“Được rồi, đừng có nói nhảm, chịu chết đi!”
Diệp Phàm nhấc kiếm chỉ thẳng Diệp Khiếu Thiên, hắn lớn tiếng quát với vẻ mặt đầy sát khí.
“To gan, Diệp Phàm ngươi thán là người nhà họ Diệp, lại dám dùng kiếm chỉ chỉ tộc trưởng, đúng là láo xược!”
Vị lão giả mặc thường phục nhìn Diệp Phàm quát.
“Hóa ra là ông, xem ra lúc trước Diệp Khiếu Thiên là người đã phái ông tới giết tôi!”
Diệp Phàm hừ lạnh nhìn lão giả lúc trước mình từng giao đấu.
Đối phương không nói gì mà đánh một chưởng về phía Diệp Phàm.
Thực lực của vị lão giả này tăng lên không ít so với trước kia, nhưng Diệp Phàm vẫn không xem ra gì.
Diệp Phàm vung kiếm chém mạnh, ngăn lại đòn tấn còng của đối phương, hai bên chạm nhau
truyền ra tiếng nổ vang!
Ầm một tiếng, cơ thế lão giả lui mạnh về phía sau, miệng hộc máu, ông ta nhìn chằm chằm Diệp Phàm, hai tay kết ấn, một cỗ sức mạnh tinh thần bộc phát đánh về phía Diệp Phàm.
Không chỉ thực lực mạnh lên mà lực tinh thần cũng tiến bộ rất nhiều, nhưng khi sức mạnh tinh thần của ông ta chui vào trong đầu của Diệp Phàm lại giống như đá chìm dưới biển, không gây ra bất kỳ sóng gió nào!
“Sao có thế? Ngươi…”
Lão giả nhìn chằm chằm Diệp Phàm.
Phụt!!!
Lúc này, Diệp Phàm cầm kiếm đâm xuyên qua cơ thể đối phương, ngay cả Diệp Khiếu Thiên cũng không kịp ra tay ngăn cản, kết quả ông ta chém chết, hai tròng mắt trừng lớn nhìn chằm chằm Diệp Phàm, quỳ rạp trên mặt đất.
Rầm!!!
Diệp Phàm giơ chân đá lão giả này bay ra ngoài.
“Ninh lão!!!”
Diệp Khiếu Thiên thấy lão giả bị giết, vẻ mặt ông ta trầm xuống rồi hét lớn.
Ninh lão là tâm phúc của ông ta, làm bạn với
nhau đã lâu, lúc này đối phương bị giết đã hoàn toàn chọc giận Diệp Khiếu Thiên!
“Ta phải giết chết ngươi!”
Diệp Khiếu Thiên gầm lên nhìn chằm chằm Diệp Phàm, ông ta bước lên đánh một chưởng về phía hắn.
Ầm!!!
Đòn tấn công của Diệp Khiếu Thiên khiến xung quanh như rung chuyến, từng tiếng nố như sấm vang lên.
Lực lượng ngập trời quét ngang không gian, gây ra những gợn sóng có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Tất cả mọi người đều cảm nhận thấy nghẹt thở.
Bọn họ nhìn Diệp Khiếu Thiên với vẻ mặt khó tin.
“Ông ta vậy mà đã đạt tới cảnh giới kia?”
Sở Cửu Ca nhìn thực lực Diệp Khiếu Thiên thi triển, biểu cảm trên gương mặt lập tức thay đổi, cô hô lên với Diệp Phàm: “Cấn thận, ông ta đã bước vào Thần cảnh!”
Ầm ‘âm!!!
Lúc này, đòn tấn công của Diệp Khiếu Thiên đã giáng xuống, khiến Diệp Phàm không thể tránh, chỉ có thể đỡ lấy.
“Thần cảnh!”
Diệp Phàm nhìn chằm chằm Diệp Khiếu Thiên, hai mắt không ngừng lóe lên!
Thần cảnh, chính là cấp độ trên Thánh cảnh, có thể so với thần tích!
Khi đạt đến cảnh giới này, đồng nghĩa với việc đứng ở đỉnh cao của võ thuật!
Trong tất cả những thế lực ẩn thế, sợ là tìm không nổi mấy người bước vào được cảnh giới này!
Nhưng cho dù Diệp Khiếu Thiên bước vào Thần Cảnh thì Diệp Phàm vẫn không hề sợ hãi, trong lòng hắn là sát khí vô tận!
Tu La Cửu Kiếm!!!
Diệp Phàm trực tiếp thi triến chiêu kiếm đầu tiên trong Tu La cửu kiếm, bộc phát toàn bộ sức mạnh của bản thân, bao gồm là lực lượng thần bí bên trong cơ thể.
“Cổ lực lượng này…”
Diệp Khiếu Thiên thấy Diệp Phàm thi triển ra cỗ lực lượng thần bí này thì giật mình, vẻ mặt ông ta đầy vẻ ngạc nhiên.
“Dừng tay!!!”
Đúng lúc này, một giọng nói già nua vang lên từ sâu bên tronq nhà ho Diêp!