Beta Được Săn Đón

Chương 74: Đánh hơi



Như một thứ ghê tởm, là một sinh vật bị cả vũ trụ kinh tởm và chán ghét bởi ngoại hình và sự khát máu và dã tâm. Loài trùng tộc từ xa xưa vốn là một chủng tộc đã tồn tại hơn cả hàng ngàn năm.

Nhưng giống loài này lại có nét đặc trưng rất riêng biệt khi mà cả giống loài chỉ có một giống cái, được tất cả con đực trong loài đưa lên làm nữ vương của trùng tộc.

Nữ vương của trùng tộc sẽ chịu trách nhiệm thai nghén ra các thế hệ sau của trùng tộc, việc mỗi ngày quan hệ cùng với trùng tộc đực là việc rất bình thường, mỗi ngày đều có hơn hàng ngàn quả trứng trùng tộc được sinh ra bởi trùng cái.

Việc duy trì giống nòi là trách nhiệm lớn của nữ vương nhưng trùng đực trong tộc rất lâu về trước đã biết cách giao phối với một giống loài khác có khả năng sinh sản để hỗ trợ nữ vương cùng duy trì giống loài.

Do đó mà bất kể loài sinh vật nào có thể thụ thai với trùng đực đều được các trùng đực ra bên ngoài đưa về đế làm cái máy đẻ đích thực để phục vụ cho nhu cầu sinh sản.

Trùng tộc tuy có trí tuệ nhưng lại không có khả năng tiến hóá và thích nghi cao như nhân loại, do đó về tư duy và khả năng phát triển não bộ cũng thua kém loài người vài phần.

Nhưng cũng không vì vậy mà nhân loại có thể dùng sự thông minh của mình để tiêu diệt cả một nền văn minh trùng tộc.

Hiện tại trùng tộc đã xuất hiện những con có khả năng giả dạng khi có thể biến đổi trở thành nhân loại.

Tất nhiên trí khôn cũng không phải dạng vừa, nhờ đó mà có thể lẻn vào đoàn tàu cứu hộ, qua mặt cả đoàn binh tinh nhuệ của Khắc Tư mà chặn đứt đường lui của rất nhiều người.

Trùng đực có nghĩa vụ và trách nhiệm bảo vệ trùng cái, giao phối với nữ vương nhưng trong đó có những con đã có trí tuệ vượt bậc sẽ không làm những hành vi như loài động vật hoang dã như vậy.

Trùng cái tuy là nữ hoàng có thể sai khiến tất cả trùng tộc nhưng không phải con trùng tộc nào cũng có thể, có những con mà trùng cái không thể nào sai khiến được, đó chính là loài ưu việt trong bầy đàn.

Trở lại tinh cầu Dị Nguyên, ở một nơi chỉ toàn đất đá và cát vàng nóng bỏng, những giọt máu tươi như vòi nước rỉ ra không ngừng tạo thành từng dòng rơi xuống đất cát.

Máu bắt đầu bị oxi hóá nhanh chóng chuyển màu, một cái bóng dần che đi ánh sáng của cái xác, đôi mắt dài và hẹp với đồng tử hổ phách, đôi mày nhướng lên nhìn cái xác dưới đất, đá một cái khiến cho cái xác văng ra xa.

"Mùi thật là dở tệ. Chậc, lũ nhân loại vô dụng này có thứ gì ghê gớm cơ chứ!"



Kẻ mang hình hài nhân loại nói ra những lời rất khó hiểu, chẳng phải hắn cũng là nhân loại qua miệng hắn nói hay sao?

Mái tóc đen bị gió thối bay, ánh mắt nhìn về phía xa xăm như đang trầm tư gì đó.

"Mùi hương này!!!!"

Trùng đực có một khứu giác vô cùng tốt khi có thể đánh hơi được vị trí của trùng cái, nhưng nữ hoàng của hắn không phải ở nơi xa xôi rồi sao? Sao tại nơi này lại có thể ngửi thấy mùi hương quyến rũ nồng nàn ấy.

Tên khoác lên vẻ ngoài của nhân loại nhìn về phía xa xa bị bao phủ bởi các dãy núi cao, đi về nơi mùi hương thơm mát đó tỏả ra.

Bỏ mặc món ăn kế bên mà rời đi, chân mang ủng quân đội, mặc trên mình bộ đồ quân đội nhờ vào việc cải trang trà trộn vào.

Trên cổ còn đeo sợi dây chuyền bạc phản chiếu ánh sáng, ngoại hình cũng là lấy từ người lính xấu số bị lột da, kẻ đang bước về phía trước kia bên ngoài chỉ đang mặc một lớp da người, bên trong chính là sinh vật gớm ghiếc và cũng là kẻ thù của nhân loại trong suốt vài trăm năm trở lại đây.

Nhưng giờ phút này con hùng đực có trí tuệ cao kia bị mùi hương của trùng cái dụ dỗ, nhưng ở nơi đây không có trùng cái nào cả, như vậy chỉ còn có khả năng là có kẻ mang trong mình pheromone có thể thu hút được hùng đực. (2

Đường Nguyên đang cầm trên tay cành gỗ lớn đập liên tục vào thân cây khiến cho mấy con côn trùng phát sáng trên cành cây đang trốn rơi xuống, có con bọ phát sáng rơi xuống đầu cậu làm cho đầu cậu dính đầy chất nhầy phát sáng.

Màu đỏ tiết ra từ loài côn trùng này dính trên đầu cậu, do đang là buổi sáng nên lũ côn trùng này như rùa rụt cổ mà chui vào trong lớp giáp của mình, chỉ còn lại cái vỏ bọc bên ngoài. (1

Một đống cái chân cũng rút vào trong, nếu không Đường Nguyên sẽ không dám lại gần đám bọ này mà sẽ sai lũ rối gỗ làm thay mình.

Đường Nguyên sau khi rung cây khiến cho rất nhiều bọ phát sáng rơi xuống thì nhặt từng con, nhưng số lượng quá nhiều nên cậu dùng dị năng hỗ trợ phụ mình một tay. •

Dị năng và rối gỗ không phải muốn dùng là dùng, chúng vẫn hao phí một phần dị năng của cậu, dù chỉ một ít dị năng nhưng cũng có ý nghĩa quan trọng trong việc giữ mạng.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv