Tiếu Đào đứng đó đã lâu.
Ngay lúc Tống Liu quay lại, hắn nghe thấy âm thanh của một luồng hơi lạnh.
"Ta không muốn ngươi chết, cũng không muốn bất cứ ai chết."
Tống Liu bất giác liếc nhìn hắn, ánh mắt của nàng lưu lại trên mắt hắn một giây, rồi nhanh chóng lướt qua, nhìn xa xăm hơn.
Nàng lại liếc nhìn máy quay, lần này không chỉ có Trương Nhất Linh cảm thấy sự lãnh đạm đang đè nặng lòng người, mọi người sau máy quay đều bất giác rùng mình.
Lãnh đạm mà bi thương, bi thương nhưng không thương hại thế gian, một người ngang ngược như vậy, nhưng lại cô đơn.
Đây là bản chất hay do diễn xuất của nàng?
Mọi người không khỏi muốn hỏi câu này.
Nếu nói Tống Liu lần đầu tiên diễn xuất, không ai có thể tin.
Tống Liu còn không có bước xuống. Tiếu Đào hiểu ý nàng, nghiến răng nghiến lợi, phun ra một ngụm máu, đi về phía nàng.
Nữ thần coi con người như kiến, vậy làm sao nàng có thể chủ động tiếp cận Thiên Quyết?
Tống Liu liếc nhìn hắn cho đến khi Tiếu Đào đi đến trước mặt, không có một nụ cười.
"Một con người tầm thường lại muốn có được "Lone Heart"?"
Chỉ với một lời nói, Tiếu Đào đã cảm nhận được áp lực
Nữ Thần đương nhiên muốn áp chế hắn về mặt khí chất, nhưng hắn không thể thể hiện sự yếu đuối, ở đây có rất nhiều người, nên phong độ của Tữ Thần chỉ có thể dựa vào Tống Liu.
Không ai nghĩ Tống Liu lại vào vai nhanh như vậy, cách đây 1 tiếng nàng thừa nhận chân tay cứng đơ, nhưng 1 tiếng sau đó, mọi người đều phải kinh ngạc trước tài diễn xuất của nàng. Những người có con mắt tinh tường mới nhìn ra được. Khí tức của nàng đã triệt tiêu hoàn toàn Tiếu Đào, chuyện này càng khó hơn đối với một người có kinh nghiệm diễn xuất dày dặn, càng không nói đến một người mới.
Lưu Kiều cũng đang quan sát từ phía sau máy quay, nàng và Lâm Chí Kiến đều đến từ trường điện ảnh, tự nhiên cũng nhận ra.
Lưu Kiều bĩu môi rất không phục, nhìn bộ dạng của Tống Liu mười lần đầu tiên bị NG, nhưng chỉ một thời gian, giống như đã thay đổi thành một người khác.
Tại sao thế này?
Xuất thân của Tống Liu là gì?
Lưu Kiều biết Trương Nhất Linh. Cô rất miễn cưỡng tham gia công việc cấp cao của Linh Long. Thay vào đó, cô làm đại diện cho người mới. Nàng có thể hiểu tất cả những chuyện này, nhưng Tống Liu, nếu Lưu Kiều nhớ không nhầm thì hôm đó chính là nàng hầu bàn mà Trương Nhân cứu trong nhà hàng gần Công ty, Tống Liu đẹp đến nỗi chỉ cần nhìn thoáng qua là đã nhớ đến nàng. Phải đến khi Tống Liu và Trương Nhất Linh xuất hiện ở sân bay hai ngày trước nàng mới nhận ra mọi chuyện dường như không đơn giản như vậy.
Tống Liu có quan hệ như thế nào với Trương Gia?
Nàng đã ở trong làng giải trí nửa năm, cuối cùng quen biết Trương Nhân, khó khăn lắm mới nhận được vai này để có thể nhìn Tiếu Đào, tại sao Tống Liu lại thăng tiến nhanh như vậy?
Càng nghĩ càng bất mãn nói: "Cô ấy liếc mắt nhìn qua ống kính, đây không phải là không thể sao?"
Lâm Chí Tuấn ra hiệu cho nàng không được nói, nhìn vào ống kính máy ảnh với vẻ mặt nghiêm túc. Lưu Kiều tự hỏi bản thân mình nhàm chán rồi ngậm chặt miệng.
Trương Nhất Linh mỉm cười hạnh phúc. Đạo diễn Trần liếc cô rồi giơ ngón tay cái lên, ngưỡng mộ Trương Nhất Linh vì đã dạy nàng quá nhanh, mặc dù cô cảm thấy thực sự cô không làm gì cả. Nhưng vẫn cười, sau đó nhận ra đang quay phim, lập tức ngậm miệng lại, cười với đạo diễn Trần với vẻ mặt hối lỗi.
Đạo diễn Trần đương nhiên sẽ không trách cô, quay lại xem đoạn phim phát lại trong máy quay.
Đôi mắt nhìn vào máy quay tưởng như có lỗi nhưng cuối cùng lại trở thành điểm nhấn của cả bộ phim.
Có lẽ tất cả những người đã xem "Lone Heart" sau nhiều năm đều không thể nhớ được nhân vật và cốt truyện, nhưng họ không thể quên được đôi mắt này.
Đôi mắt này dường như là một màn kịch giữa nữ thần và muôn dân, vô số khán giả ngồi trong rạp đều nín thở nhớ về Nữ Thần xinh đẹp, bí ẩn, lãnh đạm, cô độc này.
Ngay cả trên poster của "Lonely Heart", Tống Liu đang đứng trên đỉnh núi tuyết trắng trong gió lạnh, mái tóc màu mực của nàng bị gió thổi bay, di chuyển theo gió, bình tĩnh như nước, dường như không quan tâm đến thế giới. Tất cả mọi thứ trên đời đều không liên quan đến nàng, nàng vốn là một vai ác, kiên quyết nhưng lại khiến người ta xót xa.
Nàng cô đơn biết bao.
Đó là bộ phim đầu tiên của Tống Liu, sau nhiều năm, nàng được vô số người hâm mộ săn đón và được mệnh danh là Nữ Thần. Vô số nghệ sĩ mới ra mắt đã được dạy lấy nàng làm tấm gương để trau dồi kỹ năng diễn xuất. Thiên hạ nói nàng có gương mặt trời cho cùng khả năng diễn xuất thiên bẩm, nàng chưa bao giờ cúi đầu trước bất kỳ ai trong làng giải trí, thậm chí còn chưa bao giờ nở nụ cười với giới truyền thông. Bản chất lạnh lùng, tao nhã và điềm đạm, nhưng vẫn có thể nổi tiếng.
Cảnh này quay xong, đạo diễn Trần rất hài lòng, trợ lý đạo diễn không nói nhiều lời, cùng đạo diễn Trần đi bàn bạc một số chuyện.
Tống Liu vừa trở về nghỉ ngơi, còn chưa kịp gỡ trâm hoa đen trên đầu đột nhiên Trương Nhất Linh ôm chầm lấy nàng.
Đôi tay đang mở chiếc trâm dừng lại, Trương Nhất Linh kéo tóc nàng, nàng kêu lên một tiếng đau đớn. Trương Nhất Linh nghe vậy vội buông tay ra, cảm thấy hơi hụt hẫng. Giúp nàng mở chiếc trâm trên tóc.
Cuối cùng, sau khi tháo xong, Tống Liu cởi bỏ mặt nạ, ánh mắt Trương Nhất Linh lóe lên, cô lại ôm nàng.
Tống Liu cao hơn Trương Nhất Linh một chút, thân hình gầy gò, chân dài, eo thon cùng làn da trắng. Trương Nhất Linh cảm thấy hơi tiếc nuối, lúc trước ôm Tống Liu, cô vẫn có thể ôm nàng vào lòng, bây giờ hai người cao bằng nhau, ôm nàng vào lòng chắc chắn là không thể. Điều khiến Trương Nhất Linh buồn hơn là Tống Liu năm nay mới mười bảy tuổi, nàng vẫn còn phát triển chiều cao, hơn nữa cô đã hai mưới mốt. Theo xu hướng này, nếu không nằm ngoài dự đoán, Tống Liu có thể cao hơn cô ít nhất nửa cái đầu.
Trương Nhất Linh ôm nàng, đầu cô đặt trên vai Tống Liu, Tống Liu vẫn còn cảm giác không thể thoát ra khỏi nhân vật, để Trương Nhất Linh ôm nàng cho đến khi không kiềm chế được hôn vào má cô.
Tống Liu vẫn còn ngượng ngùng sau nụ hôn. Trương Nhất Linh nghĩ về hành động vừa rồi của nàng, càng nghĩ lại càng thấy hạnh phúc, cô hôn lại lên má nàng, hai người ôm nhau khập khiễng. Sau khi định thần lại, Tống Liu ôm lấy Trương Nhất Linh như lẽ tất nhiên.
Trương Nhất Linh vui vẻ muốn xoay Tống Liu một vòng, nhưng tiếc là không thể được, mặt cô hơi đỏ lên vì phấn khích, nói: "Chị biết em là người tuyệt nhất!!"
Tống Liu đã cùng cô sống dưới một mái nhà lâu như vậy, nhưng chưa bao giờ thấy cô cười hạnh phúc như thế. Khi nghĩ bản thân nàng đem lại hạnh phúc cho cô thì không khỏi khẽ mỉm cười.
Băng tuyết tan ra, như mưa xuân rơi. Tuy nụ cười nông cạn nhưng nhẹ nhàng, thanh tú, Tống Liu chạm vào tóc Trương Nhất Linh rồi nhìn xung quanh, toàn bộ đoàn phim hầu như đều đang nhìn hai người. Nàng liền đẩy Trương Nhất Linh ra xa một chút.
Nàng suy nghĩ một lúc, hỏi đạo diễn Trần, "Phân cảnh tiếp theo có tôi không?"
Đạo diễn Trần lắc đầu đầy: "Không, nhưng ngày mai sẽ tiếp tục quay."
Tống Liu gật đầu, sau đó nắm lấy cổ tay Trương Nhất Linh, đưa người đi.
Cả đoàn bị hai người làm cho chói mắt: "..."
Vừa rồi Tống Liu có vẻ mặt lạnh lùng xa lánh, diễn xuất khiến người ta không phân biệt được thật giả. Mọi người nhìn vào mắt nàng có chút kinh hãi. Chỉ diễn ra vài phút thôi. Nàng cứ như vậy là đương nhiên rồi. Chỉ một cái ôm mà tốc độ thay đổi sắc mặt nhanh như vậy?
Đạo diễn Trần cười nói: "Tâm tình thật tốt."
Lâm Chí Tuấn hoàn toàn bị Trương Nhất Linh phớt lờ ngồi ở một bên: "..."
Cô đến đây để đưa tôi đi hay đưa cô ấy đi.
Người quay phim bên cạnh nhanh chóng chụp một bộ ảnh của Tống Liu và Trương Nhất Linh, rồi hài lòng cất máy ảnh đi.
Vào buổi tối, đoàn làm phim đã đăng một bộ ảnh lên Weibo chính thức, kèm theo ảnh của tất cả diễn viên. Vì tài khoản Weibo của Tống Liu nhỏ nên chỉ có một vài người hâm mộ.
Bức cuối cùng là bức ảnh Trương Nhất Linh hôn má Tống Liu. Bối cảnh của bức ảnh là một ngọn núi cằn cỗi đầy tuyết, dường như có những vì sao trong mắt của cả hai người. Tống Liu không có phân cảnh vào thời điểm đó, để Trương Nhất Linh hôn lên mặt nàng. Khá dễ thương.
Nếu sau này các fan của Tống Liu biết nữ thần của họ là người như thế nào, họ sẽ khóc.
Bức ảnh này thậm chí còn chụp rõ môi của Trương Nhất Linh, đôi môi đỏ mọng xinh đẹp dính chặt vào gương mặt thanh tú của nàng, ánh nắng không biết từ lúc nào đã tràn vào trên người. Tống Liu vẫn đang mặc trang phục, bộ trang phục màu đen tuyền trên nền băng tuyết càng làm cho nàng trở nên xinh đẹp hơn. Hai người âu yếm nhau, cổ tay quấn lấy nhau, màu sắc ái muội lộ ra.
Rất vui.
Vào thời điểm đó, Weibo của đoàn phim đã bị lấp đầy bởi các bình luận, vô số người bên dưới đang hỏi ai là người chụp hai bức ảnh cuối cùng.
"Đệt bức ảnh cuối cùng! Đẹp quá! Mlem Mlem!"
"Có phải tân binh của Linh Long không!? Chất lượng diễn viên của Linh Long năm nay áp đảo công ty khác rồi!"
"Tôi thực sự thích cô ấy, đẹp quá!!!!"
"Cô ấy là ai vậy!!! Tôi sắp ngất rồi, tôi có thể liếm cái này ba năm! Ôi không phải...là năm năm!!"
"Chờ đã, tại sao tôi thấy người này hơi quen... qwq"
"Quen? Quen ở chỗ nào?"
"A!!!tôi cũng cảm thấy một chút quen... nhưng lại không nhớ đã nhìn thấy ở đâu."
"Chờ đã, đây không phải là cô gái ở Mộc Cao sao!?"
"Mộc Cao gì??"
"Ôi vậy mà lại là diễn viên! Trời ơi tôi thích cô ấy hơn rồi!!"
...
"Mọi người không thấy hai cô gái trong bức ảnh này là hai người trước đó sao?"
"Ồ, Linh Long sẽ tạo ra tin tức lớn--"
"Thì ra, bài đăng đó cũng là do Linh Long đưa ra? Nhìn không ra, Linh Long không giống một công ty có thể thổi phồng như vậy."
"Ồ, đây có phải là cố ý thổi phồng không? Tôi cứ tưởng mình khám phá ra một vẻ đẹp tự nhiên, nhưng không ngờ lại là thổi phồng?"
Bài đăng trên diễn đàn.... đã chìm từ lâu sau kỳ thi cuối kỳ, nhưng đột nhiên lại được đẩy lên, nó đã ở trên trang chủ không bao giờ bị hạ xuống nữa.
Một số cư dân mạng đã so sánh hai bức ảnh: Khuôn mặt của Trương Nhất Linh rõ ràng là bị mờ trong bức ảnh đầu tiên, trong bức ảnh thứ hai, cô hôn lên khuôn mặt của Tống Liu, khuôn mặt được che đi một cách tự nhiên. Nhưng nếu nhìn kỹ vẫn có thể thấy hai bức ảnh là cùng một người.
Một số cư dân mạng cảm thấy có điều gì đó không ổn, cho đến khi một người giấu tên lên tiếng: "Này, đây không phải là chị gái của tổng giám đốc công ty chúng ta sao?"
Sau đó, tất cả những người chú ý đến vấn đề này đều sôi sục, nhiều người tố giác hơn đã tiết lộ thông tin thật sự của Trương Nhất Linh thực chất là một trong những giám đốc của Công ty Điện ảnh Linh Long.
Trương Nhân Linh vô tội trong chuyện này.
Cục quan hệ công chúng của Linh Long đã chú ý đến sự việc này. Sau khi cảm thấy có gì đó không ổn thì đã quá muộn, dư luận không còn có thể trấn áp được nữa, lập trường của quần chúng hoàn toàn thiên về suy đoán của dư luận. Có những lúc chế nhạo Linh Long thực sự dựa vào thổi phồng, thậm chí có người còn nói Linh Long đang trên đà sa sút nên cần phải nhờ đến các đạo diễn để thổi phồng.
Trương Nhân chỉ coi sự việc này là việc bình thường của dư luận, cũng không quá để ý đến, mãi đến khi sự việc phát triển đến mức chị gái cậu cũng bị liên lụy.
Tuy nhiên, không thể kiểm soát được xu hướng của dư luận, trên Internet, cả Diễn đàn lớn đều đang bàn luận về vấn đề này, như thể nó đã dấy lên một vấn đề liên quan đến danh tiếng của Linh Long.
Làng giải trí luôn là một vòng tròn nói gió làm mưa, dù không phải chân tướng sự việc nhưng sự việc đã gây tranh cãi sôi nổi trên mạng.
Nó có phải là cố ý thổi phồng?
Weibo của Tống Liu vẫn chưa bị phanh phui. Quần chúng đã theo dõi sự việc còn bên liên quan thì chưa hề đưa ra lời giải thích. Tiếc là cả hai bên vẫn đang bận quay phim. Ngay cả khi Trương Nhất Linh biết chuyện này, cô cũng không để ý mà để nó phát triển, hơn nữa nếu cô lấn tới thì mọi chuyện sẽ khó kiểm soát hơn.
Về phần Tống Liu, nàng không biết nhiều về Weibo hay Internet, thậm chí còn không biết về nó.
Tống Liu đã nắm bắt được bản chất của diễn xuất kể từ cảnh quay đó khiến toàn bộ đoàn phim giật gân. Diễn xuất của nàng không kém gì một diễn viên vào nghề nhiều năm, thậm chí vì không bị hạn chế về diễn xuất nên nàng có nhiều chỗ để diễn hơn.
Tống Liu và Trương Nhất Linh trong phòng thay đồ, trang phục của nàng hôm nay nhạt hơn hai ngày trước rất nhiều, địa điểm quay chuyển sang studio trong nhà để quay, tốt hơn là đứng trên núi băng lạnh lẽo nhiều.
Do chu kỳ quay chặt chẽ, đạo diễn Trần chia đoàn phim thành hai nhóm AB. Tống Liu đi theo nhóm A đến trường quay trong nhà, còn Lâm Chí Tuấn và Tiếu Đào tiếp tục ở trên đồi cằn cỗi để quay cảnh đánh nhau ngoài trời, hai nơi bị chia cắt. Trương Nhất Linh suy nghĩ một chút, dứt khoát bỏ rơi Lâm Chí Tuấn, đi theo Tống Liu đến nhóm A.
Có lẽ ngay cả Trương Nhất Linh cũng đã quên lý do tại sao cô lại yêu cầu Trương Nhân giao Lâm Chí Tuấn cho nàng.
Nhưng thật ra cũng không có gì không tốt, sau khi theo dõi đoàn phim mấy ngày, Trương Nhất Linh cơ bản có thể xác định Lâm Chí Tuấn là người như thế nào.
Lâm Chí Tuấn tốt nghiệp hạng nhất, chăm chỉ, không kiêu ngạo hay bốc đồng, sẵn sàng học hỏi các bậc tiền bối. Anh thường thảo luận về các vấn đề nhân vật với Tiếu Đào trên phim trường, Trương Nhất Linh có thể thấy anh có tính cách tích cực và rất sạch sẽ theo nhiều nghĩa khác nhau.
Anh được Trương Nhân bảo vệ rất tốt, có lẽ cậu đã quan tâm đến Lâm Chí Tuấn từ khi anh còn đi học và đang bí mật bảo vệ anh. Mà hiện tại hầu như người trong làng giải trí đều biết con trai thứ Trương gia gắn bó với ai, đây là bí mật ai cũng ngầm hiểu, không ai dám nói ra, đương nhiên không ai dám chọc giận Trương Nhân.
Mọi người trong vòng đều biết cậu con trai nhỏ của Trương gia tình cảm đến mức phải nể nang mọi người, còn riêng Lâm Chí Tuấn thì không nghĩ vậy.
Trương Nhất Linh đương nhiên biết chuyện này, cô không quan tâm đến tình cảm của Trương Nhân mà chỉ lo cậu tìm nhầm người. Trương gia làm ăn lớn, cô không có ý định thừa kế tập đoàn thì nửa kia của Trương Nhâm tất nhiên rất quan trọng.
Bằng cách này, tầm nhìn của Trương Nhân vẫn rất tốt.
Trương Nhất Linh cảm thấy nhẹ nhõm. Nhóm A đến trường quay trong nhà, họ quay cùng Lưu Kiều và Chu Cẩm. Nữ chính và nữ phụ là bạn của nhau. Họ cùng nhau gặp anh hùng và đồng thời yêu anh. Nói trắng ra, là một tình yêu máu chó.
Tống Liu vẫn đang thay quần áo, nhưng tiếc là nàng chỉ cần thay quần áo bên ngoài, còn quần áo mặc bên trong thì không cần thay. Trương Nhất Linh vẫn nhìn đường cong thon gọn mà nàng phơi bày hồi lâu, cho đến khi Tống Liu nhìn cô. Trương Nhất Linh ho hai tiếng, quay đầu đi giả vờ như đang nhìn ra ngoài cửa sổ.
Tuy nhiên, rèm cửa chưa được kéo ra, nên cô chỉ có thể nhìn chằm chằm vào hoa văn trên rèm.
Đột nhiên có tiếng "rầm" bên ngoài cửa phòng thay đồ, Tống Liu buộc dải băng cuối cùng lên tóc, chỉ là một dải ruy băng trắng tinh lơ lửng trên tóc mai.
Trương Nhất Linh và Tống Liu nhìn nhau, Trương Nhất Linh mở cửa đi ra ngoài xem chuyện gì đang xảy ra, chỉ thấy Lưu Kiều đang ngồi trên mặt đất, đầu đập vào tấm chắn sáng đặt sang một bên. Chu Cẩm đứng trước mặt nàng, vẻ mặt độc đoán, vừa thấy nàng ngã xuống đất, cô ta hừ lạnh: "Ôi, đẩy nhẹ một cái thì cô ngã ngay. Còn giả bộ yếu quá không đứng lên được".
Chu Cẩm là người do công ty Lộ Tín cử ra, nữ chính của bộ phim này, Linh Long có ý định hợp tác với Lộ Tín nên thành tâm giao nữ chính cho họ. Chu Cẩm cũng là một trong những nữ diễn viên hạng nhất hiện nay. Đây là nữ minh tinh luôn ủng hộ Lộ Tín trong quá trình cải tổ lại công ty giải trí Lộ Tín. Cho nên, sau khi Lộ Tín lên nắm quyền, đãi ngộ của cô ta đương nhiên tăng hơn một bậc. Có tin đồn Lộ Tín có mối quan hệ không trong sạch với cô ta, không biết đó có phải là sự thật hay không.
Chu Cẩm có kỹ năng diễn xuất tốt nhưng tính tình lại không tốt, người phụ nữ 26 tuổi được coi là có tính khí xấu trong vòng. Vì lý do này, cô ta đã làm mất lòng nhiều người, dựa vào Lộ Tín phía sau.
Lưu Kiều ngồi dưới đất không lên tiếng, cũng không biết chuyện gì, Trương Nhất Linh bước tới đỡ Lưu Kiều dậy, đưa tay sờ lên đầu nàng.
Không chảy máu, một mảng sưng tấy, xem ra vấn đề không lớn nhưng phải đi kiểm tra, bên ngoài không có gì không có nghĩa là không có vấn đề.
Trương Nhất Linh quan tâm hỏi: "Em có thấy khó chịu không?"
Lưu Kiều khó khăn lắc đầu, lộ ra nụ cười yếu ớt. Nàng nhìn vào đôi mắt ngày càng tức giận và khinh bỉ của Chu Cẩm, không nói gì.
Chu Cẩm nói "yo" một cái, giẫm giày cao gót bước tới, cô ta muốn đá Lưu Kiều, nhưng đã bị chặn lại.
Đạo diễn Trần hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
Bên cạnh Chu Cẩm là trợ lý của cô ta, một cô gái trẻ gầy, người đang run rẩy, như thể bị sốc trước những gì xảy ra trước mặt.
Đạo diễn Trần hỏi lại: "Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?"
Cô trợ lý nhỏ kêu lên một tiếng, trên người vẫn còn vết cà phê, diện tích lớn đến mức như ai cố tình đổ vào.
Trợ lý nhỏ khóc nức nở, nghẹn ngào nói: "Là tôi không tốt. Chị Chu nói muốn uống nước đá, gần đó không có người bán nước đá, người uống nước đá không tốt cho cơ thể trong thời tiết này. Tôi mang đến một tách cà phê nóng, chị Chu tức giận nói tôi vô dụng, sau đó chị ấy đổ cà phê lên người tôi, tôi vô dụng nên chị ấy rất khó chịu... Lưu Kiều chạy đến thuyết phục chị ấy thì bị đẩy ra. Sau một hồi lại như thế này, tôi không tốt... là tôi không tốt... "
Chu Cẩm luôn là như vậy, việc tạt cà phê vào ai đó cũng không phải lần một lần hai. Đạo diễn Trần hiểu ra toàn bộ câu chuyện, cơn tức giận của ông đột nhiên nổi lên. Người thường vui vẻ bỗng trở nên ảm đạm.
Đạo diễn Trần nói: "Cô mau vào phòng thay đồ đi."