Ngô An Toàn liền cầm tư liệu rời đi, bầu không khí vẫn còn phảng phất giống như đang bay lơ lửng ngay khi mà vừa rồi Ngô An Toàn nói:
"Hai người không thấy mình giống những cặp vợ chồng mới cưới sao?"
Đặc biệt khi Hứa Tiếu Vi nhìn thấy ý tứ ở trong ánh mắt của Giang Tấn, cô đơn giản vội vàng trở lại phòng bếp cầm rau nói đi nấu cơm, không cho Giang Tấn cơ hội nói lời nào.
Nhìn thấy Giang Tấn lên lầu, Hứa Tiếu Vi mới dám từ trong bếp ló ra nửa cái đầu, xác nhận hắn đã trở về phòng, Hứa Tiếu Vi liền điều chỉnh tâm trạng rồi mới nghiên cứu lại vấn đề ăn uống tối nay.
Dì Vương mỗi ngày đều sẽ đi ra ngoài mua nguyên liệu nấu ăn tươi mới, cho nên tủ lạnh hầu như không có đồ ăn thừa của ngày hôm qua, cho nên đồ hiện tại đều là sáng nay mới mua.
Sau khi xác nhận món ăn cho bữa tối, Hứa Tiếu Vi bắt đầu rửa và cắt rau. Ngay sau khi cắt xong rau và thịt để dùng, cô liền nhận được cuộc gọi từ Trần Tương. ( mẹ nữ chính đó!!)
Hứa Tiếu Vi dừng lại những gì đang làm rồi cùng nhau nói chuyện phiếm với Trần Tương trong vài phút, vừa mới cúp điện thoại, chuẩn bị nấu ăn, bỗng có tiếng bước chân vang lên từ bên ngoài phòng bếp.
Tiếng bước chân của người bên kia không có chủ đích, đi được hai bước rồi dừng lại một lúc, Hứa Tiếu Vi liền đi ra ngoài xem, đập vào mắt cô là một bóng lưng gần giống với Giang Tấn.
Hứa Tiếu Vi nhìn thoáng qua đã nhận ra anh ta không phải Giang Tấn, chờ Hứa Tiếu Vi đến gần, đối phương mới xoay người lại,
" xin chào."
"Giang Thịnh?"
Hứa Tiếu Vi không rõ người trước mặt là ai, cô đem hình ảnh khuôn miệng cùng với đôi mày của Giang Thinh ngày ấy ở mặt nạ vũ hội cùng với ngũ quan của nam nhân đang đúng ở trước mặt cô, mới phát hiện ra người trước mặt là ai.
Giang Thịnh không biết dùng biện pháp gì mà có được chìa khóa của biệt thự, sau khi vào nhà anh ta liền quan sát khắp nơi, cuối cùng dùng tư thái cà lơ phất phơ ngồi ở trên sô pha bên cạnh, khoanh hai tay nhìn ra đánh giá Hứa Tiếu Vi,
"Xem ra cô thật đúng là trụ vào đây được."
Hứa Tiếu Vi nhớ tới Giang Tấn kể cho cô nghe về mối ân oán của hắn với Giang Thịnh, vẻ mặt lập tức lạnh đi vài phần,
"Có chuyện gì sao?"
"Tôi không thể tới để quan tâm tới em trai mình sao? "
Khóe môi của Giang Thịnh nở nụ cười, điều đó càng làm cả người anh ta tăng thêm vào phần yêu dã,
" Sao cô lại nhìn tôi như vậy, tôi cũng sẽ không ăn thịt cô. "
Hứa Tiếu Vi cười nhếch, "Tôi chỉ đang nghĩ xem anh dùng loại mỹ phẩm dưỡng da nào, có thể bảo dưỡng được cái da mặt dày đến như vậy."
Giang Thịnh nghe xong vòng cung ở khóe miệng cũng từ từ hạ xuống, "Cô gái nhỏ à, nói chuyện cũng không cần cay độc như vậy chứ, chưa từng nghe nói họa từ miệng mà ra à? "
Vừa nói, Giang Thịnh vừa lấy bao thuốc ra, đưa đến miệng hút một điếu thuốc," Nhưng mà một cô gái nóng nẩy như vậy lại càng hợp với tâm ý của tôi đấy, lần này tôi đến cũng chủ yếu là vì cô."
Lông mày Hứa Tiếu Vi bỗng nặng trĩu, vẻ mặt nghiêm nghị hiếm thấy, cô quay sang nhìn Giang Thịnh với một ánh mắt tò mò, không nói lời nào, chờ anh ta nói tiếp.
Giang Thịnh lấy ra một vài bức ảnh từ trong túi và đưa cho Hứa Tiếu Vi,
"Tôi nhắc nhở cô rằng Giang Tấn không đơn giản như cô nhìn thấy", anh ta đợi Hứa Tiếu Vi tiếp nhận bức ảnh, tiếp tục nói,
"Chính cô xem đi trên bức ảnh chụp có phải là Giang Tấn không? Cô gái ngốc à, cô thật sự cho rằng lịch sử của mối quan hệ của hắn có thật sự sạch sẽ không? Không phải là hắn lừa cô là ở lại tăng ca, kì thật mỗi ngày ngày hắn đều đi đến câu lạc bộ vào mỗi đêm."
Trên bức ảnh chụp cho thấy một nam và một nữ ra vào một tiệm cơm, có lẽ do khoảng cách chụp bức ảnh là từ xa, lại còn được chụp vào ban đêm, nên chỉ chụp được hai thân ảnh mờ có những cử chỉ khá thân mật, Hứa Tiếu Vi liếc mắt đã nhận ra người đàn ông chính là Giang Tấn, mà còn một vị khác..... có vẻ như là ảnh hậu nổi tiếng trong mấy năm đó của "Tinh Quang", Sài Dật.
Sau khi Sài Dật ký hợp đồng với "Tinh Quang", vẫn luôn được những tài nguyên rất tốt, Giang Tấn cũng đã từng đến thăm quan đoàn phim mà cô ấy tham gia nên hai người đó vẫn thường được đồn là một cặp đang ở bên nhau.
Nhìn thấy đôi lông mày cau lại của Hứa Tiếu Vi, Giang Thịnh liền yên lặng đem châm điếu thuốc rồi hỏi cô: "Như thế nào, cô muốn hay không cân nhắc đến công ty của tôi? Tôi có thể cho cô tất cả những gì cô muốn, tài nguyên tốt nhất trên thế giới, và thậm chí cả danh hiệu ảnh hậu, tôi có thể cho cô tất cả tài nguyên tốt nhất, còn hơn là ở bên cạch Giang Tấn làm một người không danh không phận đi?"
Giang Tấn vừa nghe điện thoại xong liền đi xuống lầu, vừa hay nghe được âm thanh trong phòng khách, cố ý đi chậm lại đến đầu cầu thang liền nghe được nhũng lời này của Giang Thịnh.
Hắn liền không tiệp tục có bất kỳ cử động hay biểu hiện nào, liền giữ tay vịn cầu thang, đứng đó, chờ đợi phản ứng của Hứa Tiếu Vi.
Khoảng một phút sau, Hứa Tiếu Vi mới cúi đầu nhìn xuống tấm ảnh, đột nhiên nở nụ cười, "Vậy là Giang đại thiếu gia là muốn đào tôi từ Tinh Quang đến Thịnh Thế sao?"
"Đúng vậy."
"Có thể nha," Hứa Tiếu Vi ngước mắt lên nhìn anh ta, "Chia thù lao theo tỉ lệ tôi chín anh một thì sao?"
Giang Thịnh sắc mặt chợt cứng lại, "Cô đang đùa tôi sao?"
"Đúng vậy" Hứa Tiếu Vi trên mặt bỗng nở nụ cười, "Mọi người đều biết, Giang đại thiếu gia, quyền lợi của ngài trong công ty đã bị chủ tịch Giang rút hết rồi, là vì chuyện gì đã xảy ra nhỉ... Ồ, hình như bởi vì anh đã tự cướp đoạt đi hết tiền đầu tư của Giang Tấn, nhưng cuối cùng chính mình lại lỗ sạch, bởi vì chuyên này Giang đại thiếu gia đây cũng đã nợ nần không ít nhỉ?. "
Hứa Tiếu Vi bình tĩnh vạch trần vết thương cũ của Giang Thịnh, nụ cười đúng mực trên khóe môi giống như một tia chế giễu trong mắt Giang Thịnh, cũng giống như xát muối lên vết thương cũ của anh ta.
Giang Thịnh là một người có lòng tự trọng cao, nay lại bị một nữ nhân nói như vậy, lập tức mất hết mặt mũi, cực kì tức giận, dùng ngón tay đang kép điếu thuốc chỉ vào Hứa Tiếu Vi, "Cô cho rằng bản thân mình có tư cách gì nói? Lão tử muốn ký hợp đồng với cô coi như cũng đã cho cô thể diện rồi, đừng tự cao tự đại! Cô còn tưởng rằng Giang Tấn thật sự yêu cô sao. Sao cô không nghĩ đến những lịch sử đen tối của cô xem, mà cô còn vọng tưởng muốn bước chân vào cổng nhà họ Giang chúng ta. Tôi nghĩ cô nên nằm mơ đi. "
Hứa Tiếu Vi bình tĩnh lùi lại một cách thoải mái, dùng bức ảnh trong tay gạt cái tay đang chỉ về phía mình, "Xem ra gia giáo của Giang đại thiếu gia đây cũng thật không tốt, không biết chỉ tay vào người khác rất là thô lỗ sao? Anh nói tôi không đủ tư cách tiến vào Giang gia, Vậy anh có tư cách đó không? Một đứa con ngoài giá thú cũng xứng cùng Giang Tấn đoạt Giang gia sao?"
Giang Thịnh lần đầu tiên tức giận với một người phụ nữ như vậy, nhưng lí trí của anh cũng nói cho anh biết bản thân mình đang ở đâu, nên cũng không muốn ở địa bàn của Giang Tấn mà xằng bậy, đến cuối cũng chỉ cười nhạt đối với Hứa Tiếu Vi," Tốt nhất là cô phải giữ thái độ thanh cao như hiện tại, đùng để về sau mà khóc lóc cầu xin tôi. "
Giang Thịnh nói xong liền phất tay áo rời đi, vừa mới đi được vài bước thì bị Hứa Tiếu Vi gọi lại, Hứa Tiếu Vi đem bức ảnh ném vào tay anh ta, thuận tiện lấy luôn chiều khóa mà anh ta cầm trong tay," Được rồi, không tiễn."