Bé Phượng Hoàng Được Cả Nhà Yêu Chiều

Chương 76: Giải quyết.



Edit: Ry

Trong trường quay vừa kết thúc một cảnh, Tiểu Lâm mang nước ấm tới rồi định về phòng nghỉ, lại thấy Túc Lê dẫn theo một nhân viên đi từ hậu trường ra. Túc Dư Đường sợ con trai ở trường quay buồn chán, đi tới định mang con lên xe, lại nghe bé bé nhà mình nói: "Mama, có chuyện này con cần nói..."

Mẹ Túc sững sờ: "Bé bé nói đi."

Túc Lê kể lại chuyện xảy ra ở hành lang, mẹ Túc nghe thế rất bất ngờ, ngẩng lên nhìn cô nhân viên Túc Lê dẫn theo. Cô bé khóc tới nỗi mắt đỏ hoe, chị có ấn tượng với người này, là một nhân viên rất chăm chỉ tích cực, mấy hôm trước còn làm giúp chị vài việc.

Hai ngày vừa qua quá trình quay hết sức thuận lợi nên đạo diễn quay xong còn có tâm trạng đùa cợt với nhân viên. Ông đang thảo luận với phó đạo diễn tiến độ quay ngày mai, thấy Túc Dư Đường dẫn con tới, ông rất ngạc nhiên: "Cô Túc, cảnh quay hôm nay của cô xong hết rồi mà? Sao vậy?"

"Đạo diễn, trong đoàn có chuyện này tôi cần nói với anh." Mẹ Túc nhường đường: "Liên quan tới cô bé này."

Đạo diễn nghe nhân viên giải thích, sắc mặt trở nên nghiêm nghị: "Có đúng là Phùng Tử Thạch không?"

Cô bé kia hơi sợ, nhưng có Túc Dư Đường ở đây nên gia tăng lòng dũng cảm, dùng hết dũng khí khẳng định: "Vâng đạo diễn. Cháu thật sự không lấy trộm đồng hồ của anh ta. Lúc đó anh ta quay phim nhờ cháu cầm giúp, cháu đưa ngay cho trợ lý của anh ta, không ngờ bọn họ lại vu khống cháu ăn trộm."

"Chuyện xảy ra khi nào?" Đạo diễn hỏi.

Cô gái kia đáp: "5 ngày trước ạ, lúc chúng ta quay ngoài trời."

"5 ngày trước...? Có phải cái đồng hồ mà cậu ta hay đeo không?" Phó đạo diễn nghe thế bỗng hỏi: "Nếu là cái đồng hồ đó thì hai hôm trước tan làm, cậu ta mời tôi với lão Lưu ăn cơm, tôi thấy cậu ta vẫn còn đeo mà. Lúc đó lão Lưu còn hỏi chuyện cái đồng hồ, cái này tôi nhớ."

Mắt cô bé kia hơi sáng lên: "Là nó đó ạ."

"Chuyện đồng hồ tôi sẽ xử lý, nhưng chuyện ở hành lang không có bằng chứng..." Đạo diễn cũng hơi nhức đầu: "Đáng lẽ tôi không nên cho cậu ta vào."

"Chuyện ở hành lang có chứng cứ." Mẹ Túc nói: "Hay là đạo diễn kiểm tra giám sát đi."

"Chết rồi đạo diễn ơi ---" Có nhân viên làm ở bên ngoài vội vã chạy vào, giải thích: "Chuyện ở trường quay bị người ta đăng lên mạng."

<Đêm Tận> đã công bố dàn diễn viên, nhưng vẫn chưa chính thức quảng bá. Chẳng qua do đội hình quá mạnh nên dân mạng vẫn luôn bàn tán ngóng trông, ai cũng chú ý bộ phim này, nên khi có từ khóa liên quan bò lên hot search, họ tràn vào ngay.

<Đêm Tận> thế mà lại ghép CP. Phải biết khi công bố khởi quay, đạo diễn đã nói đây là phim nữ chủ, nhân vật nam chỉ là làm nền, giờ lại ghép CP, còn đính kèm một đoạn clip ở trong trường quay. Một đám blogger liên tục xào nấu, nhanh chóng đẩy CP Phùng Tử Thạch và Túc Dư Đường lên hot search.

[Gì vậy trời? Tui bị hoa mắt hả? Lại còn CP cún con x chị đại, làm ơn tha cho chị Túc nhà này đi ạ.]

[....??? Ê tui bị ngu rồi á, nhà nào mua hot search thế!]

[Ghép CP trong phim nữ chủ, nam diễn viên muốn hot tới độ điên rồi hả?]

[Chơi quả não tàn không chịu được, có não thì đã không lăng xê kiểu này.]

Phòng làm việc của Túc Dư Đường lập tức lên tiếng đính chính, tốc độ nhanh tới mức blogger chẳng kịp phản ứng, rũ sạch chuyện CP, cũng hi vọng dân mạng chú ý tới tác phẩm chứ không phải đồn thổi vớ vẩn. Phòng làm việc lên bài được vài phút, bên đoàn làm phim cũng lên tiếng, còn khẳng định nghiêm cấm tiết lộ thông tin trong trường quay, sẽ truy cứu trách nhiệm của nhân viên có liên quan.

Vốn dĩ Phùng Tử Thạch và phòng làm việc của gã muốn ghép CP để ké chút fame. Những thủ đoạn này gã dùng nhiều rồi, lại thêm nữ diễn viên có danh hiệu như Túc Dư Đường hiếm khi quản những tin vớ vẩn này. Mà phòng làm việc của gã đã điều tra, khẳng định Túc Dư Đường không có bối cảnh gì, Phùng Tử Thạch mới yên lòng.

Gã cũng chỉ muốn chơi chiêu chút thôi, không ngờ chưa xơ múi được gì đã bị cả hai bên vả mặt. Phòng làm việc lập tức liên lạc hỏi gã muốn xử lý như thế nào.

Phùng Tử Thạch ngang ngược thành thói: "Tụi mày nói là Túc Dư Đường không có bối cảnh gì mà? Thế mà mụ đó dám trở mặt với tao? Không sợ cậu tao chèn ép tài nguyên à?"

Phòng làm việc nói: "Cô ấy rất hiếm khi có tin ngoài luồng, hẳn là cũng có chút thủ đoạn, nhưng chúng tôi thật sự không tra ra được cô ấy có bối cảnh gì. Vừa rồi công ty gọi điện tới, dặn chúng ta đừng đối đầu với cô ấy, anh thấy nên xử lý sao đây?"

Phùng Tử Thạch nghĩ đến việc nhiều lần bị Túc Dư Đường ngó lơ ở đoàn làm phim, cảm thấy bực bội vô cùng, không ngờ bên công ty lại không cho gã xả giận. Gã chửi mấy câu rồi cúp điện thoại, đi mách với ông cậu.

Buổi chiều gã còn hai cảnh nên phải tới trường quay, vừa tới gã đã chú ý ánh mắt mọi người nhìn mình có vẻ khác lạ. Gã tưởng là vụ hot search nên cũng không để trong lòng, định kệ luôn, tính giả lả diễn vẻ khách sáo nói xin lỗi với Túc Dư Đường cho xong. Không ngờ vừa hóa trang xong bị đạo diễn gọi tới, ánh mắt người xung quanh nhìn gã lại càng thêm kì quái. Đi tới chỗ đạo diễn, gã mới phát hiện tay trợ lý mất tích từ sáng cũng đứng đó.

Gã đè nén sự khó chịu trong lòng, hỏi: "Đạo diễn gọi tôi có việc gì không?"

Đạo diễn ném cái máy tính bảng cho gã: "Hay là cậu xem cái này trước đi?"

Máy tính bảng đang chiếu video theo dõi, video mờ mờ lại quay rõ mồn một chuyện trong hành lang. Một người đàn ông lôi một cô gái đi vào góc tối hơn, lát sau hình như là bị ai ngăn cản, gã kia quay trở ra ngoài. Phùng Tử Thạch thấy video lập tức xanh mặt. Chỗ góc tối quay không rõ lắm, nhưng vẫn đủ để thấy hành vi sai trái của gã với con nhỏ kia. Mà cái chết người nhất là đoạn tiếp theo của video, gã lại bước ra khỏi bóng tối, ánh đèn chiếu mặt gã rõ mồn một.

"Đạo diễn... Cái này." Phùng Tử Thạch còn muốn biện minh, nhưng chứng cứ rành rành ra đó, gã có nói gì cũng vô dụng.

Nhưng sao máy quay lại quay được góc đó, gã nhớ rõ là cái máy quay ở hành lang phòng nghỉ bị cố định, gã còn cố tình chọn góc chết. Không thể có chuyện máy quay quay được, đằng này còn thấy rõ là chĩa thẳng về phía bọn họ.

"Chuyện này cậu muốn giải thích thế nào?" Đạo diễn cười khẩy: "Cũng giỏi thật đấy Phùng Tử Thạch, ở đoàn làm phim của tôi mà dám giở những trò này. Cậu tính làm gì? Tố cáo xong đá người ta đi? Sao tôi không biết bản lĩnh của cậu lớn như thế nhỉ."

"Thế thì đã làm sao, con nhỏ đó lợi dụng chức vụ ăn trộm đồ của tôi, tôi dạy dỗ vài câu là sai à?" Phùng Tử Thạch thấy thế cũng không giả vờ ngoan hiền nữa, thái độ hống hách hoàn toàn không đặt người ở đây vào mắt. Trước khi đi, gã nhìn đứa nhỏ đứng cạnh đạo diễn. Hôm qua ở hành lang tối quá nên thấy không rõ, hóa ra thằng bé đó là con của Túc Dư Đường. Gã lườm Túc Lê, lại liếc trợ lý: "Đi."

Đợi hai người kia khuất bóng, nhân viên bắt đầu bàn tán.

"Sao có thể vênh váo thế nhỉ? Cũng chỉ là người bên đầu tư thôi mà?"

"Tôi làm ở bao đoàn phim rồi, đây là lần đầu gặp người phách lối như thế, có vài đồng tiền làm như ghê gớm lắm ấy."

Đạo diễn an ủi cô gái kia, nói chuyện này cứ để cho ông giải quyết, để cô yên tâm làm việc. Nói xong ông còn nhìn sang phó đạo diễn: "Phùng Tử Thạch quay mấy cảnh rồi? Đợt trước thấy thái độ của cậu ta tốt, kĩ thuật diễn kém thì cũng thôi, không ngờ lại dám gây chuyện, xem ra cần phải thay người."

"Đạo diễn, giữa chừng đổi người như vậy có vẻ không tốt lắm đâu?" Phó đạo diễn do dự.

Đạo diễn: "Tôi làm cái nghề này nhiều năm rồi, lần đầu tiên gặp diễn viên hống hách như vậy. Giữ lại để rước bực vào mình à? Tìm đại một diễn viên cũng tốt hơn là cậu ta. Còn tên trợ lý kia nữa, dám quay lén mang lên mạng lăng xê, như thế là trái với quy định của đoàn rồi, chuyện này tôi sẽ nói với bên đầu tư."

Túc Lê đứng nhìn, hơi ngó về phía Phùng Tử Thạch rời đi, giơ tay làm một cái nguyền rủa nhỏ.

Làm xong thì phát hiện cô gái ban nãy đứng cạnh đạo diễn giờ đã đứng bên mình, hốc mắt cô vẫn đỏ, nhưng tinh thần có vẻ tốt hơn nhiều. Lúc này cô cầm mấy que kẹo đưa cho cậu, dịu dàng nói: "Chị cảm ơn em nhiều nhé."

"Lần sau gặp chuyện chị nói với bác đạo diễn đi." Túc Lê bổ sung: "Bác đạo diễn là người tốt."

Đạo diễn nghe được cười bảo: "Chà lại còn được nhận thẻ người tốt nữa. Cháu gái nhớ nhé, lần sau gặp chuyện thì cứ nói, đây là đoàn làm phim, quay phim chứ không phải ăn thịt người. Con gái ra ngoài cũng nên chú ý an toàn."

Mẹ Túc đã quay xong một phần nên có vài ngày nghỉ, Túc Lê thì đã đóng máy. Hai mẹ con không ở lại đoàn làm phim mà đi ngay. Người của đoàn còn bận xử lý các loại chuyện, cô gái kia nhìn Túc Lê đi xa dần, nghe đồng nghiệp nói: "Hiểu Hiểu, lần này là nhờ chị Túc bảo phải cẩn thận kiểm tra nên mới biết có đoạn video giám sát kia. Từ đợt trước cái máy quay ở chỗ phòng nghỉ đã hỏng rồi, bọn tôi cũng tưởng là không quay được gì. Không ngờ con chị Túc bảo là máy quay vẫn hoạt động, bọn tôi đi xem thì đúng là nó vẫn chạy thật."

Mà còn quay được cả chỗ vốn là góc chết, họ kiểm tra thì có vẻ như ai đó đã bẻ phần chân máy để đổi hướng, nên mới quay được hình ảnh mấu chốt.

Cô gái kia ngẩn người, lúc trả lời giọng có hơi nghẹn ngào: "Họ là người tốt."

"Công nhận." Nhân viên kia cười bảo: "Chồng chị Túc cũng tốt bụng lắm. Hôm qua tổ đạo cụ hỏng đồ, đúng lúc anh ấy đi ngang qua, tiện tay sửa cho luôn."

Chuyện giải quyết xong, trở lại nhà xe thì Túc Minh đã tỉnh ngủ, đang ngồi trên ghế chơi với papa. Túc Lê chia sẻ kẹo vừa được cho với Túc Minh và Ly Huyền Thính, vừa đủ ba que.

Ba Túc thấy thế trêu: "Bé bé, có của papa không?"

Túc Lê nhìn que kẹo trong tay, không hề do dự giơ lên: "Cho papa."

Ba Túc cảm động vô cùng, nhận ý tốt của con, xé vỏ kẹo xong nhét vào miệng bé con: "Gần đây răng của papa không tốt, bé bé ăn đi."

"Tối nay cả nhà mình vào thành phố ăn nhé." Mẹ Túc đã nhờ Tiểu Lâm đặt bàn: "Để chúc mừng bé bé nhà ta lần đầu tiên đóng máy."

Túc Lê đưa bao lì xì của đạo diễn cho mẹ Túc, mẹ lại không nhận mà trả về. Túc Dư Đường nói: "Đây là khoản tiền đầu tiên bé bé kiếm được."

Tiền?

Túc Lê không có khái niệm gì với tiền, cậu chỉ biết nhà mình có rất nhiều tiền, Kinh Hạc cũng có rất rất nhiều tiền.

"Cũng không phải là khoản đầu tiên, mấy hôm trước Kinh Hạc tiên sinh bảo Dịch Đạo đã chuyển tiền tới." Ba Túc khen: "Bé bé siêu quá đi mất. Anh con hồi trước nghỉ hè đi làm thêm với bạn, làm cả mùa hè mới kiếm được mấy trăm đồng."

Nhắc đến Túc Úc, ba Túc lại kể thêm vài chuyện thú vị của anh cả khi còn bé.

Túc Lê cầm bao lì xì một lúc, vẫn đưa cho mẹ: "Cho mama, tối đi ăn."

Ba Túc hiểu ra: "Bé bé muốn đãi cả nhà à?"

Túc Lê gật đầu, sau đó hơi do dự: "Có đủ không ạ?"

Mẹ Túc cười: "Tất nhiên là đủ rồi."

Túc Lê nghe vậy mới yên tâm.

Buổi tối cả nhà tới một nhà hàng cao cấp dùng bữa. Mới ăn được một lúc, mẹ Túc có điện thoại, nói là đoàn làm phim đã hủy hợp đồng với Phùng Tử Thạch. Kết quả là gã ta thuê người làm khùng làm điên trên mạng, còn lôi cả mẹ Túc xuống nước, không ngừng công kích chuyện Túc Lê vào đoàn quay phim.

Chuyện Túc Lê quay phim, ban đầu là đoàn làm phim muốn khôi phục cốt truyện gốc nên để bạn nhỏ thử sức, kết quả quay lại quá tốt, ai cũng hài lòng, nên mới cho Túc Lê quay chính thức. Nhưng chuyện này qua miệng Phùng Tử Thạch lại thành Túc Dư Đường hống hách bắt đoàn làm phim thêm cảnh quay, cố ý làm nhiễu loạn sắp xếp của đoàn.

Đoàn làm phim lập tức đứng ra giải thích, Phùng Tử Thạch lại lôi chuyện đơn phương hủy hợp đồng ra khóc lóc, có vẻ như quyết tâm phá tới cùng. Mà nhà đầu tư đứng sau gã cũng đưa ra uy hiếp sẽ rút vốn, rõ ràng là muốn trải đường cho vị Thái Tử này.

"Chuyện nghiêm trọng lắm ạ?" Túc Lê nhìn mẹ.

Ba Túc cười bảo: "Có gì mà nghiêm trọng? Tên đó thích rút vốn thì cứ rút, papa cho đầu tư, đây là bộ phim đầu tay của bé bé mà."

Hắn lập tức bảo vợ: "Em gửi vx của đạo diễn cho anh đi, nhà mình thiếu gì tiền, chẳng lẽ lại sợ tiền không nhiều bằng bọn họ?"

Trên mạng, buổi sáng <Đêm Tận> đã lên hot search một lần vì vụ CP, không ngờ tối như đâm vào ruộng dưa, dân mạng hết hồn ăn không kịp. Phùng Tử Thạch vẫn luôn xây dựng hình tượng công tử nhà giàu cao quý, có tiền có sắc, thu hút cả đống fan là thanh thiếu niên. Chuyện này nổ ra, rất nhiều fan của Phùng Tử Thạch chỉ trích Túc Dư Đường bệnh ngôi sao, rồi đau lòng cho anh nhà mình, khiến fan hệ Phật của Túc Dư Đường cũng phải trồi lên.

[Vãi nồi, bao năm qua đây là lần đầu tiên tôi thấy nữ thần ngày lên hot search hai lần.]

[Cười chết mất, ghép CP không được nên trở mặt thành thù à? Cái cậu họ Phùng này cũng đỉnh đấy, tôi chúc cậu ta mau flop.]

[Túc Dư Đường có bối cảnh rõ như thế, cái cậu Phùng Tử Thạch này trong nhà có quặng mỏ hay sao vậy? Thế mà dám đối đầu.]

[Nói thật thì tôi chả hiểu tên đó đang khóc cái gì, với danh tiếng nhiều năm qua của nữ thần, tôi dám cá tin nữ thần giở bệnh ngôi sao là giả.]

[Nhưng Túc Lê đóng phim là thật đúng không? Blogger đăng cả gif lên kìa.]

Đoàn làm phim thanh minh, dân mạng ùn ùn chạy tới. Sau khi <Cục Cưng Đáng Yêu> kết thúc, rất nhiều fan Lê Minh mai danh ẩn tích. Bé con của các nhà khác tham dự chương trình xong có cả đống tài nguyên, bé con nhà họ quay chương trình xong là im hơi lặng tiếng, ngoài cái video thi dương cầm tháng trước ra thì fan không mò được chút thông tin nào.

[Khỏi cần bàn, Lê Lê đóng phim đúng không, anh đây mua cháy vé luôn.]

[Cả nhà em là fan bé Lê đó, mẹ em nghe tin bé ấy đóng phim còn hỏi em là phim gì.]

[Đoàn làm phim có chuyện gì đây mặc kệ, nhưng phim này phải ra nhé, ví tiền sẵn sàng rồi.]

[Fan mama vui quá đi mất.]

Trần Kinh Hạc vừa xuống máy bay, đang lướt vòng bạn bè của ba Túc thì thấy một bức ảnh chụp đồ ăn, dòng trạng thái đi kèm là bé bé đóng máy đãi tiệc cả nhà. Y mới hiểu ra mình thế mà bỏ lỡ lần đầu Phượng Hoàng đại nhân đóng phim, nói chuyện điện thoại xong vẫn sững sờ một hồi mới vội vàng bảo thư kí đi nghe ngóng.

"Đại nhân, là đoàn làm phim <Đêm Tận>, trước đó chúng ta có đầu tư." Thư ký Thanh Điểu báo cáo kết quả điều tra, tiện thể nhắc tới chuyện có người gây sự trên mạng.

Trần Kinh Hạc: "Ai cơ? Phùng Tử Thạch?"

Thư ký giải thích: "Nhà họ Phùng ở thành phố Y, năm ngoái tập đoàn tổ chức họp thường niên, cha cậu ta từng nói với ngài mấy câu."

Trần Kinh Hạc làm sao mà nhớ được ai từng nói chuyện với mình, nhưng đúng là cái này khiến y rất không thoải mái: "Gọi cho đạo diễn tăng vốn đầu tư, còn tên Phùng Tử Thạch gì kia thì mau chóng giải quyết đi. Ngoài ra bảo đoàn làm phim gửi phim mẫu và tài liệu quay sang đây."

Thanh Điểu nhận lệnh, bắt tay vào làm cô mới biết có vài Yêu tộc đã ra tay trước.

Túc Dư Đường có danh tiếng rất tốt ở trong giới, dân mạng đồn chị có bối cảnh rất sâu, nhưng tra đi tra lại cũng không tìm được chị có quan hệ với ai. Chính vì thế nên nhà họ Phùng mới dám làm chuyện này. Nhưng thực tế là Túc Dư Đường đâu có cần qua lại với người khác, với danh tiếng của chị ở giới tu đạo, có cả đống người đứng xếp hàng để xách váy cho chị. Chuyện nhỏ này từ trước đến nay chưa bao giờ cần chị quan tâm, sẽ luôn có người giải quyết hộ.

Thanh Điểu thấy mình không có chỗ để ra tay, nhưng có lệnh của Trần Kinh Hạc, cô đành chuyển mục tiêu từ Phùng Tử Thạch sang nhà họ Phùng.

Cùng lúc đó, một tờ đơn kiện Phùng Tử Thạch tội vu khống lên hot search, nghe nói cái này còn khiến gã vào cục cảnh sát. Cô gái nhân viên kia nhận được sự ủng hộ của đoàn làm phim đã dũng cảm đứng lên vạch trần gã, công bố tất cả những gì Phùng Tử Thạch gây ra ở đoàn phim lên mạng, có cả video giám sát. Dân mạng thế mới biết lí do đoàn làm phim hủy hợp đồng với Phùng Tử Thạch, lập tức ủng hộ hết mình, hình tượng của Phùng Tử Thạch hoàn toàn sụp đổ.

Chỉ có mấy ngày, Phùng Tử Thạch đã đi từ công tử phách lối sang bị người người kêu đánh. Trong lúc trên mạng có hết cơn sóng này đến cơn sóng khác, nhà họ Túc lại đang đi du lịch ở thành phố G. Mẹ Túc phải trở lại quay phim tiếp, ba Túc và Phong Yêu bèn dẫn ba đứa nhỏ đi chơi khắp nơi, vài ngày đã đi hết tất cả những thắng cảnh nổi tiếng trong thành phố. Mấy hôm sau, Trần Kinh Hạc mời Túc Lê tới chi nhánh tập đoàn ở thành phố G tham quan, còn cố ý sai tâm phúc Thanh Điểu xuống lầu đón.

Lúc Thanh Điểu đến đón thì Túc Minh đang ngủ, ba Túc đành phải ở lại khách sạn trông con. Thế là chỉ có Túc Lê cùng với Ly Huyền Thính và Phong Yêu đi. Tới chi nhánh, thấy một tòa nhà sừng sững, Túc Lê ngước lên hỏi: "Đây là công ty à?"

Thanh Điểu gật đầu: "Công ty nằm ở tầng 8-15 ạ, nhưng tòa nhà này thuộc quyền sở hữu của Kinh Hạc đại nhân."

Túc Lê choáng, Kinh Hạc giàu vậy sao?

Thanh Điểu dẫn cả ba vào trong, đi một mạch lên văn phòng tổng giám đốc. Bọn họ vừa bước vào, nhân viên ở bên ngoài lập tức thì thầm, đưa ra các loại giả thuyết.

"Mấy người vừa rồi là ai vậy?"

"Thư ký của giám đốc Trần đích thân xuống đón nha. Lần trước giám đốc Vương tới cũng không được cô ấy đón."

"Tò mò quá đi mất!"

"Ê khoan, dạo trước có tin đồn nói tập đoàn có bé Thái Tử mà đúng không? Hộ khẩu của giám đốc Trần đột nhiên có thêm một người. Cái này là thông tin bạn tôi ở bên trụ sở chính nói, bảo là cục quản lý hộ khẩu mang giấy tờ tới."

Nhân viên ầm ĩ bàn tán, trưởng phòng phải đi ra dặn họ tập trung làm việc. Có người đánh bạo hỏi thăm, trưởng phòng chỉ nói nếu về sau thấy những người kia thì phải có thái độ đúng mực. Nhân viên nhìn nhau, chuyện tập đoàn có Thái Tử gần như được khẳng định.

Trưởng phòng đi khuất, lại có nhân viên thì thầm: "Em bé mà đi đầu tiên ấy trông giống Túc Lê nhỉ? Cái bé mà tham gia chương trình ấy, hôm nọ còn lên hot search á."

Túc Lê là con trai của Túc Dư Đường, sao lại biến thành bé Thái Tử của tập đoàn bọn họ rồi!



[Tác giả có lời muốn nói]

Bé Lê đãi cả nhà ăn tiệc xong túi trống trơn: Kinh Hạc giàu lắm, y có cả một tòa nhà cao tầng.

Trần Kinh Hạc sở hữu rất nhiều tòa nhà cao tầng: Phượng Hoàng đại nhân, đây chính là giang sơn vạn năm qua tôi xây dựng cho ngài.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv