Đây chính là sự đáng sợ của Quỷ Cốc!
Trong mắt của những thế lực ẩn thế Thiên Cấp, sự kinh hãi còn đáng sợ hơn!
Những gì mà người đứng đầu Quỷ Cốc làm cách đây hai mươi năm vẫn còn mới mẻ trong ký ức của tất cả các gia tộc và tông môn ấn thế Thiên Cấp, trong lòng kính sợ!
Vậy mà người trước mắt này lại là người thừa kế của Quỷ Cốc, vậy hắn chẳng phải là đệ tử của người kia hay sao?
Nghĩtới chuyện này, những cường giả của Long Tượng Tông đều thay đổi sắc mặt, bọn họ nhíu mày, vẻ mặt ngưng trọng.
“Không ngờ cậu lại là đệ tử của vị kia?”
Tông chủ Long Tượng Tông thở dài nhìn Diệp Phàm.
“Sao tôi lại cảm thấy Tam sư phụ của tôi có sức uy hiếp rất lớn với các người nhỉ?”
Diệp Phàm bĩu môi, hắn tò mò nói.
“Xem chuyện Tam sư phụ con làm năm đó, nếu bây giờ ông ta xuất hiện ở đây, đám người này chỉ sợ đều bị dọa tè ra quần!”
Long Ngạo hừ một tiếng.
“Năm đó Tam sư phụ con làm cái gì vậy?”
Diệp Phàm vẫn mang vẻ mặt đầy tò mò.
“vẫn nên làm chuyện chính trước đi!”
Tiêu Thiên Sách trầm giọng nói.
Ngay sau đó, ánh mắt Diệp Phàm nhìn về phía tông chủ Long Tông Tượng: “Long Tông Tượng các ông còn có bản lĩnh gì thì lôi hết ra đi, nếu không, các người cứ ngồi đó mà chờ chết!”
Ầm!!!
Dứt lời, trên người hắn bộc phát ra sát ý vô tận, bao phủ toàn bộ Long Tượng Tông!
Lúc này, người của Long Tượng Tông run lẩy bấy, bị khí tức sát phạt đè ép tới không thở nổi!
Đám người tông chủ Long Tượng Tông nhíu chặt mày, âm thầm nghĩ ngợi.
Nếu là trước kia, bọn họ nhất định sẽ trực tiếp ra tay với Diệp Phàm, nhưng hiện tại biết được Diệp Phàm là đệ tử của vị kia, điều này khiến trong lòng họ thêm kiêng dè.
Một khi bọn họ ra tay với Diệp Phàm, chẳng may vị kia của Quỷ Cốc xuất hiện, vậy thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng!
Dù sao thì ký ức của năm đó vẫn còn in sâu trong trí nhớ!
“Từ khi nào mà Long Tượng Tông ta lại đến phiên một vãn bối ở đây diễu võ dương oai?”
Bổng nhiên, một giọng quát trầm thấp từ bên trong Long Tượng Tông truyền tới vang vọng khắp nơi, làm chấn động tới linh hồn của những người đang có mặt ở đây!
Ngay sau đó, một ông già râu tóc bạc phơ, trên người khoác trường bào đang bước từng bước tới.
Ông lão này khoảng chừng hơn 70 tuối nhưng bước chân vững vàng mạnh mẽ, tinh thần khỏe mạnh, đôi mắt trũng sâu khiếp người.
Khi ông già này xuất hiện, một cổ uy áp khiến người ta hít thở không thông quét tới, bao phủ toàn bộ Long Tượng Tông!
Lúc này, trong lòng tất cả mọi người đều trầm xuống, bao gồm cả đám Diệp Phàm, ai cũng cau mày, vẻ mặt nặng nề.
“Tham kiến tôn giả!”
Ngay lập tức, người của Long Tông Tượng nhìn thấy ông già này thì tất cả đều quỳ xuống hô lên, vẻ mặt vô cùng cung kính!
“Long Tượng tôn giả!”
Long Ngạo nhướng mày nhìn người vừa tới, ánh mắt khẽ lóe lên, Chung Vô Diễm và Tiêu Thiên Sách thì khựng lại.
“Một đám phế vật, bị người ta khiêu khích thế này rồi còn không dám ra tay!”
ông ta quát đám người tông chủ Long Tượng Tông, bọn họ quỳ dưới đất cúi thấp đầu, không dám phản bác lấy một chữ!
Vút!
Ánh mắt của ông ta nhìn về phía Diệp Phàm: “Cậu là đồ đệ của Tiêu Dao Tử?”
“Không sai!”
Diệp Phàm thản nhiên đáp.
“Chẳng trách lại dám kiêu ngạo như vậy!”
“Hóa ra là đồ đệ Tiêu Dao Tử dạy dỗ!”
“Nhưng mà Long Tượng Tông không phải là nơi cậu có thể làm xằng làm bậy!”
“Hôm nay tôi sẽ thay Tiêu Dao Tử dạy cho cậu một bài học!”
Lão ta quát với vẻ mặt lạnh như băng.
Nói xong liền vung chưởng đánh về phía Diệp Phàm.
Diệp Phàm híp mắt lại, hắn đang chuẩn bị ra tay, kết quả lại phát hiện một cổ lực lượng vô hình áp chế ở trên người, trói toàn thân khiến hắn không thể nhúc nhích!
Lúc này, vẻ mặt Diệp Phàm thay đổi, hắn bộc phát toàn bộ sức mạnh trong cơ thế nhưng không cách nào thoát khỏi trói buộc này.
Đòn đánh của đối phương cực kỳ nhanh, trong nháy mắt đã ở trước mặt Diệp Phàm.
“Đồ đệ của tôi chưa tới phiên ông dạy dỗ!”
Bỗng nhiên, một tiếng quát lạnh như băng từ xa truyền tới.