Buổi tiệc đính hôn kết thúc Vy Vy có thêm hai người bạn mới, mặc dù Phương Hân cũng đã 25 tuổi nhưng mà tính tuổi thì có lẽ sẽ không phải là vấn đề phải không? còn về Ngân Thanh thì năm nay cô hơn Vy Vy 3 tuổi năm nay đã 22 rồi
Xong buổi tiệc ông bà Bắc vì có chuyến bay cho nên đã rời đi còn ông bà Lưu thì ở lại dặn dò mọi việc, Lưu Diệc thì đi chung với lại đám người Nam Việt rời đi chỉ còn lại Bắc Nghiêm và Vy Vy cùng trở về nhà Bắc Nghiêm đơn giản là bởi vì hai bên nhà đều muốn hai người ở chung với nhau tìm hiểu cách sống của nhau thêm với lại thời đại bây giờ chưa cưới mà đã sống chung là chuyện bình thường chứ đừng nói là hai người đã đính hôn như bọn họ
Ngồi trên sopha Bắc nghiêm nhìn Vy Vy nhỏ giọng nói '' bé con lại đây '' anh vỗ vỗ đùi mình ý bảo cô lại đây ngồi lên, mặc dò có hơi ngượng ngùng nhưng cô vẫn ngoan ngoãn ngồi lên đùi anh, tư thế hai người thập phần ám muội a cũng may bây giờ không còn ai nữa cho nên cô mới dám làm vậy nếu không cho cô thêm mười cái lá gan cũng không dám đâu
'' bé con...'' vì phải mời rượu cho nên Bắc Nhiêm cũng bị chốc không ít rượu nhưng đối với người như anh bấy nhiêu đó chưa hẳn là vấn đề lớn nhưng cũng không phải là vấn đề xuông a ít ra theo người ta nói trong người có men rượu ắt sẽ xảy ra chuyện mình không thể khống chế được cũng giống như bây giờ
Một tay Bắc Nghiêm ôm cô vào lòng một tay di chuyển trên người cô làm loạn thừa dịp ăn đậu hũ, khuôn mặt cả hai đều hồng phực lên mà Vy Vy giống như cảm nhận được vật bên dưới mông mình đang xảy ra vấn đề cho nên cả người cứng đờ không dám nhúc nhíc khóc không ra nước mắt nhìn móng vuốt đang di loạn trên người mình
'' Nghiêm '' cô nhỏ nhẹ nói
'' ừ bé con của anh '' Bắc nghiêm tham luyến hương thơm trên người cô, một cỗ hương thơm bất kì ai cũng không thể so sánh mùi hương khiến người khác thật thoải mái
'' anh sao vậy, say hả? '' hồi nãy cô thấy anh cũng uống không ít nha chắc là say đi, bất quá động tác gì cô cũng chưa làm đã bị anh ôm chặt người xoay người lại đối diện với khuôn mặt anh, hai đôi môi đã sớm áp vào nhau. Nụ hôn nhẹ nhàng nhưng lại hết sức kích thích, trong đôi mắt của anh hiện lên tia dục vọng mãnh liệt chưa từng có hoặc nói là Vy Vy chưa từng thấy qua anh như vậy
'' ưm..ưm'' Vy Vy bất giác đưa tay qua đầu anh ôm chặt nhanh chóng đáp lại nụ hôn của anh, trong người cũng xuất hiện cảm giác nóng đốt cháy thân thể cô, mặc dù cô không biết đó là cảm giác gì nhưng nó thật khó chịu khiến cả người cô vặn vẹo mà lại không biết chính mình lại khiến ngọn lửa dục vọng trong người Bắc Nghiêm mới hòa hoãn lại tăng vọt lên đáng sợ
Nụ hôn trên môi từ từ rơi xuống quai hàm trắng mịn của cô từng chỗ đi qua đều để lại những dấu hôn giống như hứng trái dâu đỏ mọng quyến rũ kinh người
'' ưm..'' đầu óc VY Vy hiện tại là một khoảng trỗng rỗng bản thân cô hoàn toàn không phát hiện bản thân ruốt cuộc đang làm cái gì chỉ biết làm theo bản năng mà thôi
'' bé con, em thật đẹp '' Bắc nghiêm vừa hôn quai hàm cô vừa mê luyến tán thưởng, đối với bé con anh hầu như chưa thể khắc chế bản thân được
Hai bàn tay anh đã sớm phủ lên hai gò hồng đào mịn màng vuốt ve, ưm cảm giác thật mền mại thật dễ chịu, thật muốn ăn vào bụng. Nghĩ là làm nụ hôn của anh từ từ dời xuống liếm láp
'' ưm... đừng '' Vy Vy nắm chặt tóc của anh giọng khàn khàn nói, không hiểu tại sao trong người lại có cảm giác rất hưởng thụ
Động tác của anh rất nhẹ nhàng giống như đang động vào một vật quý giá nào đó sợ đụng mạnh sẽ bể vỡ vậy hết sức cẩn thận
'' Vy Vy cho anh được không? '' mặc dù anh đã hứa với cô sẽ dành chuyện này cho đêm tân hôn đầu tiên của hai người nhưng hiện tại anh không muốn nhịn nữa, anh quả thật không thể dừng lại nữa rồi
'' ưm...'' cô e thẹn gật đầu một cái, biết sớm muộn gì cũng phải làm chi bằng bây giờ đi với lại cảm giác trong người cô cũng đã sớm trả lời rồi
Chưa bao giờ Bắc Nghiêm vui sướng như vậy, anh yêu thương ôm cô đi lên lầu, đôi mắt vĩnh viễn xuất hiện sủng nịch cưng chiều đối với tiểu nhân nhi trong lòng của anh
( mị: ai nha ta chỉ miêu tả được z hoi hắc hắc đừng mong nhiều quá a)
Sáng sớm ánh nắng từ ban công chiếu thẳng vào căn phòng soi rọi bóng dáng hai thân ảnh đang thỏa mãn ôm nhau trên giường lớn trong căn phòng, cô gái ngủ rất yên bình khóe miệng còn vương lại nụ cười nhẹ nhàng ấm áp, người đàn ông bên cạnh yêu thương ngắm nhìn cô gái trong lòng khóe miệng cũng đồng dạng nở nụ cười hạnh phúc mà sủng nịch
Bắc nghiêm vuốt vuốt mái tóc màu nâu của Vy Vy, bé con của anh.... em là cả thế giới của Bắc Nghiêm anh không ai có thể thay thế đâu
Anh yêu thương hôn nhẹ một cái lên trán cô rồi quấn khăn đứng dậy, có lẽ anh nên chuẩn bị bữa sáng cho bé con của anh a, tối hôm qua cô khẳng định rất mệt vừa mới chỉ ngủ được một lát thôi, nghĩ đến đêm qua anh quả thực muốn mắng mình một chút tại sao lại có thể không kiềm chế như vậy a