Buổi trưa ngày hôm sau.
Trong căn phòng yên tĩnh đột nhiên vang lên một tiếng kêu chói tai, âm thanh lớn đến mức muốn chọc thủng của bầu trời xanh.
Hứa Tiếu Vi trốn trong tấm chăn bông ảo não vò đầu cố nhớ lại những gì đã xảy ra đêm qua.
Rượu thực sự là thứ tồi tệ, đó là một sai lầm sẽ gây ra những hối tiếc không thế xoá mờ, và rồi...... và rồi lại làm một chuyện ngu ngốc.
"A——Hứa Tiếu Vi, mày không lắp não àaaaaa——"
Hứa Tiếu Vi hoàn toàn không rảnh hơi để lo cho cơn đau đầu do rượu, chui một cục trong chăn đá đạp điên cuồng.
Dì Vương dưới tầng nghe thấy động tĩnh liền chạy lên gõ cửa, "Tiểu Vi, con tỉnh rồi à? Tỉnh rồi thì xuống dì đã chuẩn bị cho con bát cháo nóng rồi."
"...... Vâng."
Hứa Tiếu Vi nói xong vùng dậy, giãy giụa thêm mấy cái mới đứng dậy vào phòng tắm, rửa mặt bằng làn nước lạnh buốt để cố ép chính mình quên đi những gì đã làm với Giang Tấn tối qua, rồi sau đó bình tĩnh bước xuống tầng.
Dì Vương đã chuẩn bị sẵn thìa dĩa trên bàn ăn, chờ Hứa Tiếu Vi xuống mới bắt đầu bưng bát cháo ra cho cô, "Ăn chút cháo đi, ông chủ nói tối qua con uống hơi nhiều rượu, chắc con rất đau đầu đây."
Hứa Tiếu Vi nhìn xung quanh một vòng, hỏi: "Dì Vương, Giang Tấn đâu ạ?"
Dì Vương đặt bát cháo xuống, lấy tờ giấy từ trong tạp dề ra đưa cho Hứa Tiếu Vi, "Công ty tạm thời đang có chuyện, ông chủ bảo dì nấu cháo chờ con tỉnh lại. Đây là mảnh giấy ông chủ để lại cho con."
Hứa Tiếu Vi nhận lấy, mở tờ giấy ra, trong đó có một câu viết đơn giản: "Buổi tối tôi về, cho em một ngày nghỉ ngơi. Không được trốn tôi như lần trước nữa."
Qua bữa trưa, Ngô An Toàn đến đón Hứa Tiếu Vi rời khỏi biệt thự để bàn chuyện công việc, dì Vương nghe điện thoại ở sân sau quay lại tình cờ thấy hai người họ rời đi một cách bí ẩn.
Là Giang Tấn gọi điện về hỏi về tình hình của Hứa Tiếu Vi, dì Vương trả lời thành thật, sau đó Giang Tấn muốn Hứa Tiếu Vi tiếp điện thoại, dì Vương mới nói tiếp, "Tiểu Vi vừa ra ngoài cũng người đại diện ạ."
Ở văn phòng, Giang Tấn ném điện thoại sang một bên, lực độ rất lớn khiến màn hình nứt đôi, trợ lý bên cạnh ngừng báo cáo, im lặng nhìn khuôn mặt xám xịt của Giang Tấn.
Giang Tấn liếc mắt nhìn qua giao diện máy tính, vừa nãy hắn nhắn tin WeChat hỏi Hứa Tiếu Vi đang làm gì, cô trả lời như thế nào?
?: [ Tôi ở nhà xem kịch bản cả ngày hôm nay ]
Khoé miệng nhếch lên một vòng cung khó hiểu, mới bao lâu mà lại dám nói dối hắn.
Biết ông chủ đang có tâm trạng không vui, trợ lý hiểu chuyện thức thời câm miệng không dám hé răng, Giang Tấn bất ngờ hỏi, "Hứa Tiếu Vi hôm nay có lịch trình gì không?"
Trợ lý kinh ngạc, "À vâng.", vội vàng kiểm tra lịch trình của Ngô An Toàn, "Mấy ngày nay tổ quay phim đang chuẩn bị công tác hậu cần, nên không có lịch trình gì."
Không có lịch trình.
Vậy cô và Ngô An Toàn đi đâu?
Trợ lý đưa mắt nhìn đồng hồ, đành phải lên tiếng, "Thưa giám đốc, ông George đã đến phòng họp và đang đợi ngài đến."
Giang Tấn và trợ lý trên đường đi tới phòng họp đi ngang qua khu văn phòng, Giang Tấn chợt dừng lại, trợ lý cũng lộ vẻ khó hiểu nhìn qua, vậy mà Hứa Tiếu Vi cùng Ngô An Toàn lại đứng cách đó không xa.
Truyện được đăng duy nhất tại Wattpad và WordPress của Tiệm Sách Haulawu.
Không biết hai người họ đang thảo luận cái gì, Ngô An Toàn đang nói gì đó với Hứa Tiếu Vi, Hứa Tiếu Vi mặt nhăn lại lắc đầu. Mặc dù cô đứng ở góc khuất nhưng hai người với ngoại hình và thân phận xuất chúng thì chắc chắn sẽ thu hút ánh nhìn của người khác.
Trợ lý muốn nhắc nhở Giang Tấn rằng trong phòng họp vẫn còn người đang đợi, Giang Tấn lại như không để ý lấy chiếc điện thoại vừa bị ném nứt đôi màn hình ra, nhắn: [ Ở đâu? ]
Điện thoại bên kia không tắt chuông, nhanh chóng lấy điện thoại ra trả lời, [ Tôi đang ra ngoài mua sắm. ]
Giang Tấn không đáp lại, chỉ biểu thị một khoảng thời gian hắn đã đọc và trạng thái không hoạt động, rồi nhìn về phía trợ lý và nói: "Tìm một nữ đại diện có profile xuất sắc."
Trợ lý có lẽ cũng đoán được cuộc điện thoại vừa nãy của Giang Tấn ở văn phòng chính, ai mà biết Ngô An Toàn vừa xuất hiện đã trúng dạn cơ chứ, thương thật. Trợ lý đau khổ nhìn Ngô An Toàn lòng đầy thương xót.
- --
Ở một diễn biến khác.
Vừa nãy Ngô An Toàn đến gặp Hứa Tiếu Vi vì muốn cùng cô bàn về công việc kế tiếp sau khi tiến vào tổ phim, nhân tiện hỏi chút về tiến độ của hai người tối hôm qua, Hứa Tiếu Vi thấy chuyện tối qua không có gì đáng nói nên không nói cho Ngô An Toàn biết. Anh cho rằng cô thất bại liền bảo cô đến công ty với lý do công việc, sau khi lên đến tầng cao nhất anh mới giải thích mục đích đến đây.
Hứa Tiếu Vi không đồng ý bài test xem thử phản ứng của Giang Tấn, cô cảm thấy nếu hắn thực sự thích cô thì căn bản không cần đến bài test này, tự nhiên sẽ cảm nhận được, với cô cũng vậy, cho dù là với Giang Tấn, cô cũng không thể giấu được cảm xúc của mình.
Hơn nữa kể từ tối hôm qua, Hứa Tiếu Vi không dám đảm bảo Giang Tấn có thực sự thích cô hay không, nhưng cô biết rằng, dường như cô đã......... thích Giang Tấn.
Ngô An Toàn cố gắng thuyết phục cũng không được, Hứa Tiếu Vi vỗ vỗ vai anh giải vây, "Nếu có thời gian rảnh thì tốt hơn hết anh nên lo cho việc riêng của mình trước đi. Còn có tâm trạng tới lo chuyện của tôi với Giang Tấn làm gì, không sợ bị Boss anh bắt cuốn gói đá khỏi công ty sao?"
Hứa Tiếu Vi bước đến thang máy, "Tôi sẽ tự giải quyết chuyện của mình với anh ấy, anh ấy không thích bị người ngoài can thiệp, tôi cũng không thích dùng phương pháp này để thử nghiệm Giang Tấn. Nếu thật sự có duyên, chúng tôi sẽ tự tiến tới với nhau."
Ngô An Toàn nghẹn họng không nói được gì nữa đành đưa Hứa Tiếu Vi về nhà nghỉ ngơi.
Giang Tấn bàn công việc với George rất lâu, về nhà trời đã tối rồi, Hứa Tiếu Vi tắm xong ra ngoài, ngồi xuống bàn trang điểm chuẩn bị quá trình chăm sóc da mặt, tin nhắn điện thoại truyền tới, nội dung ngắn gọn và đi vào ý chính, thông báo về việc thay đổi người đại diện cho cô.