Bị Boss Theo Đuổi Sẽ Có Cảm Giác Gì

Chương 23: Dự cảm không tốt



Lục Tiểu Mã cảm giác ngày hôm nay rất không thích hợp, luôn cảm thấy sẽ có việc gì đó khó lường xảy ra. Chưa nói đến việc buổi sáng lúc dời giường thiếu chút nữa ngã phịch xuống đất, vào nhà vệ sinh đánh răng thiếu chút nữa đụng vào cửa kính, đi trên cầu thang dẫm lên bậc thang suýt nữa lăn xuống dưới, ngay cả sữa mình mua hôm qua ăn sáng cũng bị quá hạn, quá mức! kì! quái! rồi!

Không sai, đối với một kẻ tham ăn mà nói, đi đường sảy chân, đụng vào cửa linh tinh cũng không tính là chuyện gì quan trọng lắm, trong đầu vị trí xếp hạng nhất vẫn là việc liên quan đến chuyện ăn uống. Trên thế giới còn có việc nào vui vẻ hơn là mở tủ lạnh ra uống sữa mà ngày hôm qua mình tâm tâm niệm niệm? Nhất định là không có rồi! Cho nên Lục tham ăn rất không vui, hậu quả rất nghiêm trọng! Chết tiệt cửa hàng độc ác kia, dám bán sữa quá hạn sử dụng, lão tử nguyền rủa ngươi ăn mì không có gói gia vị!

Tuy rằng rất muốn uống cạn sữa quá hạn, nhưng nghĩ tới bọn gà rừng ở cửa hàng ven đường không chừng lại bỏ thêm mấy thứ phụ gia đặc thù vào, nhắm mắt lại nhẫn nhịn nỗi tiếc hận, hai ngón tay nhón lấy rìa hộp sữa, ném vào thùng rác, tâm tình vô cùng bi thống, phảng phất có cảm giác như đang chảy máu!

Cho nên Lục Tiểu Mã không được ăn no rất không sảng khoái! Cha nó chứ, sao lại xui xẻo thế! Nghĩ đến việc ngày mai chính là Tết nguyên tiêu, có thể ăn bánh trôi an ủi nội tâm bị thương của mình, tâm tình Tiểu Mã mới tốt hơn một chút.

Mua bánh nhân trứng với sữa đậu nành ở cổng tiểu khu, Tiểu Mã ngoan ngoãn đứng một bên ăn, mới hấp tấp đuổi theo xe buýt, tố chất của Lục tham ăn quả là không tệ, biết tình trạng ô nhiễm của giao thông công cộng, quả là thanh niên tốt Trung Quốc!

Trong xe buýt mùi bánh bao cùng bánh rau hẹ các loại thức ăn sáng ngập tràn, bị người vây xem ăn cái gì, Lục Tiểu Mã từ trước tới giờ không chịu nổi!

Tuy nói là bụng ăn no, tâm tình đáng lẽ ra phải chuyển biến tốt, Lục Tiểu Mã vẫn cảm thấy chột dạ, lí do không ăn sáng bị hạ đường huyết này hiển nhiên không thể dùng để giải thích, chẳng lẽ mình bị quái vật gì theo dõi? Nghĩ tới hôm trước xem phim khủng bố, Lục Tiểu Mã run lập cập.

Nhìn ánh mặt trời rực rỡ bên ngoài, thầm nói nam mô a di đà phật, làm đảng viên ưu tú theo thuyết vô thần thế kỉ 21, đồng chí Lục Tiểu Mã lần đầu tiên… mê tín!

Bữa sáng ăn chưa no, mười rưỡi sáng, Lục tham ăn hai tay đút túi quần xuống lầu mua đùi gà ăn, tiện thể mời mọi người, vô cùng hào phóng phóng khoáng, quả là ông chủ tốt!

Hạ Nhã Thiến giả vờ e thẹn, người ta đang muốn giảm béo, không muốn ăn loại junk food (thức ăn rác, có nhiều chất có hại cho sức khỏe như thức uống có ga, đồ ăn nhanh)có hại này!

Các nam đồng nghiệp nội tâm thổn thức, hừ, lúc bình thường cũng không thấy cô ăn ít đi một miếng thịt, giả vờ giả vịt cái gì. Có điều cũng không dám nói ra, nữ đại vương quá hung tàn, chúng tôi đều không phải là đối thủ, lặng lẽ rơi lệ!

Lục Tiểu Mã xem thường, không chút lưu tình vạch trần, quả thật là phải giảm béo đi, không thì không nên gả ra ngoài đâu, coi như cô có giác ngộ, không tệ không tệ! Lão tử giảm bớt tiền mua một cái đùi gà, cớ sao lại không làm?!

Hạ Nhã Thiến đạp bàn phẫn nộ, lão nương không ăn, không có nghĩa là chó nhà lão nương cũng không ăn, đi mua một hộp về cho lão nương!

Lục Tiểu Mã trả lại cho cô ánh mắt “Lão tử không có tiền mua không nổi”!

Hạ Nhã Thiến thực sự bị lừa, lão nương trả tiền, nhanh chóng cút đi mua cho tôi!

Chính là muốn kết quả này, Lục tham ăn cất vào túi quần, ngâm nga điệu con lừa nhỏ xuống lầu mua đùi gà! Đùi gà đó, tất cả đều là đùi gà, nghĩ là đã thấy có cảm giác mĩ diệu, lặng lẽ nuốt nước miếng!

Vừa mới sang đường, điện thoại trong túi quần rung lên, lấy điện thoại ra, điện thoại hiện lên số điện thoại xa lạ, có điều là ở trong nước, lúc thường cũng có người lạ tìm Tiểu Mã bàn chuyện làm ăn, cho nên Tiểu Mã cũng không nghi ngờ, chạy đến chỗ một cái cây đại thụ, nhận điện thoại.

Ánh mặt trời buổi trưa thật ấm áp, làm cho cả người Lục Tiểu Mã đều cảm thấy lười biếng, cũng không muốn nhúc nhích chút nào, ngay cả giọng nói cũng đều có cảm giác biếng nhác.

Đối phương tự giới thiệu bản thân.

Nà ní?! (‘Cái gì?!’ trong tiếng Nhật) Lục tham ăn thức tỉnh trong nháy mắt, nhìn lại điện thoại một chút, lại ngoáy ngoáy lỗ tai, anh ta nói mình là ai cơ, Hồ Trạch Thành? Ngọa tào, không phải là mình xuất hiện ảo giác chứ?!

Ôm thái độ tự lừa dối bản thân mình, Lục Tiểu Mã lắp bắp xác nhận lại, “Cái gì, anh… anh nói to lên chút, tôi đang trên đường, nghe không rõ lắm, anh… nói anh là ai?”

Giọng nói từ tính tà mị của Hồ boss lần thứ hai vang lên.

Lục Tiểu Mã hơi run run, làm một việc ngu xuẩn nhất trên đời, … cúp điện thoại.

S thị còn có Hồ Trạch Thành thứ hai?! Nhất định là không có! Phỏng chừng cả toàn Trung Quốc, cũng sẽ không tìm được giọng nói nào như của Hồ Trạch Thành!

Sự thật tàn khốc, Tiểu Mã tự vỗ vỗ ngực mình an ủi, chẳng trách hôm nay mình xui xẻo như vậy, cảm giác sắp xảy ra chuyện, trời ạ, Hồ cặn bã kia tìm mình là muốn làm gì? Nhất định không phải là chuyện tốt!

Ngừng lại một lúc lâu Lục Tiểu Mã mới phát hiện mình đã làm ra chuyện ngu xuẩn nào, cha anh ta chứ, mình sợ anh ta làm gì, ưỡn ngực, hắng giọng một cái, Lục Tiểu Mã liền gọi lại.

Nhất định cũng không thừa nhận đầu ngón tay đang run rẩy đâu!

“Hahaha, Hồ tổng à, chào anh chào anh! Mới vừa rồi tín hiệu không được tốt, thật không tiện, bây giờ tốt rồi, anh có việc gì sao?” Hùng tâm tráng khí đâu rồi? Bộ dạng cúi đầu khom lưng này là gặp quỷ ư? Quả nhiên là tiết tháo rơi ra đường bị chó hoang ăn mất rồi!

Hồ boss vốn đang đau đầu, mình khủng bố như vậy sao, tự giới thiệu một chút lại có thể dọa vợ nhỏ sợ đến như vậy?

May mắn điện thoại gọi lại, Hồ boss khụ khụ, tiếp điện thoại nói chuyện bằng giọng nói tự cho là mê người của mình. Không biết lại tưởng là Hồ boss bị bệnh nặng, quảng đại fan nữ đều chạy tới tiệm thuốc mua thuốc dâng lên, boss ngài trăm nghìn lần phải chú ý thân thể, chúng tôi đều rất đau lòng, bị cảm nhất định phải uống thuốc!

Hồ boss đương nhiên sẽ không vạch trần lời nói dối của vợ nhỏ, ngược lại cảm giác thật đáng yêu, có điều thái độ nói chuyện sao lại khách khí như vậy, ngày thường quen nghe người khác nịnh nọt rồi, vợ nhỏ lại dùng loại ngữ điệu này khiến cho Hồ boss thật không thoải mái, hơi nhíu mày, “Không có việc gì. Tôi là muốn cùng cậu thảo luận hợp đồng duy trì sử dụng phần mềm hệ thống an toàn của công ty cậu, không biết ngày mai cậu có rảnh không?”

“À…Chuyện như vậy đều là nhân viên chuyên môn công ty chúng tôi xử lí, không bằng để tôi bảo họ liên hệ với ngài đi.” Tiểu Mã tùy tiện tìm một cái cớ, quả là vô cùng cơ trí!

Hồ boss sớm đã nghĩ đến tình huống bị từ chối, đã chuẩn bị sẵn tâm lý, có điều vẫn là có chút thất vọng, “Vậy sao! Vốn là tôi muốn cùng cậu nói chuyện về việc lợi nhuận, hơn nữa Tết nguyên tiêu này khách sạn của bằng hữu tôi có hoạt động theo chủ đề, nhân tiện muốn mời cậu đi ăn bữa cơm, dù sao sau đó chúng ta cũng hợp tác lâu dài. Nếu Lục tổng không rảnh, vậy…” Hồ boss cố tình giả vờ tiếc nuối mà dừng lại một chút.

“À ừm, tôi đột nhiên cảm thấy mấy chuyện liên quan đến lợi nhuận này ông chủ đi vẫn là tốt hơn, những người khác đi tôi không yên tâm. Hơn nữa Tết nguyên tiêu tôi cũng có lúc rảnh, nếu không hay là để tôi đi vậy.”

Quả nhiên là mắc câu, khóe miệng tà mị của Hồ boss nhếch lên, tưởng tượng đến vẻ mặt mèo con nuốt nước miếng thèm thuồng của vợ nhỏ bên kia điện thoại, sủng nịch nở nụ cười, ngay cả giọng nói cũng nhiễm ý cười, “Tốt rồi, ngày mai sáu giờ tối, cao ốc quốc tế, không gặp không về. Hay là để tôi đi đón cậu?”

“Không cần, không cần, tôi tự tìm được.” Cao ốc quốc tế, thiên đường của những kẻ tham ăn, Lục tham ăn làm sao lại không biết được! Chỉ một bữa cơm là có thể tự bán mình đi, quả nhiên là đạo cao một thước, ma cao một trượng!

Nhắc đến ăn, giọng nói của Lục Tiểu Mã liền trở nên sôi trào, ít giả vờ cúi đầu khom lưng. Hồ boss nghe sảng khoái hơn một chút, đây mới là thái độ nói chuyện thật sự của vợ nhỏ sao, mèo nhỏ tham ăn lại thích tạc mao gì đó, nghĩ mà không thấy đáng yêu sao?!

Hầu kết gợi cảm của Hồ boss hơi chuyển động, hơi thèm thuồng!

“Vậy được! Ngày mai đúng giờ gặp mặt, gặp lại sau!” Hồ boss thấy tốt rồi liền thôi, tuy rằng rất muốn hôn một cái qua điện thoại, như vậy mới đã nghiền, nhưng nhất định phải nhịn xuống! Thật là không dễ dàng gì!

Cúp máy, Lục Tiểu Mã cầm điện thoại dựa vào thân cây to, cảm thấy mình hình như vừa gặp phải người ngoài hành tinh, Hồ Trạch Thành lại gọi điện cho mình, còn muốn mời mình ăn cơm, có chút kiêu ngạo!

Kiêu ngạo xong lại hơi hối hận, nói không gặp nữa cơ mà, sao vừa nghe tới ăn lại hồ đồ rồi! Nhất định là do mình quá đói bụng, Lục Tiểu Mã gật đầu, quay người đi mua đùi gà. Không quay người lại còn không có việc gì, quay lại liền nhảy dựng lên, một ông cụ đứng bên đường, trên tay mang băng đeo tay có chữ “Nhân viên quản lí”, mặt đầy quan tâm.

“Ông à, ông làm gì vậy? Làm cháu sợ muốn chết.”

“Tiểu tử này có phải là gặp khó khăn không? Có chuyện gì nói với ông già này, ông bảo các anh em giúp cháu.” Ông cụ quả nhiên là rất nhiệt tình, Tiểu Mã chịu không nổi.

Tiểu Mã cười haha, vội vàng chạy trốn! Đùa sao, về hưu rồi ở nhà nhàn rỗi không có việc gì làm, liền bắt lấy tay người ta nhiệt tình hỏi thăm giúp một tay, ông cụ như vậy mình từ chối không nổi!

Lục tham ăn bỏ rơi ông cụ, đi xếp hàng mua đùi gà, vừa xếp hàng vừa thả hồn ra ngoài.

Rốt cuộc là muốn đi hay không, vẫn là không đi thì hơn! Có điều khách sạn kia là khách sạn năm sao, bỏ qua sẽ không có cơ hội nữa đâu! Có kẻ giàu có Hồ cặn bã này, không lẽ lại không ăn!

Cuối cùng, Lục tham ăn đánh bại Lục lí trí, đi thì đi, ai sợ ai!

Cứ thế trì hoãn, Lục Tiểu Mã về muộn hơn nửa tiếng.

Mọi người đều dài cổ chờ đợi, nhìn thấy ông chủ nhà mình trở lại mới nhẹ nhàng thở phào.

Lục Tiểu Mã kinh ngạc, không phải là chỉ đi mua đùi gà hay sao, nghênh đón long trọng như vậy làm gì? Có chút không tiêu hóa nổi đâu!

Triệu Đại Đảm bỏ điện thoại di động xuống dưới bàn, “Ông chủ à, anh trở về rồi! Đi lâu như vậy chúng tôi đều tưởng lúc anh sang đường không cẩn thận bị xe gì gì đấy, không về nữa chúng tôi đều phải gọi 119 rồi!”

“119 em gái cậu! Đấy là số điện thoại báo cháy, cậu nên gọi 120 hoặc 110, ngu ngốc!”

Mọi người đều ghét bỏ vỗ đầu, trở thành như vậy lại có thể sửa máy tính được, thật đúng là kì tích của loài người!

Lục Tiểu Mã hơi chột dạ, bỏ đùi gà trong tay xuống, “Mấy người nghĩ linh tinh gì vậy, không có việc gì làm lại đi nguyền rủa lão tử, lão tử chỉ nghe một cuộc điện thoại mà thôi.”

Làm hủ nữ thâm niên nắm giác quan thứ sáu trong tay, Hạ Nhã Thiến lần thứ hai chọt trúng trọng điểm, “Điện thoại của ai mà nghe lâu như vậy? Người thân? Hồ tổng?”

Lục tham ăn tạc mao giơ chân, “Phi phi phi, ban ngày ban mặt lại nhắc tới Hồ cặn bã trước mặt tôi! Còn muốn ăn đùi gà nữa không vậy!”

Các thẳng nam đều bị đùi gà thơm phức hấp dẫn sự chú ý, chỉ có Hạ Nhã Thiến nheo mắt nhìn thẳng hai mắt Tiểu Mã, mắt phát ra ánh sáng, có chút quỷ dị!

Tiểu Mã tuy rằng chột dạ, nhưng lại vẫn ưỡn ngực làm bộ, bình tĩnh mà nhìn lại! Hủ nữ chết tiệt, lão tử muốn diệt cô sớm một chút!

Bất đắc dĩ đùi gà quá thơm,Tiểu Mã hít ngửi, không tiếp tục kiên trì được. Vội vàng chạy tới cướp đùi gà, một phen chém giết, cuối cùng cũng coi như là cướp được cái lớn nhất.

Cầm lấy gặm điên cuồng, ngón tay, miệng thoáng chốc đều bóng nhẫy, Emma, quả là ăn quá ngon, chợt cảm thấy đời này cũng không còn gì để tiếc nuối nữa rồi!

Hạ Nhã Thiến ghét bỏ, khẩu vị Hồ boss quả là kì lạ, thế mà lại có thể coi trọng Lục Diêu này trừ ăn ra cũng chỉ có ngủ, chẹp chẹp, cái thế giới hủy tam quan này, cũng chỉ có nhà giàu như Hồ boss mới có thể nuôi được kẻ tham ăn thần cấp này thôi!

Yên lặng mà thắp cho nam thần một cây nến!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv