Hứa Tiếu Vi nói muốn đi tắm, Giang Tấn cảm thấy không yên tâm, sau khi cô đi vào liền đứng cửa chờ cô ra.
Trong lúc nhất thời không biết nhớ tới cái gì, Giang Tấn vội vội vàng vàng lái xe đi ra ngoài một chuyến.
Một giờ sau, Hứa Tiếu Vi bình tâm lại cảm xúc của mình và quay trở lại phòng khách, liền thấy trên bàn trà có mấy hộp su kem.
Dì Vương vừa lúc đang đứng ở cửa định đi mua đồ ăn, thấy Hứa Tiếu Vi đứng ở kia khuôn mặt xuất thần nhìn chằm chằm bánh su kem, liền mở miệng giải thích, "Tiên sinh đang ở trên lầu thay quần áo, đợi lát nữa xuống dưới có việc cùng con nói. Su kem là tiên sinh mới vừa rồi đi ra ngoài mua cho con. Tiểu Vi, mặc kệ đã xảy ra chuyện gì, dì đều tin tưởng con xử lý được, mau chóng lấy lại tinh thần để có thể đối phó với nó, con cứ trong bộ dáng này dì và tiên sinh thực sự rất lo lắng."
Tạm dừng một chút, dì Vương bỗng cười cười, "Vừa rồi tiên sinh đã lo lắng cho con rất nhiều, đây là lần đầu tiên dì nhìn thấy ngài ấy quan tâm chăm sóc một người như thế."
Hứa Tiếu Vi suy nghĩ một chút, "Dì nói Giang Tấn lo lắng cho con?"
"Đúng vậy." dì Vương liếc mắt lên trên bàn trà có bánh su kem, "Bằng không tiên sinh vì cái gì lại chạy đi mua su kem cho con chứ."
Dì Vương mới vừa nói xong, từ cửa cầu thang liền vang lên một giọng nói đầy nam tính.
"Dì Vương."
Thanh âm trầm thấp lại nghiêm nghị. Dì Vương hiểu ý, nhìn hai người cười cười, "Dì đi mua đồ ăn."
Giang Tấn bước nhanh đến bên cạnh Hứa Tiếu Vi và đưa iPad cho cô trước khi cô có thể nói điều gì, " Em xem TV trước đi, tôi đi lấy cho em ly sữa nóng."
Cho cô ly sữa nóng?!
"Giang......"
Hứa Tiếu Vi muốn kêu Giang Tấn ở lại và nói không cần, chưa kịp cất lời hắn đã đi tới phòng bếp, hoàn toàn không cho cô có cơ hội cự tuyệt.
Bất đắc dĩ, Hứa Tiếu Vi đành ngoan ngoãn xem ipad cùng TV ở trên sô pha, coi chưa được bao lâu, cô chợt nhớ tới dì Vương có nói qua Giang Tấn chưa bao giờ nấu ăn, lo lắng hắn sẽ bị nước ấm hoặc là đồ vật khác làm bị thương, Hứa Tiếu Vi vội vàng buông iPad chạy đến cửa phòng bếp.
Cô ép người vào cạnh cửa phòng bếp khẽ ngó vào, bên trong nam nhân đang đứng trước bàn nấu ăn, một tay vịn nhẹ mép bàn, một tay cầm cái muỗng khuấy sữa trong một dụng cụ.
Nhận thấy được có người đang theo dõi hắn ở cửa, Giang Tấn mới tắt lửa quay đầu lại, nhìn thấy là Hứa Tiếu Vi, hắn ngoéo một ngón tay cái, "Lại đây."
Bước chân của Hứa Tiếu Vi đã yên định ở trước mặt hắn, Giang Tấn định nói cái gì đột nhiên dừng lại, dùng ngón tay lau sạch phần kem còn sót lại trên khóe miệng cô, rồi sau đó mới không nhanh không chậm hỏi," Tâm trạng của em đã tốt hơn chưa?"
Hứa Tiếu Vi nhấp nhấp môi, gật đầu, "Cảm ơn và xin lỗi."
Giang Tấn bật cười trước câu trả lời ngớ ngẩn của cô, "Có ý gì?"
"Cảm ơn anh đã giúp tôi mua su kem, thực xin lỗi là bởi vì đêm nay làm anh lo lắng, thực sự thực sự xin lỗi."
Hứa Tiếu Vi cúi đầu xuống, như một đứa trẻ làm sai, đang chờ người lớn chỉ trích, Giang Tấn thấy lòng mình mềm thành vũng, liền đưa tay lên sờ đầu cô, "Nếu cảm thấy mình có lỗi sau này phải vui vẻ, đừng làm cho tôi lo lắng, có được không?"
Hứa Tiếu Vi liên tục gật đầu, Giang Tấn đem sữa bò cho vào cái ly, cùng Hứa Tiếu Vi trở lại phòng khách, trước khi đưa cho cô ly sữa, hắn còn cẩn thận nhắc nhở ' cẩn thận bị bỏng '.
Hứa Tiếu Vi cầm ly sữa, rũ mắt nhìn chằm chằm màu trắng ngà của sữa bò nửa ngày, mới trầm ngâm nói, "Tôi hôm nay đi gặp Đoạn Lam."
Trong khi cô đang nói chuyện, Giang Tấn đã đem chiếc iPad trong tay buông xuống, lẳng lặng mà nghe.
Hứa Tiếu Vi khẽ nhấp một ngụm sữa, "Cô ấy nói với tôi tai nạn xe cộ sáu năm trước không phải kế hoạch của cô ấy, cô ấy chỉ là đồng phạm, người thực sự muốn tôi chết chính là Đoạn Di."
Phát hiện Giang Tấn khẽ nhíu mày khi nghe thấy cái tên Đoạn Di, Hứa Tiếu Vi liền hỏi hắn,
"Anh có quen biết với Đoạn Di sao?"
Giang Tấn lắc đầu, "Lúc còn học đại học tôi thấy em thường xuyên ở cùng cô ấy, có chút ấn tượng."
"Làm sao anh lại biết tôi và Đoạn Di thường xuyên ở chung với nhau?"
Giang Tấn ho nhẹ một chút, khéo léo chuyển đề tài, "Nghe nói cô ta chuẩn bị về nước phát triển, em nghĩ như thế nào? "
Hứa Tiếu Vi nghiêm túc mà nghĩ ngợi, "Lấy bất biến ứng vạn biến."
"Em có khó khăn gì cứ tìm tới tôi, tôi đều ở đây." Giang Tấn nhìn quanh, thấy khóe miệng Hứa Tiếu Vi dính sữa, Yết hầu hắn giật giật, tay rút ra một cái khăn giấy giúp cô lau, âm sắc mềm mại, " Nếu kiên trì không được cứ nói với tôi, tôi là phương hướng của em, khi nào em cũng có thể ngã xuống, bất luận là phương hướng nào."
"Cảm......."
Lời còn chưa nói xong, miệng Hứa Tiếu Vi đã bị lòng bàn tay hắn che lại, "Suỵt, tôi muốn nghe được lời cảm ơn hay là xin lỗi gì đó nữa, em không thể đổi cái khác sao."
Đổi cái khác?
Hứa Tiếu Vi đảo mắt nhìn xung quanh, bên môi cong lên một đạo cười hình cung tươi tắn, "Thank you??Sorry?"
Giang Tấn: "......"
Thấy khóe miệng Giang Tấn hơi nâng không biết phải nói gì nữa, Hứa Tiếu Vi chớp chớp mắt hỏi hắn làm sao vậy, Giang Tấn vò khăn giấy cho vào sọt rác, lại lần nữa mở miệng, âm điệu mang theo có chút mỏng lạnh, "Nói, em hôm nay vì cái gì lại đi gặp Phó Thần."
Hứa Tiếu Vi nhìn hắn, " Vì sao không thể đi?"
"Chậc." Tầm mắt Giang Tấn dừng ở trên người cô, vẻ mặt có chút khó chịu, "Tôi nói rồi không thể cùng nam nghệ sĩ khác như thế nào?"
Hứa Tiếu Vi bất mãn, "Dựa vào cái gì anh có thể cùng nữ nghệ sĩ khác truyền tai tiếng lại không cho phép tôi cùng nam nghệ sĩ khác."
"Em nói cái gì?"
Hứa Tiếu Vi lấy iPad của mình lật nhanh một mẩu tin vừa xem, tiêu đề được khoanh tròn bằng phông chữ phóng to và đậm, đặc biệt bắt mắt.
【 Nóng! Bạn trai qua lại với tiểu Hoa Đán nghi ngờ bị lộ! Chủ tịch câu lạc bộ đêm "Tinh Quang"! 】
Hứa Tiếu Vi đem tin tức tìm được ngay đầu đề cho hắn xem, u oán phun ra một câu: "Chỉ cho quan châu đốt lửa, không cho dân chúng thắp đèn."
Giang Tấn liếc mắt nhìn tiêu đề trên iPad, hắn bỗng giật mình thoáng chốc lại nhếch môi cười, "Sau đó đâu?"
Còn hỏi cô sau đó?!
Hứa Tiếu Vi ôm iPad không nói.
Giang Tấn khẽ tới gần cô, nghiêng đầu, ghé vào tai cô nói nhỏ, "Ghen?"
"Chỉ là......" Hứa Tiếu Vi theo bản năng muốn cự tuyệt, quay đầu môi cô liền bị môi dưới của hắn cọ qua, không khí tĩnh vài giây, giọng Hứa Tiếu Vi mỏng như tơ, "Không có chuyện đó."