Ánh sáng ban mai chiếu sáng từng con đường lớn nhỏ soi vào từng ngõ ngách lớn nhỏ, tia sáng ấm áp ấy chiếu xuyên qua từng cành cây khe lá rồi đi vào khung cửa sổ rơi vào hai thân ảnh trần truồng đang ôm chầm lấy nhau mà ngủ ngoan lành. Mà hình dáng này nếu không phải Bạch Phong Lãng và An Mật Mật thì còn ai vào đây chứ.
Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn trắng noãn như búp bê kia của An Mật Mật bị tia nắng ấm làm phiền liền lười biến mở đôi mắt liếc nhìn xung quanh, xuất hiện trước mắt An Mật Mật là khuôn mặt điễn trai kia của Bạch Phong Lãng đang gục đầu vào đôi gò bồng đào căng tròn của cô mà ngủ ngoan lành.
An Mật Mật liếc nhìn khung cảnh bên ngoài liền giật mình sợ hết hồn vì cô biết hình như một chút nữa hai người phải chụp ảnh cưới nha nếu bây giờ không chuẩn bị thì trễ mất. Nghĩ như thế An Mật Mật liền đưa bàn tay nhỏ nhắn mềm mại vuốt ve lấy khuôn mặt điễn trai kia của hắn ôn nhu nói.
" Bạch Phong Lãng đã trễ rồi mau dậy đi, chúng ta phải chuẩn bị trang phục một chút còn phải chụp hình cưới nữa."
Bàn tay An Mật Mật vuốt ve lấy khuôn mặt hắn mà lay động trông rất gấp gáp, mà trong cơn mơ màng Bạch Phong Lãng cảm nhận được âm thanh mềm mại kia truyền đến bên tai làm cho hắn lười biến mở đôi mắt nhìn vào hình dáng của An Mật Mật nói.
" Tôi biết rồi, em đi chuẩn bị trước đi tôi sẽ dậy ngay."
Nói xong ánh mắt hắn ôn nhu nhìn vào khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn như búp bê kia của An Mật Mật rồi đưa bàn tay vuốt ve đôi gò má mềm mại ôn nhu nói.
" Sau này nếu không có ai thì em phải gọi chồng có biết không ? Đừng xưng tên như thế nghe thật xa cách."
Âm thanh này truyền đến bên tai làm cho khuôn mặt xinh xắn của An Mật Mật bất giác ửng đỏ như quả cà chua trông thật đáng yêu vô cùng, mà thấy ánh mắt như con sói đói của Bạch Phong Lãng đang nhìn châm chú vào dưới thân mình thì An Mật Mật mới phát hiện ra thân thể mình vẩn còn đang trần truồng sắc mặt càng đỏ hơn tiện tay lấy tấm chăn che đi thân thể của mình.
Mà Bạch Phong Lãng thấy cô dáng vẽ ngại ngùng giống như con mèo nhỏ đang bị dọa sợ liền nở nụ cười ôn hòa, hắn biết An Mật Mật da mặt mỏng nên không kêu chọc nữa mà nghiêm túc nói.
" Thôi em đừng có ngại ngùng nữa còn không mau đi chuẩn bị sẽ trễ mất."
Mà An Mật Mật thấy ánh mắt không có ý trêu chọc mình hình dáng cô chớp lên một cái chẳng kịp để hắn ý liền nhanh chóng lao vào trong nhà tắm, mà Bạch Phong Lãng nhìn vào hình dáng nhỏ nhắn của An Mật Mật khuất bóng bất giác trên khóe miệng hắn nở nụ cười ngây ngô.
Trong căn biệt thự nhỏ này có rất nhiều phòng tắm nên hắn tìm đại một căn mà lao vào thuận tay đóng cửa lại thời gian lại thấm thoát trôi qua được một lác lâu.
" Kẻo...kẹt.."
Chẳng biết thời gian đã trôi qua được bao lâu tiếng gõ cửa vang lên An Mật Mật từ bên trong bước ra khoắc trên mình một chiếc váy cưới dài màu trắng bước xuống phía dưới phòng khách, mà xuất hiện trước mặt cô là hình dáng điễn trai kia của Bạch Phong Lãng đang khoắc trên mình một bộ đồ vest màu đen càng tô thêm vẽ điễn trai.
Thấy hình dáng nhỏ nhắn kèm theo khuôn mặt xinh xắn như búp bê kia của An Mật Mật thì Bạch Phong Lãng bất giác nhìn đến mức thất thần, thấy ánh mắt nóng rực kia của Bạch Phong Lãng nhìn mình khuôn mặt cô có chút ngại ngùng nói khẽ.
" Anh..anh nhìn tôi châm chú cái gì chứ ? Mau đeo trang sức lên ra ngoài nếu không trễ mất."
Nói xong An Mật Mật liền nhanh chóng đặt chiếc hộp trang sức màu đen xuống trước bàn rồi ngồi xuống đối diện với hắn, Bạch Phong Lãng thấy như thế cũng chẳng dài dòng mà nở nụ cười có chút ôn hòa thuận tay đeo vài cái vào thấm thoát đã chuẩn bị xong.
Hai người biết thời gian đã tới nên chậm rãi đứng dậy mà hướng ra kia bên ngoài mà bước đi An Mật Mật bất giác cầm lấy bàn tay to lớn của hắn giống như cặp vợ chồng mới cưới.
" Kẻo...kẹt..."
Hai người chậm rãi bước ra xuất hiện trước mắt là những người trong đoàn phim hôm qua đã chuẩn bị hết mọi dùng cụ chỉ chờ quay chương trình mà thôi, thấy hai người bước ra ngoài cô gái xinh đẹp kia chậm rãi bước đến lễ phép nói.
" Bạch tiên sinh, An tiểu thư hiện tại có thể chụp hình và quay phim được chưa vậy ? Chúng tôi sẽ cố gắng thu nhanh nhất có thể sẽ không làm tốn thời gian của hai người."
Bạch Phong Lãng nghe thế đôi chân mày liền giãn ra bình thản nói.
" Được, các người cứ quay hay chụp là được."
Nói xong Bạch Phong Lãng nắm tay nhỏ của Bạch Mật Mật đi dạo một vòng trong khu nghĩ dưỡng hai người nói chuyện cười nói thân thiết giống đôi vợ chồng son mới cưới, mà có thể để ý trong thời gian quay phim và chụp ảnh thì An Mật Mật và Bạch Phong Lãng có thấm thoát nhắc đến sản phẩm trang sức.
Hình ảnh dáng vẽ xinh đẹp của An Mật Mật kèm theo khuôn mặt điển trai kia của Bạch Phong Lãng đang khoắc trên mình trang sức của nổi tiếng càng thoát lên vẽ uy nghiêm mà sang trọng. Đến cuối cùng Bạch Phong Lãng lại nắm lấy bàn tay mềm mại của An Mật Mật đặt lên chiếc nhẫn trên tay của cô một nụ hôn nhẹ nhàng.