dục vọng, nhưng hắn vẫn thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Trên người hắn bị mồ hôi thấm ướt, tóc bạc trên trán cũng ướt đẫm.
Cự vật cũng không vội rút ra khỏi huyệt nhỏ mà chậm rãi thọc vào rút ra, hưởng thụ sự co rút khi nàng lên cao trào.
Chờ đến khi Mặc Quyết thoả mãn, hắn mới lưu luyến rút gậy thịt ra khỏi tiểu huyệt của nàng.
"Sư muội, muội đang làm gì vậy? Mau ra tay đi chứ!"
Giọng nói của Hàn Thanh truyền đến từ phía dưới đài.
Nghe thấy Hàn Thanh nói, lúc này Dao Quang mới phát hiện bản thân vẫn luôn đứng bất động một chỗ nãy giờ.
Đại não Dao Quang thoáng chốc choáng váng, giữa hai chân lại truyền đến cảm giác ướt nóng tê dại. Hơn nữa huyệt nhỏ lại nhão nhão dính dính, dường như có gì đó đang chảy ra.
Tiểu huyệt vẫn đang không ngừng mấp máy, hấp thu toàn bộ long tinh.
"Dao Quang cô nương, không ra tay là do khinh thường tại hạ hay sao?"
Mặc Quyết nhìn nàng bằng ánh mắt cực nóng.
Trong đầu Dao Quang trống rỗng, lúc nãy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
"Ta đây lập tức ra tay."
Nàng vận linh lực trong cơ thể, nhưng lúc này, Dao Quang đột nhiên phát hiện linh lực của nàng đã đột phá Kim Đan kỳ!
Tại sao lại như vậy?
Nàng chẳng qua chỉ mới thất thần có một chút, linh lực trong cơ thể lại tăng lên nhiều như vậy? Chẳng lẽ linh dược mà sáng nay sư huynh đưa cho nàng kỳ thật chính là linh dược đại bổ?
Dao Quang nào biết rằng, mặc dù Mặc Quyệt ra vào trong tiểu huyệt của nàng, khiến tử cung nàng vừa đau lại vừa tê, nhưng đồng thời song tu như thế cũng khiến thân thể nàng có được linh lực cường đại.
Đạo lữ song tu có thể tạo ra linh lực dư thừa, linh lực của cả hai cũng tăng trưởng càng lúc càng nhanh. Đối với Mặc Quyết, chút linh lực này không đáng để hắn đặt vào mắt, nhưng đối với Dao Quang mà nói, quả thực đây chính là đại dương mênh mông!
Cho dù chỉ lấy ra một phần vạn thôi cũng đủ để linh lực của nàng đột phá trong nháy mắt!
Hơn nữa lần này không phải là giao hợp bình thường, mà là thần hồn thần giao! Linh lực trực tiếp tăng lên gấp đôi!
Chỉ là Mặc Quyết đã động chút tay chân vào thức hải của Dao Quang, huỷ diệt ký ức về những chuyện xảy ra bên trong thức hải, khiến Dao Quang không biết bản thân vừa rồi đã làm gì với Mặc Quyết.
Dao Quang truyền linh lực vào trong thân kiếm, sau đó tấn công Mặc Quyết.
Trong lòng mọi người đều nôn nóng, muốn xem thử đệ tử của Tử Vân Các và hắc mã xuất hiện ngày hôm qua ai lợi hại hơn ai.
Đặc biệt là các đệ tử của Tử Vân Các, bọn họ ai cũng đều lo lắng. Dao Quang chỉ là một để tử Trúc Cơ kỳ, làm sao có thể thắng được cao thủ bậc này?
Trong mắt Đường Cầm sư tỷ đứng ở sau cùng xẹt qua một chút tàn nhẫn. Nàng ta đang chờ Dao Quang xảy ra chuyện, tốt nhất là bị cao thủ kia đập nát linh cốt, biến thành phế nhân, như vậy sư huynh sẽ không để ý đến Dao Quang nữa.
Tử Vân Các có môn quy, ai cũng không thể động dục niệm, nhưng lại không hề có quy định không được thủ dâm.
Nàng từng rình coi đại sư huynh tắm, lúc đấy sư huynh một tay cầm dương vật, trong miệng kêu tên Dao Quang.
Thứ mà nàng không thể chiếm được, Dao Quang dựa vào cái gì mà có được?
Đại sư huynh đã nhiều lần tẩu hỏa nhập ma vì Dao Quang! Hắn vẫn luôn đè nén dục niệm trong lòng, nếu tính sai một bước sẽ bị tâm ma cắn nuốt.
Đường Cầm nhìn Dao Quang bằng ánh mắt ghen ghét, chỉ cần Dao Quang chết đi, tâm ma của sư huynh sẽ không bao giờ xuất hiện nữa.
Giây tiếp theo, tất cả mọi người đều khiếp sợ đến há miệng.
Chỉ thấy kiếm của Dao Quang đâm xuyên bả vai Mặc Quyết, hắn không hề né tránh, thậm chí còn không mở ra trận pháp phòng ngự.
Điều này khiến kiếm của Dao Quang trực tiếp đâm thủng bờ vai hắn, khoé miệng hắn cũng chảy ra máu tươi.
Khi Dao Quang rút kiếm ra khỏi bả vai của hắn, miệng vết thương trên vai lập tức trào ra vô số máu tươi, khiến áo choàng màu đen của hắn ướt đẫm.
Máu tươi dính trên áo choàng không ngừng nhỏ giọt, cuối cùng mặt đất dưới chân hắn đều bị máu tươi nhuộm thành màu đỏ chói mắt.
"Tại hạ đã thua. Kiếm pháp của Dao Quang cô nương thật sự lợi hại, tại hạ căn bản không thể phản ứng kịp. Tại hạ thua tâm phục khẩu phục."
Mặc Quyết ôm quyền, nhẹ giọng nói, chỉ thấy nắm tay hắn cũng đã nhuộm một màu đỏ tươi.
Dao Quang không ngờ Mặc Quyết ngay cả trận pháp phòng ngự cũng không thèm làm.
Thực lực của các cao thủ ở tu tiên giới đều được chứng minh tại đây, kiếm pháp bình thường căn bản không thể thắng được. Vậy nên nàng mới vận hết linh lực, nàng cho rằng bản thân không thể thắng được Mặc Quyết.
Nào ngờ lại khiến hắn bị thương nặng như vậy.
Trong mắt Dao Quang tràn đầy áy náy, vội vàng đi qua muốn đỡ Mặc Quyết.
Nhưng tay nàng còn chưa đụng tới, đã nghe thấy tiếng ho khan của chưởng giáo Thiên Tôn.
Dao Quang chỉ có thể thu tay, lo lắng hỏi: "Ngươi có sao không?"
Mặc Quyết biết Dao Quang lo lắng, khoé miệng hắn hơi cong lên một chút, "Cô nương yên tâm, tại hạ không chết được, cùng lắm tu vi chỉ lùi lại ba bậc mà thôi."
Dao Quang nghe vậy, trong lòng cảm thấy lo lắng và áy náy. Nàng không nghĩ tới một kiếm này của nàng lại trực tiếp lấy đi ba bậc tu vi của người ta.
Liễu hộ pháp đứng dưới đài nghe xong, chỉ biết tán thưởng da mặt ma tôn đại nhân!
Da mặt ngài cũng dày quá đi!
Ngài nghe thử xem ngài đang nói tiếng người hay sao?
Một kiếm này của phu nhân ngay cả vảy của ngài cũng không thể chọc thủng, máu trên người ngài đều là do ngài tự mình làm, ngài đúng là không biết xấu hổ mà lừa gạt tiểu cô nương người ta.
Trong lòng Liễu hộ pháp đang âm thầm chửi rủa Mặc Quyết da mặt dày, nhưng vào lúc này, ánh mắt lạnh lẽo của Mặc Quyết lại phóng tới trên người hắn.
"Khụ khụ, cô nương đừng lo lắng. Tuy Trường Kiếm Môn chúng ta không có nhiều linh dược cho lắm, nhưng cho dù đào sạch tất cả linh dược mà Trường Kiếm Môn có được ta cũng sẽ cứu lấy sư huynh."
Liễu hộ pháp lập tức bay lên đài đỡ Mặc Quyết, phối hợp với hắn kẻ xướng người hoạ.
Quả nhiên, sau khi nghe Liễu hộ pháp nói, trong mắt Dao Quang tràn ngập lo lắng.
Mặc Quyết bị nàng đâm đổ máu, hơn nữa Trường Kiếm Môn lại là một môn phái nhỏ, căn bản không có nhiều linh dược như vậy.
Chỉ sợ một kiếm này của nàng, trực tiếp lấy đi tất cả linh dược mà Trường Kiếm Môn có được.
Buổi tối.
Nằm ở trong phòng, Dao Quang vẫn luôn lăn qua lăn lại không ngủ được. Không phải do tiểu huyệt hư không, mà là do trong lòng nàng cảm thấy áy náy.
Cuối cùng, nàng vẫn đeo mạng che mặt đi tới trước cửa phòng Mặc Quyết. Hôm nay, khi thấy Liễu hộ pháp đưa Mặc Quyết trở về, Dao Quang mới biết Mặc Quyết ở sát vách phòng nàng.
"Mặc Cửu công tử, ta có thể tiến vào không?"
Dao Quang ở bên ngoài gõ cửa.
Nghe thấy giọng nàng, khoé miệng Mặc Quyết hơi cong lên.
Hắn biết bé đĩ dâm bình thường nhìn có vẻ bạc tình, nhưng trên thực tế nàng lại thiện lương hơn bất kì ai.
"Vào đi."
Nghe Mặc Quyết cho phép, lúc này Dao Quang mới đẩy cửa tiến vào.
Nhưng khi nhìn thấy hình ảnh trong phòng, mặt Dao Quang nháy mắt nóng bừng.