Ghen?
Hứa Tiếu Vi ngắm nhìn mình trong gương, chìm đắm trong dòng suy nghĩ. Hoá ra khi cô nhìn thấy Giang Tấn cùng Sài Dật có tai tiếng, trong lòng bỗng chốc khó chịu là ghen?
Ngô An Toàn thấy Hứa Tiếu Vi tâm trạng có chút khó chịu, âm thầm vỗ tay khen ngợi Giang Tấn, "Thích là một điều rất tuyệt vời. Trong nhiều trường hợp, ngay cả người có liên quan cũng không biết mình có thực sự thích người kia hay không. Điều này rất đơn giản. Tôi sẽ dạy cho cô. Đầu tiên cô phải kiểm tra xem hắn có thích cô không... Hãy hôn hắn đi. Nếu hắn đẩy nó ra, điều đó chứng tỏ rằng hắn thực sự không thích cô. Nếu hắn ta không đẩy nó ra... Này này, chắc chắn hắn đã thích cô rồi đấy!"
Hứa Tiếu Vi mím môi, "Không đẩy ra chính là thích?"
"Đúng vậy."
Xong rồi......
Hứa Tiếu Vi đưa tay xuống môi dưới, hoảng hốt nghĩ tới ngày đó cô đúng là hoàn toàn không có ý tứ muốn đẩy hắn ra, chẳng lẽ cô là thực sự thích Giang Tấn?!
- -
Đến khi gần hoàng hôn, Giang Tấn mới từ phòng họp đi ra liền nhận được điện thoại Hứa Tiếu Vi, hắn đem văn kiện giao cho trợ lý xử lý, rồi sau đó mới nghe điện thoại.
"Làm sao vậy?"
Bên kia có chút ầm ỹ, "Tối nay anh có rảnh không?"
"Có?"
"Tôi muốn mời anh đi ăn tối."
Giang Tấn liếc mắt nhìn hành trình mà trợ lý đang xem, lên tiếng "Được, chờ tôi qua đón em."
"Không cần không cần, tôi bên này vẫn chưa xong kết thúc công việc tôi sẽ nói với anh, anh cứ qua đó trước, Ngô An Toàn sẽ đưa tôi đến, để tránh paparazzi......"
Giang Tấn: ".......Được"
Sau khi cúp điện thoại, trợ lý đang chuẩn bị báo cáo bữa hẹn tối nay cho hắn, Giang Tấn mở miệng trước chặn lời, "Hủy, tối nay tôi có cuộc hẹn khác."
Tâm trạng trợ lý có chút khó xử, "Nhưng bữa tiệc lần này là ngài hẹn thật lâu mới gặp mặt George, hơn nữa giang lão bên kia......"
Giang Tấn dừng bước, nhìn lại cô, âm sắc thanh lãnh mang theo vài phần chắc chắn, "Tôi nói, hủy."
Trợ lý: "......Vâng."
Từ khi gặp gỡ Hứa tiểu thư lịch trình của sếp như rối tung cả lên......Trợ lý thầm oán trách trong lòng.
Giang Tấn đến tiệm cơm đã đặt trước với Hứa Tiếu Vi, hắn nhàn nhã pha một ấm trà trên bàn trà, mới nghe thấy âm thanh của Hứa Tiếu Vi từ xa truyền đến.
Không chỉ có Hứa Tiếu Vi, hình như còn có người khác.
Giang Tấn bưng ấm trà rót trà, màu xanh biếc của nước trà ở không trung tạo thành một hình trụ vuông góc rơi vào chén trà, kết hợp chiều cao của động tác Giang Tấn, nước trà theo đó toả ra một mùi hương thơm ngát.
Hứa Tiếu Vi đã tới cửa phòng nhưng vẫn chậm chạp chưa tiến vào, ngược lại không biết cô cùng Ngô An Toàn đang thương lượng cái gì ở bên ngoài, hai người đã xảy ra một chút tranh chấp ở cửa sột sột soạt soạt lại nói tiếp.
"Mau đi đi, tôi sẽ nghĩ ý tưởng cho cô. Cô chạy không được đâu, nếu không dám, tôi gọi cho cô vài chai rượu."
Ngô An Toàn có ý tưởng muốn đẩy Hứa Tiếu Vi vào, Hứa Tiếu Vi để người trụ vào cột, bộ dạng cứ như là thà chết chứ không chịu khuất phục, "Ngô An Toàn anh càng ngày càng không biết lớn nhỏ, lại dám khoa tay múa chân với tôi!"
Cũng không biết là đầu óc cô có vấn đề gì hay là Ngô An Toàn đã học được thuật thôi miên, ở studio khi nói chuyện phiếm với nhau Hứa Tiếu Vi cư nhiên lại đáp ứng với yêu cầu hết sức vô lý của Ngô An Toàn -- kiểm tra đo lường Giang Tấn.
Nhưng khi Hứa Tiếu Vi tới gần cửa phòng nhìn thấy Giang Tấn bên trong đang ngồi nghiêm chỉnh xung quanh phát ra mùi nguy hiểm, cô đột nhiên biến thành quả bóng bị xì hơi, không dám đem hắn ra để thử thách hay kiểm tra.
Ngô An Toàn lại không cho cô cơ hội để phản bác, lần đầu dám làm trái với ý của Hứa Tiếu Vi, "Mặc kệ, chuyện này nếu thành công hai người đều phải đến cảm ơn tôi, còn nếu không thành công......Để nói sau."
Nếu không thành liền lấy một khối tiền của tủ sắt chạy trốn......
Trong lúc nói chuyện, Ngô An Toàn đã ra tay đem Hứa Tiếu Vi "Áp" vào phòng ăn, trước khi Giang Tấn kịp đưa ánh mắt lên nhìn, anh ta hành động cực nhanh rút tay về, để lại cho Giang Tấn một câu "Hai người cứ từ từ mà ăn" liền xoay người rời đi, cũng không quên đóng cửa phòng lại.
Hứa Tiếu Vi: "......"
Giang Tấn nhìn từ trên xuống dưới dò hỏi Hứa Tiếu Vi đang đứng ở cửa, có chút chật vật, sau đó ngửa đầu đem chén trà trong ấm lên uống cạn, nhẹ nhàng bước tới đến bàn ăn ngồi xuống, giọng điệu lạnh nhạt nói, "Gần đây, em cùng Ngô An Toàn có vẻ rất thân thiết."
Hứa Tiếu Vi làm theo những gì nghĩ trong lòng, đi đến đối diện hắn ngồi xuống, cười nói, "Bởi vì anh ta là người đại diện của tôi."
Giang Tấn: "......"
Hứa Tiếu Vi đang rối loạn vì thế không còn muốn kiểm tra đo lường Giang Tấn như kế hoạch nữa, hoàn toàn không có để ý nam nhân đối diện đang khó chịu khi nhìn thấy cô cùng Ngô An Toàn đùa giỡn tiến vào phòng.
Hai bên im lặng một hồi lâu, Hứa Tiếu Vi cầm lấy thực đơn để giảm bớt bầu không khí căng thẳng, nói, " Anh muốn ăn cái gì?"
Giang Tấn dựa vào lưng ghế, khoanh tay, "Em chọn đi."
Hứa Tiếu Vi rung chuông gọi người phục vụ tới và gọi một vài đồ ăn đều là những món Giang Tấn ăn thường ngày, cô biết tính cách Giang Tấn có chút kì quái, đối với hắn thích hay ghét đều không phân biệt được rõ ràng, nhưng sau khi quan sát một vài ngày sẽ biết rằng chỉ cần hắn thường xuyên ăn một thứ gì đó nhiều ngày liền chứng tỏ hắn thích món đó, cho nên chọn món như vậy thì không thể sai được.
Cuối cùng Hứa Tiếu Vi gọi lại người phục vụ bổ sung thêm câu: "Đúng rồi, cá hầm ớt bên trong không cần bỏ ớt cay, còn có bắp nước, hắn...... Dạ dày không tốt."
Người phục vụ liếc mắt nhìn hai người một cái, mỉm cười, nói cảm ơn liền đi ra ngoài.
Giang Tấn nhìn cô gọi món ăn, vẻ mặt u ám ban nãy đã có phần dịu nhẹ hơn, giữa lông mày anh thoáng hiện lên một tia ôn nhu, hắn hỏi Hứa Tiếu Vi, "Như thế nào đột nhiên lại mời tôi ăn cơm, muốn xin lỗi chuyện của tôi?"
Hứa Tiếu Vi suýt nữa bị sặc nước, " Không lẽ mời anh ăn cơm còn cần lý do hả?"
Giang Tấn cười khẽ, "không phải vậy."