Bạn đang đọc truyện Bệnh Tên Là Yêu của tác giả Biển Bình Trúc. Từ Thanh Nhượng ghi khắc lời cô nói trong lòng, chỉ là anh không biết nên làm thế nào với tình cảm của cô.
Mặt trời thật ấm, mặt trời thật đẹp
Mặt trời là sự sống của vạn vật.
"Anh đã từng thấy mặt trời chưa?"
"Chưa."
"Từ đây em sẽ là mặt trời của anh."
Ngày đó Hà Dũ rời đi, Từ Thanh Nhượng nắm chặt tay cô, Phật châu* lạnh lẽo để trên cổ tay cô.
*Phật châu: chỉ số lượng hạt ngọc nhất định được xâu vào 1 sợi dây.
Giọng nói không còn lãnh đạm như ngày xưa, mà đờ đẫn bệnh hoạn: "Không có mặt trời, làm sao anh sống?"
Ngoài giới đều truyền ra, Từ Thanh Nhượng thần bí khó lường, văn nhã nho nhã, chỉ là thân thể không tốt lắm.
Nhưng chỉ có cô biết, mỗi đêm trằn trọc không ngủ.
Người đàn ông này có bao nhiêu điên cuồng.
Ngoài ra, bạn đừng bỏ lỡ truyện ngôn tình khác như: Cảnh Xuân Chợt Tiết hay Tình Cảm Chân Thành
Bình luận truyện